Lý Hỏa Vượng bắt tay:
“Xin chào, Triệu Lôi, ta tên Lý Hỏa Vượng.”
“Haha...quả nhiên là giả, giả quá đi, rõ ràng ta đã nói tên tiếng anh của mình, nhưng vẫn kêu theo đúng quy trình.”
Triệu Lôi lắc lư trở về vị trí ban nãy.
“Rốt cuộc người này bị sao thế? Như bị thần kinh vậy.”
Lý Hỏa Vượng cau mày nhìn hắn, Thanh Vượng Lai và Ngũ Kỳ khiến hắn suýt nữa hiểu lầm cho rằng trong đám người này không còn bệnh nhân tâm thần nào khác.
Lý Hỏa Vượng vốn tưởng còn người khác bước ra từ bóng tối, nhưng khiến hắn ngạc nhiên là trừ Triệu Lôi ra, vậy mà đã kết thúc.
“Chẳng phải nói có tám người à? Sao chỉ có sáu thôi vậy?”
Sau khi Lý Hỏa Vượng cau mày quan sát xung quanh một lượt, lên tiếng hỏi Thanh Vượng Lai.
“Có lẽ họ có việc đột xuất, cho nên không đến được.”
“Ngươi có số của họ không? Gọi điện hỏi họ thử xem.”
Lúc này trong lòng Lý Hỏa Vượng hơi bất an, phía mình gặp tai nạn giao thông, nếu cả hai người còn lại đều không đến, không khỏi quá trùng hợp.
Nếu khi trước vận may của hắn không tốt, sợ là lúc này có bốn người không đến được?
“Họ không dùng điện thoại, bảo là sợ bị người ta giám sát.”
Thanh Vượng Lai nhìn những người khác với biểu cảm nghiêm túc, vỗ tay, thu hút sự chú ý của những người còn lại.
“Gần đây mọi người có liên lạc với Cốt Đầu ca và dì Diễm không? Hoặc là gặp mặt gì đấy?”
Thấy phản ứng hoang mang của họ, Thanh Vượng Lai lập tức biết đáp án, xem ra thật sự đã xảy ra chuyện rồi.
Sau khi hắn trầm tư một lúc, lần nữa nhìn về phía những người khác lên tiếng:
“Ta tìm mọi người đến đây, là muốn tuyên bố một việc với mọi người, phía hình chiếu của chúng ta e rằng đã xảy ra chuyện, Cốt Đầu ca và dì Diễm đến trễ, xác suất lớn là gặp chuyện phiền phức, có thấy vết thương trên đầu Lý Hỏa Vượng không? Trước đó chúng ta gặp nạn cũng đã chứng minh được chuyện này.”
“Nguy cơ này nếu chỉ dựa vào một mình chúng ta chống trả e rằng không ổn, chúng ta buộc phải tập trung cùng nhau ra tay, mới có thể giải quyết được bọn chúng một cách tốt hơn an toàn hơn, bất kể hình chiếu của bọn chúng là gì.”
Nhưng đối diện với tuyên bố của Thanh Vượng Lai, thế mà không một ai lên tiếng hỏi, họ ngơ ngác đứng yên tại chỗ lặng lẽ tiêu hóa lời nói của hắn.
Cũng không biết họ đã phát giác được gì đó từ sớm, hay là hoàn toàn không quan tâm.
“Khụ.”
Lý Hỏa Vượng khẽ ho một tiếng giúp hắn giải vây, ngay sau đó lên tiếng hỏi hắn:
“Tình huống của chúng ta hiện nay, ngươi có dự tính gì?”
Thanh Vượng Lai không đáp, mà nhìn Lý Hỏa Vượng hỏi một vấn đề khác:
“Xem xét tình huống xe tải khi trước, ngươi cực kì mẫn cảm với bọn hắn?”
“Không, đây không phải mẫn cảm, họ trông chừng ta! Chỉ cần họ nhìn ta chằm chằm, ta sẽ có thể cảm giác được!”
