Đạo Chu

Chương 454




Yến tiệc diễn ra có vài phần kỳ quái. Đặc biệt là Hàn Vương thấy được Diễm Linh Cơ ở bên cạnh dùng ánh mắt khẽ liếc nhìn về phía Thiên Trạch. Đặc biệt ngón tay chỏ khẽ đặt miệng cười, quả thực là ngây ngất nghiêng nước nghiêng thành. So sánh với những vị mỹ nhân ở nơi này, Diễm Linh Cơ quả thực thuộc hàng số một. Mỗi người một vẻ khó phân cao thấp.

Minh Châu là đoá hoa hồng xinh đẹp có gai, thành thục lại đầy quyến rũ. Một loại độc tình khiến cho nam nhân muốn vướng vào cũng khó dứt ra. Muốn ngừng cũng không thể ngừng giống như một loại yêu tinh cực kỳ xinh đẹp muốn hấp cạn tinh của nam nhân. Một cảm giác chinh phục mãnh liệt sẽ dâng lên khi nhìn thấy nàng. Đáng tiếc e rằng nàng khó lòng động tâm một nam nhân nào. Từ trước đên nay chỉ có nam nhân quỳ phục dưới váy nàng mà thội. 

Hồ mỹ nhân lại xinh đẹp và yểu điệu. Nàng giống như một con hồ ly xinh đẹp và đáng yêu. Song nó cũng cực kỳ dễ bị tổn thương và yếu đuối. Người nam nhân nào nhìn thấy nàng cũng động lòng chắc ẩn muốn yêu thương bảo vệ nàng.

Diễm Linh Cơ thì nhu mỳ như nước rồi lại nhiệt tình như lửa. Nàng có thể nói giống như một tuyệt đại yêu cơ. Vẻ đẹp và nội hàm của nàng khiến cho nam nhân cảm thấy khiêu khích. Chẳng khác nào giống như thiêu thân lao vào trong lửa. Nguyện làm mọi cách để nàng nở nụ cười.

Đoan Mộc Dung mang theo vẻ đẹp nghiêm trang. Mặt ngoài đối với người xa lạ thì lạnh nhạt đối với người thân thì lại ấm áp. Một vẻ đẹp không trang son phấn có vài phần giản dị. Song người ta có cảm giác nàng giống như có chút ngăn cách với mọi người. Luôn có cảm giác nàng đề phòng với người khác.

Nguyệt Thần cũng không xinh đẹp nhất ở đây. Song nàng cao lãnh và khí chất tôn quý trên người nàng phát ra. Nàng chẳng khác nào là một nữ thần không có cách nào với tới. Đôi mắt đặc biệt dấu dưới khăn che mặt dường như có ma lực nào đó khó làm người trốn thoát. Ai cũng muốn tháo chiếc khăn che mặt đó ra để quan sát thật đôi mắt xinh đẹp kia.

Đông Quân mang theo một vẻ đẹp cao quý, nàng mới mang theo một khí chất của Thiên Hậu nên có. Cao quý nhưng không vũ mị. Nó giống như một vẻ đẹp thành thục và mang theo chút cao cao tại thượng. Gần trong gang tấc nhưng khó mà với tới.

Đại Tư Mệnh mang theo vẻ đẹp vũ mị. Nàng không quá xinh đẹp nhưng lại là một bông hồng có gai. Dù biết tiếp cận nàng rất có khả năng sẽ nguy hiểm trí mạng. Bất quá sẽ có rất nhiều người nam nhân nguyện ý thử thách để có thể hái xuống được bông hồng có gai này. Dù cho có bị đâm chầy ra chảy máu đi nữa.

Tiểu Y khó so sánh được với những người ở đây. Tuổi nàng khá nhỏ bất quá nàng lại mang theo một vẻ đẹp của thiên thần. Một vẻ đẹp ngây thơ, một vẻ đẹp có vài phần thành thiện. Nó làm cho người ta muốn ôm nàng vào trong người mà bảo hộ nàng. Tuyệt đối sẽ không cho bất cứ thứ gì tổn hại đến nàng.

Tuyết Nữ có vẻ đẹp băng lãnh tuyệt đẹp. Một tiên nữ xinh đẹp mang vẻ đẹp thánh khiết của băng và tuyết. Chỉ cần nhìn về phía nàng, rõ ràng nàng đang cười nhưng sao lại cho người ta cảm giác được lạnh và u buồn đến như vậy.

Hồng Liên bắt đầu rút đi vẻ ngây ngô mà mang theo chút thành thục hấp dẫn. Song Thiên Trạch càng yêu thích vẻ ngây ngô và ngốc nghếch của nàng. Hắn càng nguyện ý thấy nàng là một vị công chúa điêu ngoa vô lý. Đó mới là lúc bông hoa sen màu hồng toả ra hương thơm cũng như vẻ đẹp thực sự của nó. Một vẻ đẹp có thể lạc ấn vào trái tim mà khó thể phai nhoà.

Lộng Ngọc có vẻ đẹp cực kỳ hiền thục và nhẹ nhàng. Quả thực là một người hiền thê lương mẫu. Nếu như lựa chọn thê tử sẽ có không ít nam nhân sẽ lựa chọn nàng. Nàng có một vẻ đẹp khá sắc xảo song lại cho người ta có cảm giác cực kỳ trung trinh. Nếu như cưới nàng sẽ không lo nàng sẽ ra xuất quỹ. Đây là cảm giác mà nàng mang lại cho Thiên Trạch.

