Đạo Chu

Chương 597




"Báo danh phí là mười kim tệ. Thắng một các ngươi được tổng cộng mười cái kim tệ". nhân viên công sự hướng về phía hai người Diễm Linh Cơ và Tiểu Y thu phí. Bởi vì bọn họ đã kiểm tra, chỉ cần xuất ra đích thiết huy chương của mình không cần tiến hành lại thủ tục kiểm tra lần nữa.

"Xin mời đặt tên cho tổ đội của mình." Người nhân viên là một nữ nhân mắt kính. Khi thấy được hai người là một mỹ nữ lập tức nheo mắt lại. Bộ dạng hơi nhăn mày một cái rồi cúi đầu xuống chẳng thèm ngẩng đầu lên một cái.



Lập tức hai người nhìn về phía nhau, Diễm Linh Cơ và Tiểu Y lẳng lặng nhìn về phía nhau. Ở trong người Tiểu Y, Thiên Thủ Cương Thủ liền hô hào nói: “Lấy tên phú hào đi? Tên nghe thực êm tai hơn nữa nhất định đại phú đại quý!” Tiểu Y trực tiếp làm lơ nàng mà hơi nhướng mắt nhìn Diễm Linh Cơ xem nàng lựa chọn đặt tên.

Diễm Linh Cơ nhoẻn miệng khẽ cười nói: “Tuyệt Đại Yêu Cơ!” Giọng nói mang theo vài phần trêu chọc người nữ nhân kia. Ở đây không phải chỉ có một nhân viên thường trực mà thôi. Không ít nhân viên nam đều liếc nhìn về phía các nàng. Những cái nhìn này làm cho Tiểu Y không vui khẽ nhướng mày.

“Tốt, Tuyệt Đại Yêu Cơ tổ hợp đã được ghi!” Bản thân nhân viên nữ không muốn các nàng ở nơi này lâu trực tiếp nhanh chóng hoàn thành cho hai nữ nhân này. Giọng nói lạnh lùng nói: “Chứng minh của các ngươi đã xong rồi. Các ngươi có thể đi!” Giọng nói tràn ngập ý vị đuổi khách, bàn tay còn đưa ra phẩy phẩy đối với các nàng.

Hai nàng nhìn về phía nhau gật đầu một cái, tuy nhiên sau lưng các nàng lại là một đôi nam thiếu niên đi vào. Đặc biệt Diễm Linh Cơ trực tiếp hôn gió người thiếu niên kia làm cho tất cả nam nhân đều trợn tròn mắt. Họ đều hâm mộ và ghen tị với người thiếu niên kia. Người nhân viên nữ thấy vậy cắn răng thầm mắng: “Đúng là hồ ly, chuyên câu dẫn nam nhân!”

“Hai em trai, các ngươi muốn tham gia tổ đội sao?” Vừa thấy được hai người thiếu niên cực kỳ đẹp trai. Mỗi người có một phong cách riêng. Người thiếu niên lớn tuổi hơn có mái tóc vàng và đôi mắt song đồng tràn ngập hấp dẫn. Người thiếu niên nhỏ tuổi hơn lại tràn ngập khí khái bất cần đời và nụ cười nhàn nhạt tự tin hấp dẫn sâu nàng. Hai người, nàng đều cảm giác được thuộc loại nam nhân cực phẩm.

Bất quá sau đó Vũ Vô Cực lấy ra huy chương kim cương làm cho đám người ở đây đều trợn tròn mắt. Lại nghe được Vũ Vô Cực mở miệng nói: “Phiền chị gái giúp chúng tôi tổ đội một đội hai người được chứ?”

“Ách...” Người nhân viên nữ hơi ngẩn ra, ngay sau đó gật đầu nói: “Được a! Vậy... vậy... tổ đội tên gì?”

