“Thánh nữ, các vị đại nhân, mời dùng trà.”
Gru cầm bình trà cẩn thận đi một vòng rót trà cho tất cả mọi người. Bộ dáng kiêu ngạo lúc trước nay đã hoàn toàn biến mất.
“Ông ba, các ông vừa rồi dẫn bọn họ vào trong không gian kia không làm gì quá đáng đúng chứ?”
Nhìn thấy Gru thay đổi 180 độ như vậy, Tần Nhiễm có chút không thích ứng được. Nàng bất giác kéo tay áo của Sói Đần bên cạnh hỏi nhỏ.
“Không có. Những con người hiền lành luôn biết yêu trẻ kính già như chúng ta làm sao có thể làm chuyện tán tận lương tâm như vậy được.”
Sói Đần tỏ vẻ oan ức nói.
“Đúng vậy đó cháu gái ngoan, chúng ta chỉ dẫn bọn họ vào trong đó nói chuyện phải trái một chút mà thôi.”
Hổ Đần ngồi bên nghe thấy cũng lập tức phụ họa.
“Cháu gái ngoan, nếu cháu không tin thì ta giúp cháu hỏi bọn họ nhé.”
Sư Đần mỉm cười nhìn Tần Nhiễm rồi đứng dậy khoác tay lên vai kéo Gru đến gần Tần Nhiễm nói.
“Đúng vậy, đúng vậy. Chúng ta là được các vị đây khai sáng tâm trí nên đã thông suốt tất cả rồi. Thánh nữ không cần bận tâm. Chỉ cần ngài có bất cứ yêu cầu gì, chúng ta cũng sẵn sàng đáp ứng.”
Gru tươi cười vui vẻ đáp.
Sophia hiểu rất rõ Gru, từ trước đến nay lão chưa từng nhún nhường trước bất kỳ người nào. Nếu như có thể đàm đạo mà khiến ông ta trở nên ngoan ngoãn như vậy thì chẳng khác nào bảo heo nái biết trèo cây cả.
“Quả đúng là người hầu của công tử, ai ai cũng đáng sợ như vậy.”
Nhìn Gru, Sophia nghĩ lại quãng thời gian bị cái tivi hành hạ. Nhưng so với Gru, bà ta vẫn còn vô cùng may mắn. Bởi vì ít nhất bà ta chỉ bị hành hạ thể xác bên ngoài, còn Gru biến thành như vậy ắt hẳn đã trải qua nỗi đau về cả tinh thần lẫn thể xác.
Mặc dù Tần Nhiễm vẫn cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng nàng cũng không có cách nào phản biện cả. Dù sao thái độ của Gru thay đổi cũng đã khiến tình hình nơi này tốt hơn trước rất nhiều. Duy nhất chỉ có một điều khiến cho Tần Nhiễm vô cùng khó xử là chỉ có nàng được ngồi trong khi tất cả đều đang đứng.
“Hay là mọi người cũng ngồi xuống đi, cháu…
Tần Nhiễm nhẹ nhàng lên tiếng. Nhưng nàng chưa dứt câu thì Gru đã lập tức chen miệng vào.
“Thánh nữ thân phận cao quý, chúng ta làm sao có thể ngồi cùng bàn với ngài được. Ở tiên tộc chúng ta như vậy là phạm vào tội bất kính.”
“Đúng… đúng vậy…”
Gru bỗng nhiên đánh mắt về phía hai tên thuộc hạ của mình, cả hai ngay lập tức gật đầu như một cái máy. Có mấy tên sát thần kia ở đây, bọn họ làm sao có thể có nửa điểm bất mãn với Tần Nhiễm kia chứ?
Gru không dám ngồi, Sophia lại càng không dám. Cả hai quá hiểu thực lực và thủ đoạn của ba đại yêu kia. Nếu dám chọc giận bọn chúng, tiên tộc không cần xảy ra nội chiến cũng có thể bị hủy diệt.
Gru và Sophia không dám, nhưng bà lão kia lại khác. Trước ánh mắt hoảng sợ của Gru và Sophia, bà ta thản nhiên ngồi xuống, nhìn Tần Nhiễm mỉm cười nói.
“Thánh nữ, các vị tiền bối. Vì có nhiều chuyện xảy ra nên già đây không thể giới thiệu tử tế với các ngài được. Ta là Ella, tổng tham mưu của liên minh rừng xanh và cũng là một trong tám trưởng lão của tiên tộc. Rất vui vì các ngài đã nhận lời giúp đỡ tiên tộc trong lúc khốn khó thế này.”
