"Vừa nãy ngươi cũng đã nhìn thấy thứ trên chân ta rồi đấy. Bọn họ mang danh tốt đẹp phòng ngừa người khác bắt cóc ta, cho nên mới đưa thứ này để bảo vệ ta. Kỳ thật ta biết bọn họ đang đảm bảo hai phương diện.”
"Hỏa Vượng, thật sự có người bắt cóc ngươi sao? Bọn họ là ai vậy?"
Dương Na nghiêng đầu, trên mặt nàng có chút lo lắng, nàng đứng ở góc độ của Lý Hỏa Vượng suy nghĩ đến chuyện này.
Nghe Dương Na nói vậy, Lý Hỏa Vượng một lần nữa nhớ lại những gì tên Tiền Phúc điên điên khùng khùng kia đã nói khi còn ở trong bệnh viện tâm thần, điều này khiến trong lòng hắn trở nên càng thêm mù mịt.
“Làm sao mà ta biết được, ai mà biết những người kia phát điên cái gì mà nhất định phải bắt cóc ta. Ha, có lẽ kiểu người như ta tương đối hiếm thấy.”
Lý Hỏa Vượng hời hợt chuyển đề tài.
Bất kể có quan hệ với Tiền Phúc hay là có liên quan đến người ngoài hành tinh chòm sao Sư Tử trong miệng đối phương hay không.
Hắn cũng không muốn kéo Dương Na liên lụy vào loại chuyện này, đặc biệt là trước đó Dương Na còn bị bệnh nữa. Nếu sự việc quá phức tạp khiến bệnh tình nàng tái phát, vậy thì cái mất nhiều hơn cái được.
Chờ đến khi bản thân có thêm một chút tự do, tự mình đi hỏi Tiền Phúc là tốt nhất.
Dương Na dùng ngón tay út vén lọn tóc ra sau tai, để lộ bông tai màu ngọc bích tinh xảo:
"Hỏa Vượng, nếu đã như vậy thì khoảng thời gian này ngươi nên ở trong nhà, ít nhất sẽ an toàn hơn."
"Ta cũng không có ý định đi ra ngoài. Khoảng thời gian này ta đều tham gia học trực tuyến muốn bù lại nền tảng ban đầu, chỉ là thật sự quá khó.”
"Lớp học trực tuyến? Vì..."
Nói đến đây, hốc mắt Dương Na ươn ướt. Dù đã qua lâu như vậy rồi nhưng đối phương vẫn nhớ như in ước định với mình khi ở trên sân thượng là sẽ thi vào cùng một trường đại học với mình.
"Hỏa Vượng, ta thực sự rất thích ngươi, thật sự rất thích ngươi."
Dương Na cảm động lần nữa ôm lấy Lý Hỏa Vượng, nhẹ nhàng dán sát vào đối phương, hai người tận hưởng sự ấm áp ngắn ngủi.
Nhưng không lâu sau, lời nói của Lý Hỏa Vượng đã cắt ngang sự ấm áp này:
"Na Na, lúc ngươi tới đây thì chú dì của ngươi có biết không?”
"Bọn họ không biết, nếu bọn họ biết thì làm sao có thể để cho ta tới gặp ngươi."
Dương Na nói đến đây, sắc mặt ảm đảm hơn rất nhiều.
Nhưng tâm tình Dương Na lại lập tức vui lên:
“Quên đi, không nói cái này nữa. Không phải ngươi học trực tuyến sao? Vậy để học bá ta giúp ngươi!”
"Ngươi? Có được không vậy, ta nghe trên mạng nói chỉ cần lên đại học thì có rất nhiều học sinh cấp ba đều trả lại kiến thức cho thầy cô hết rồi.”
"Đừng có coi thường người khác, ngươi học đến đâu rồi?"
Dương Na cầm điện thoại của Lý Hỏa Vượng lên, thuần thục nhập sinh nhật của mình vào mật khẩu màn hình khóa sau đó mở những ứng dụng dạy học mới tải xuống, từng video cá nhân liên tục nhảy ra.
Có Dương Na dẫn dắt tốt hơn nhiều so với việc một mình mò mẫm, ít nhất không giống như giai đoạn trước kia, học tập còn khó hơn rút trại công thành.