“Võ Giả tổ đội đi!” Vũ Vô Cực mỉm cười nhẹ nhàng nói ra. Đái Mộc Bạch còn hơi suy tư thì Vũ Vô Cực đã lập tức trả lời làm cho hắn không tiện nói chuyện nữa. Lại nghe được Vũ Vô Cực mở miệng nói: “Võ Giả, tổ đội tên Võ Giả. ” Từ Võ này trong từ Võ Tu cùng là từ Võ trong từ Võ Hồn vừa thích hợp với hoàn cảnh này, Giả tức chỉ người. Hai từ này hợp với nhau đều có ý nghĩa cả. Lại nghe được Vũ Vô Cực mở miệng nói: “Con đường võ giả thẳng tiến không lùi. Vượt mọi khó khăn mà tiến tới, có một vô địch tâm. Võ giả vô địch, nhất thủ già thiên!”

“Ách...” Con mắt Đái Mộc Bạch mở to hết cỡ nhìn về phía Vũ Vô Cực, khoé miệng Đái Mộc Bạch theo đó cứng lại. Hắn thở ra một hơi thật dài rồi hỏi: “người anh em Vô Cực, ngươi... tên này có phải hay không quá thiếu đánh. Ta sợ chúng ta dùng xong cái tên này e rằng người người kêu đánh kêu giết!”

“Hồn sư không phải như vậy sao?” Vũ Vô Cực mở miệng cười nhạt nói: “Hồn sư phải có một vô địch tâm. Bản thân thất bại không sao nhưng nếu tâm cũng thất bại, vậy hồn sư coi như phế đi. Còn tu luyện trở thành hồn sư gì nữa, trực tiếp trở về nhà cày ruộng là được.”

“Cái này...” Thân mình Đái Mộc Bạch hơi ngập ngừng, hắn cúi đầu xuống thở ra một hơi dài: “Được rồi, lấy cái tên Võ Giả này đi!”

Cặp đấu của khu một đối một là chọn ra do hình thức bốc thăm, tại lúc chờ đợi tới lượt mình hồn sư có thể lựa chọn nghỉ ngơi hoặc xem các cặp khác thi đấu. Phân chia các sân là hàng người, trong đó có các hồn sư lẫn nhân viên công tác đang xem thi đấu.

Hai người Đái Mộc Bạch và Vũ Vô cực ra sân. Đáng tiếc còn chưa đến lượt bọn họ nên lựa chọn xem cuộc chiến, tại nơi của công tác viên, bọn họ đi tới xem bên cạnh ở khu vực chuyên môn ở mặt bên lôi đài, nơi đây có thể thấy lôi đài toàn cảnh. Mặc dù chỉ là nơi đấu hồn sơ cấp nhưng diện tích cũng không nhỏ, đường kính đạt tới hai mươi thước. Đủ để cho mỗi cá nhân phát huy hồn lực của mình, đáng tiếc chính là, số lượng người xem tại khu đấu thứ 14 này không nhiều lắm.

Trên đài đấu hồn, một gã trung niên mặc yến vĩ phục đang đứng ở giữa. Hắn cất cao giọng nói: " Phía dưới, Tại đấu tràng thứ mười bốn của chúng ta sắp tiến hành trận đấu, người thi đấu là hai vị hồn tôn, bọn họ phân biệt là Hoả Mị Yêu Cơ: Diễm Linh Cơ và Thiếu Tư Mệnh: Tiểu Y. Cả hai người đều có Tử Kiêm huy chương. Một người sở hữu Viêm Thuỷ Yêu Linh chiến hồn sư, một người sở hữu Mộc Yêu Linh khống chế hồn sư, ai sẽ là người chiến thẳng cuối cùng đây. Xin mời hai vị hồn tôn lên đài!”

“Là tử kim huy chương...” Một người trong đám người khán giả hô lên: “Không nghĩ tới là Tử Kim huy chương!”

“Là nàng... là nàng....”Lại một người nam nhân khác mở miệng nói: “Ta đã xem rất nhiều trận đấu của các nàng trên mạng. Các nàng không phải ở đấu tràng thành Thiên Đấu sao? Thế nào đi đến thành Tác Thác này rồi!”

“Hoả Mị Yêu Cơ, nàng chính là nữ nhân trong lòng ta a!” Một người chảy nước miếng nhìn chằm chằm Diềm Linh Cơ ở phía dưới: “Không được, ta phải nhắn tin cho mấy bạn cũ để trực diện chân nhân!” Vừa nói xong hắn lấy ra lá sinh mệnh bắt đầu nhanh chóng nhắn tin và gọi điện.