Thái độ của Ella vô cùng cung kính nhưng không có nửa điểm siểm nịnh, điều này khiến cho ba đại yêu đánh giá rất cao bà ta. Phe chống đối có thể duy trì đến hiện giờ có lẽ đa phần là nhờ công sức của bà.
“Tổng tham mưu, ngài quá lời rồi. Hơn cả, mọi người đừng gọi cháu là thánh nữ gì đó nữa, cứ gọi cháu là Tần Nhiễm là được.”
Mặc dù đồng ý giúp đỡ tiên tộc nhưng Tần Nhiễm lại không muốn nhận cái chức danh thánh nữ kia. Với tính cách ưa thích tiêu dao tự tại của mình, Tần Nhiễm chỉ nghĩ đến cảnh hằng ngày phải ngồi một chỗ tươi cười chào hỏi hết người này đến người khác thì liền cảm thấy choáng váng đầu óc rồi.
“Làm sao có thể như thế được. Chỉ có trở thành thánh nữ mới có tư cách tranh đoạt vị trí Tiên Vương tương lai, dẫn dắt tiên tộc. Thánh nữ, ta mong ngài hãy suy nghĩ một cách kỹ càng rồi mới quyết định.”
Chỉ có thánh nữ mới có đủ sức hiệu triệu con dân tiên tộc. Cho dù Tần Nhiễm có mang trong mình dòng máu của Tiên Vương nhưng nếu không có danh phận thánh nữ thì chẳng có mấy ai nghe theo lệnh của nàng cả. Lúc này, không chỉ có Gru mà cả Sophia cũng cật lực khuyên nhủ Tần Nhiễm.
Nhưng ngoài dự đoán của tất cả mọi người, Ella lúc này lại là người giải vây cho Tần Nhiễm.
“Nếu như nàng ấy không muốn làm thánh nữ, các ngươi cũng đừng ép nàng ấy nữa. Đúng rồi, ta gọi cháu là tiểu Nhiễm có được không?”
“Dạ được.”
Tần Nhiễm lễ phép trả lời.
“Vậy tiểu Nhiễm, cháu trước tiên cứ ở lại đây, ta sẽ cho người chuẩn bị nơi ở tốt nhất cho mọi người. Nếu cháu không muốn trở thành thánh nữ, ta tự nhiên sẽ có an bài khác.”
Lời nói của Ella quả thật đánh đúng vào tâm lý của Tần Nhiễm. So với Gru và Sophia, nàng cảm thấy nói chuyện với Ella thoải mái hơn rất nhiều. Lúc này, nàng cũng vui vẻ đáp lại.
“Bà Ella, bà cứ an tâm. Chỉ cần có bốn người ông của ta và vị công tử này ở đây, tiên tộc chắc chắn sẽ không xảy ra sóng gió gì.”
“Tần tiểu thư nói không sai, chuyện này các vị không cần lo lắng. Chúng ta nhất định sẽ tận lực giúp đỡ.”
Lập Nguyên cũng tự tin vỗ ngực nói. Có những thứ mà sư phụ đưa cho trước khi lên đường, hắn tin chắc rằng bản thân sẽ có thể giúp ích được cho Tần Nhiễm, thuận lợi giải quyết cuộc nội chiến lần này.
Vì nhóm người Tần Nhiễm vừa đi một quãng đường khá xa nên Ella đã sắp xếp cho họ ăn uống và nghỉ ngơi trước tiên. Khi tất cả rời đi, lúc này Gru liền lên tiếng chất vấn.
“Ella, bà cũng biết tầm quan trọng của thánh nữ. Nếu như nàng ta không chấp nhận thân phận này, chúng ta hoàn toàn không có tư cách để cùng đối phương tranh đoạt.”
“Ông nghĩ ta không muốn hay sao? Nhưng ông đã nghĩ đến hậu quả khi ép buộc nàng ta hay chưa? Ông nghĩ tiên tộc chúng ta lúc này, ai có thể đứng ra chống lại ba người kia?”