...
Lý Hỏa Vượng trước tiên hít một hơi thật sâu, đóng lại năm giác quan của mình rồi cố hết sức từ từ bao bọc lấy Tiên Thiên Nhất Khí trong cơ thể mình bằng cách sử dụng thần quang trong mắt của người thúc đẩy ý niệm.
Ngay sau đó, hắn cố gắng đẩy Tiên Thiên Nhất Khí được bao bọc về phía bụng của mình.
Công pháp tu chân tổng cộng có bảy tầng, Lý Hỏa Vượng đã luyện được hai tầng đầu tiên, đang đột phá đến tầng thứ ba.
Mặc dù cái gọi là công pháp tu chân là từ những ký ức mà Đấu Mỗ đã truyền cho mình, nguồn gốc có vẻ không ổn.
Nhưng Lý Hỏa Vượng không quan tâm. Nếu như bây giờ thiên đạo thật giả đều thuộc về Quý Tai, vậy thì hắn cảm thấy bất luận trước đây công pháp này là thật hay giả thì bây giờ chắc chắn nó là thật.
Những giọt mồ hôi lạnh toát ra từ trán của Lý Hỏa Vượng, hắn đang cố gắng hết sức để kiểm soát Tiên Thiên Nhất Khí đang được bao bọc này.
Nhưng điều này rất khó, không có sự thúc đẩy nên hắn có thể cảm nhận được sức nặng ngàn cân.
Hắn cứ thúc đẩy liên tục như vậy, không biết đã qua bao lâu, khi cảm thấy không còn chút sức lực nào nữa, Lý Hỏa Vượng lập tức buông lỏng toàn bộ sức lực, từ từ mở mắt ra.
Còn thiếu một chút nữa, nhưng vẫn tốt hơn nhiều so với trước đó. Mỗi giây mỗi phút Lý Hỏa Vượng đều đang tiến bộ, không bao lâu nữa hắn có thể đột phá tu luyện đến tầng thứ ba rồi.
Khi hắn mở mắt ra, đủ loại đồ vật trôi nổi trong không trung lần lượt rơi xuống đất, lúc này trời vừa hửng sáng.
Hắn sắp phải đi Thanh Khâu rồi, nếu như Quý Tai không giúp được gì, vậy thực lực của mình càng mạnh, đối diện với Pháp Giáo càng có nhiều hơn một phần thắng.
Đi chưa được bao lâu, Lý Hỏa Vượng liền nhìn thấy một đoàn xe, người trong đoàn xe phần lớn là người dùng bút lông đỏ vẽ ấn Tịnh Đế Liên (hai đóa sen mọc cùng một gốc), trên da của không ít người còn xăm thứ gì đó, nhưng vì có quần áo che chắn nên hắn không nhìn ra đó là hình gì.
Lý Hỏa Vượng phớt lờ ánh mắt của những người này, đi thẳng vào trong xe ngựa lớn nhất do bốn con ngựa kéo.
Ngay khi Lý Hỏa Vượng vừa bước vào, Bạch Linh Miểu liền bưng đồ ăn nóng hổi qua.
Trong khi Lý Hỏa Vượng đang ăn, Bạch Linh Miểu cởi vớ và giày của Lý Hỏa Vượng ra, bưng một chậu nước ấm đến rửa chân cho hắn.
Lý Hỏa Vượng nhanh chóng ăn xong, lấy khăn lau mặt rồi nằm xuống chuẩn bị nghỉ ngơi.
Khoảng thời gian này hắn đều là ban ngày ẩn núp ban tối bò ra.
Vì sự bất thường xung quanh việc tu luyện công pháp của hắn, bây giờ hắn chỉ có thể nhân lúc xe ngựa đi đến Thanh Khâu nghỉ ngơi vào ban đêm mới có thể tìm được một nơi không người để tu luyện.
“Na Na, cám ơn ngươi, ngươi đã giúp ta rất nhiều.”
Lý Hỏa Vượng nhắm mắt lại nhẹ giọng nói.
"Lý sư huynh, giữa chúng ta không cần phải nói lời cám ơn."