Toàn bộ đấu hồn tràng lập tức trở nên sôi động hơn. Mặc dù hai người Tiểu Y và Diễm Linh Cơ đều mang theo khăn che mặt nhưng khí tức và đôi mắt ấy không ít nam nhân đều mê mẩn các nàng. Cả hai ở trên mạng là tương đương có danh khí.

“Hoả Mị Yêu Cơ, ta yêu nàng...”, “Thiếu Tư Mệnh, ta yêu nàng...” Ở trên đài không ít nam nhân bắt đầu hò hét “Hoả Mị Yêu Cơ, ta chờ nàng...”, “Thiếu Tư Mệnh, nàng còn nhỏ nhưng ta có thể chờ...” Tiếng hò hét trong đám người nhanh chóng phát ra làm cho trên đài lập tức ồn áo đền khủng khiếp.

Hai người mang khăn che mặt lẳng lặng bước lên trên đài. Họ không có sử dụng thân pháp hay loại tốc độ nào đó mà chỉ bình thản lên đài. Song như vậy vẫn khiến cho cả trên đài trở nên náo loạn nên. Người nam nhân trung tuổi chìa tay mỉm cười nói: “Mời hai vị hồn tôn có thể phóng thích võ hồn!”

Trên người hai người loé sáng, ba hồn hoàn dưới chân các nàng dâng lên. Ba hồn hoàn phân biệt là vàng, vàng, tím theo đó nhanh chóng lơ lửng. Hai người Chiếu Mỹ Minh và Thiên Thủ Cương Thủ đồng thời xuất hiện ở bên cạnh nhau. Đôi mắt trực tiếp của Chiếu Mỹ Minh và Cương Thủ nhìn chằm chằm vào nhau.

Thiên Thủ Cương Thủ đưa tay lên nhẹ nhàng bóp bóp khớp tay của mình nói: “Đã lâu nắm rồi chúng ta chưa từng đánh với nhau đi. Chiếu Mỹ Minh, hy vọng lần này cô sẽ không làm cho ta thất vọng đi!”

“Hừ...” Chiếu Mỹ Minh mở miệng nói: “Cô vẫn là thích bạo lực như vậy, Cương Thủ! Đánh nhau gì đó thực sự không phải là một người vợ ôn nhu cần phải có. Nam nhân sao? Đều không thích những nữ nhân bạo lực đâu!”

“Đừng nói nhảm!” Thiên Thủ Cương Thủ lập tức mở miệng quát: “Đánh đi!”

“Trận chiến xin được bắt đầu!” Đứng ở phía xa, người nam nhân trung tuổi lập tức chém tay xuống tuyên bố trần đấu bắt đầu.

Ngay lập tức bốn người Diễm Linh Cơ cũng đã động. Thiên Thủ Cương Thủ là người động trước tiên, thân mình nàng phóng thẳng về phía trước, cả thân thể nhảy lên không trung. Bàn chân trực tiếp dùng gót chân từ trên không trung nện xuống thẳng mặt đất. Tiểu Y cũng lập tức xuất ra tay của mình, một đám lá cây trực tiếp bay xung quanh mình sau đó nó hoá thành một đám lá sắc bén đánh về phía Diễm Linh Cơ và Chiếu Mỹ Minh.

“Cô vẫn là nóng tính như vậy Cương Thủ!” Chiếu Mỹ Minh trực tiếp phùng má lên trực tiếp phun ra một con rồng nước, ở trong có pha tạp ngọn lửa đỏ bắn về phía Thiên Thủ Cương Thủ. Diễm Linh Cơ trực tiếp sử dụng hai hồn hoàn thứ hai và thứ ba của nàng. Cơ thể của Diễm Linh Cơ và Chiếu Mỹ Minh trực tiếp bao phủ một lớp sóng gợn đồng thời dưới chân nàng cũng xuất hiện một màn nước lửa xoáy dưới chân đang bốc ra khí nhàn nhạt.