Lý Hỏa Vượng trả lời với vẻ cực kỳ chắc chắn.
“Vậy bây giờ có thể cảm giác bọn hắn không?”
Lý Hỏa Vượng nhắm mắt hô hấp chậm lại, nghiêm túc cảm nhận, năm phút sau, hắn lắc đầu:
“Không thể, nơi mà ngươi tìm rất an toàn, hẳn họ không tìm được đến đây.”
Lý Hỏa Vượng vừa nói xong, không chờ Thanh Vượng Lai lên tiếng, Tiền Phúc đã đứng dậy cướp lời:
“Nghe ta nói! Tất cả nghe ta nói này!”
Hắn kích động tuyên bố với mọi người:
“Hai người kia không phải có việc! Họ chết rồi! Cho dù không chết, cũng bị nhốt như ta vậy! Đó đều là âm mưu của người ngoài hành tinh cung sư tử!! Chúng ta phải đánh bại âm mưu của bọn hắn!”
Nói xong câu này, hắn lao đến bên cạnh Lý Hỏa Vượng. Dùng tay kéo hắn:
“Ta có một kế hoạch! Gần đây người ngoài hành tinh cung sư tử rất có hứng thú với gien của hắn! Chúng ta có thể dùng hắn làm mồi nhử! Để bắt đĩa bay của người ngoài hành tinh cung sư tử!!”
Những người khác quay đầu nhìn Tiền Phúc, nghe mấy lời quỷ quái mà hắn nói.
---
“Cái gì? Ngươi chấp nhận kế hoạch của Tiền Phúc? Hắn là kẻ điên lẽ nào ngươi cũng là đồ điên sao?”
Lý Hỏa Vượng trợn to mắt, nhìn Thanh Vượng Lai.
“Tất nhiên không phải loại mồi nhử mà hắn nói, nếu ngươi đã nói vậy, chúng ta có thể coi như là gốc cây, đến đó canh thỏ, bắt chúng trước rồi tính sau.”
“Ngươi coi ta là đồ ngốc hả? Chẳng phải cũng giống nhau sao!”
“Tất nhiên khác nhau rồi, yên tâm, chúng ta sẽ không coi ngươi là con mồi tùy ý vứt bỏ, nếu ngươi cảm giác được họ vậy thì ngươi chính là mắt của chúng ta, chúng ta sẽ tùy tiện vứt bỏ mắt mình sao?”
Lý Hỏa Vượng hiểu điều này, đối phương quả thật nói không sai.
Nếu chuyện này không chỉ là phiền phức của riêng hắn, vậy thì bây giờ hắn ở cùng phía với họ.
Bất kể trong lòng họ có tâm tư gì khác, chỉ cần có thể dẹp yên phiền phức, mấy người này chắc sẽ không làm gì.
Nhưng Lý Hỏa Vượng cũng cân nhắc đến điểm này, bây giờ hắn phải suy nghĩ một chuyện, hắn không thể bị bọn họ xem như con cờ được, dù sao bọn hắn quen biết nhau từ sớm, còn mình chỉ mới tiếp xúc thôi.
Sau khi an ủi Lý Hỏa Vượng, Thanh Vượng Lai lại nói tiếp:
“Nếu chúng ta đều là hình chiếu, chúng ta phải xác định trước, hình chiếu của họ là gì bên phía chúng ta. Nếu họ là hình chiếu, vậy chắc chắn họ cũng phải tuân thủ quy tắc của thế giới hình chiếu.”
“Chỉ cần chúng ta mai phục tìm hiểu thân phận của họ, vậy chúng ta có thể lợi dụng quy tắc của thế giới này để giúp chúng ta.”
“Ngoài ra nếu có thể, ta muốn giao thiệp với họ, tốt nhất là thông qua trò chuyện, giải quyết phiền phức lần này.”
“Thực ra nghĩ lại, rất nhiều chuyện đều có thể giải quyết thông qua trò chuyện.”