Khuôn mặt tươi cười vừa rồi của Ella đã biến mất, thay vào đó là vẻ mặt vô cùng tức giận. Bà ta làm sao không muốn Tần Nhiễm trở thành thánh nữ kia chứ? Nhưng đối phương đã tỏ rõ ý định của mình như vậy rồi, bà còn có thể làm được gì? Nếu muốn ép buộc nàng, trước tiên phải hỏi xem mấy người ông của nàng ta có đồng ý chuyện này không đã.
“Được rồi. Các người đừng cãi nhau nữa. Ella, bà nghĩ Tần tiểu thư thật sự sẽ thắng nữ nhân kia chứ?”
Sophia chán nản lên tiếng. Hai người này như nước với lửa, nếu bà ta không can ngăn thì e rằng bọn họ sẽ tiếp tục cãi nhau đến hết ngày mất.
“Ta nghĩ là không thể.”
Ella thở dài lắc đầu. Mặc dù dòng máu của Tần Nhiễm thuần khiết hơn so với đối phương nhưng thực lực lại quá thấp. Một khi tiến hành tranh đoạt vị trí Tiên Vương tương lai, nàng ta chắc chắn sẽ thất bại.
“Vậy nếu chúng ta nhờ mấy người ông của nàng ta ra tay thì sao?”
Gru lại lên tiếng đề nghị. Thực lực của ba người kia vô cùng khủng bố, nếu như bọn họ âm thầm ra tay giết chết nữ nhân kia. Lúc đó sẽ không ai có tư cách tranh giành vị trí Tiên Vương tương lai với Tần Nhiễm nữa rồi.
“Ta khuyên ông nên bỏ cái suy nghĩ này ra khỏi đầu đi. Cho dù có giết được nữ nhân kia thì tình hình cũng sẽ càng tệ thêm mà thôi.”
Với tính cách của mấy lão già kia, chắc chắn bọn họ sẽ dùng cách đặc biệt để bảo vệ nàng ta. Nếu như ba người kia ra tay, cho dù có giết được nàng ta thì đối phương cũng sẽ đẩy cái tội danh tàn sát đồng tộc lên đầu bọn họ mà thôi. Đến lúc đó, chắc chắn sẽ chẳng còn ai chịu đi theo bọn họ cả.
“Chỉ còn cách trong thời gian ngắn tăng thực lực của nàng ta lên mức tối đa. Như vậy mới có đủ sức để đấu một trận với nữ nhân kia.”
Đề nghị của Sophia, hai người kia cũng đã nghĩ đến. Nhưng chỉ trong hai tuần ngắn ngủi, thực lực của Tần Nhiễm liệu có thể tăng lên được bao nhiêu kia chứ?
“Muốn thắng trận này, chúng ta chỉ có thể sử dụng cách đó mà thôi.”
“Chẳng lẽ bà muốn…”
Trước ánh mắt kinh ngạc của Sophia, Ella im lặng gật đầu như một lời khẳng định. Nhưng lúc này, Sophia lại hét lên.
“Ella! Bà điên rồi!”
“Ta còn có thể làm cách nào khác nữa kia chứ? Chẳng lẽ các ngươi bảo ta im lặng đứng nhìn bọn họ dâng tiên tộc cho đám ngoại tộc hay sao?”
Không kìm chế được cảm xúc của mình nữa, Ella bất ngờ hét toáng lên. Đôi mắt bà lúc này rưng rưng hai hàng lệ. Để có thể bảo vệ tiên tộc, cho dù phải trả bất cứ giá nào, Ella cũng không từ chối.
Gru và Sophia biết những lời Ella nói hoàn toàn là chính xác. Nhưng nếu thực sự làm như vậy, tiên tộc sau này liệu có được yên ổn hay không?
“Đại ca, nhị ca, chuyện này chúng ta có nên quản không?”
Trên đường đi, Sư Đần và Hổ Đần chợt nghe thấy âm thanh của Sói Đần truyền trong đầu mình.
“Không cần. Chủ nhân đã nói đây xem như là lịch luyện cho bọn họ. Chúng ta chỉ cần bảo đảm an toàn cho bọn họ là được, không cần phải can thiệp quá sâu.”
Sư Đần ung dung đáp. Nhiệm vụ lần này của bọn hắn là bảo hộ, chỉ cần đám người kia đừng hành động quá điên cuồng, bọn hắn cũng sẽ nhắm mắt xem như không thấy gì. Hơn nữa trước khi đi, một người bằng hữu đã đe dọa bọn chúng: “không được gây chuyện ở cố hương của tôi.”