Mỗi người một vẻ, yến hội lúc này quả thực là nơi tụ hội của các đại mỹ nữ. Không có người nào là không khoe ra sắc đẹp của mình, giống như một vươn hoà xinh đẹp toả hương thơm ngát. Những bông hoa nở ra xinh đẹp nhất nhưng dường như nơi này chỉ có một người có năng lực vươn tay chạm đến đem những bông hoa xinh đẹp này hái xuống.

“Cái con hồ ly tinh khốn kiếp này! Lúc nào cũng ở bên cạnh Vô Vọng như hắn là của ngươi vậy? Đừng trưởng rằng mình là Thiên Hậu là ghê gớm lắm!” Hồng Liên ở trong lòng thầm bĩu môi hất cằm, nàng oán trách thầm nghĩ trong lòng: “Một đám hồ ly tinh. Ăn mặc xinh đẹp như thế là để cho ai xem chứ?”

“Hà...” Hàn Phi cảm giác được ngày hôm nay quả thật là muôn hoa đua sắc. Đáng tiếc cái không khí kiểu này quả thực làm cho Hàn Phi không có cách nào có thể tự nhiên uống rượu. Cảm giác đầu mình đau đau, Hàn Phi chỉ có thể nghĩ đến đối sách đối phó Thiên Trạch.

“Hàn huynh...”Ở một bên, Trương Lương bắt đầu kính rượu Hàn Phi. Vừa rồi, hai người cũng chú ý đến Thiên Trạch. Quả thực tác phong và thói quen của Thiên Trạch giống hệt Long Ngạo Thiên. Hình dáng và khuôn mặt có thể thay đổi nhưng thói quen theo thường ngày rất khó sửa đổi. Đặc biệt là động tác gãi gãi sống mũi của Thiên Trạch thực sự giống hệt với Long Ngạo Thiên.

Hai người Hàn Phi và Trương Lương cũng chú ý đến biểu hiện và cách nói năng của Thiên Trạch khi đối mặt với Hàn Vương. Rõ ràng Thiên Trạch thường bộc lộ ra một chút áy náy khi đối mặt với Hồng Liên. Điểm đáng chú ý nhất là khi Thiên Trạch nói với Long Ngạo Thiên giống như muốn bào chữa cho Long Ngạo Thiên. Điểm này, họ để ý nhất đến. Rõ ràng Long Thiên Đế còn rất để ý đến Hồng Liên.

Vấn đề tới! Nếu như phỏng đoán của Hàn Phi là đúng vậy Long Thiên Đế, Long Ngạo Thiên và Thiên Trạch đều là cùng một người. Vậy kẻ sắp xếp Hồng Liên thành Hàn Vương và giết chết tiên vương đều là một người. Hồng Liên sẽ đối xử với Long Ngạo Thiên, không là Long Thiên Đế như thế nào đây? 

Ngay cả chính Hàn Phi cũng khó lòng đối mắt với Long Thiên Đế. Nếu như Thiên Trạch là Long Thiên Đế vậy hắn đã giết chết Hàn Vương An cũng là phụ vương Hàn Phi. Đối với kẻ thù giết cha, Hàn Phi cũng không biết lấy thái độ nào đối mặt với Long Thiên Đế đây. Mặc dù hắn biết trong chiến tranh chính trị lừa gạt và giết người là không có cách nào. Hơn nữa, chính Hàn Vương An là người biến Bách Việt thành tan hoang, Thiên Trạch càng không có lý do bỏ qua Hàn Vương An.

Bản thân Hàn Phi cũng tính đến phát triển Hàn quốc. Đáng tiếc với tốc độ phát triển của Đại Việt, phần thắng cho sáu quốc tiếp cận với con số không. Hàn Phi cần tìm đường lui cho Hàn quốc, cần tìm đường lui cho hoàng thất Hàn quốc. Có con đường nào tốt hơn con đường liên hôn với Đại Việt đây. Nếu như Hàn Vương kết thân với Đại Việt Vương thì không có gì tốt hơn cả. Đến lúc đó không những có thể giữ được hoàng thất Hàn quốc còn có thể giữ được cả Hàn quốc.

Song mối quan hệ này gặp hai vấn đề đó là pháp luật Đại Việt cùng với Thiên Trạch là kẻ thù giết Hàn Vương An. Hàn Phi chắc chắn cố gắng tác hợp để Hàn Vương gả cho Long Thiên Đế. Bất quá hắn còn chưa biết phải làm thế nào. Song hắn tin tưởng dù không thành công nhưng chỉ cần Hồng Liên còn là Hàn Vương một ngày, Đại Việt cũng không dễ dàng động tới Hàn quốc.

Lợi dụng chính muội muội Hồng Liên của mình, Hàn Phi cảm giác có chút xin lỗi nàng. Song vì Hàn quốc cùng hoàng thất, Hàn Phi cũng không ngại hy sinh một chút. Hy sinh một chút tất nhiên không kể đến việc tính mạng và hạnh phúc của Hồng Liên. Dù sao Hồng Liên cũng thực sự yêu Long Ngạo Thiên. Nhiều năm như vậy, Hồng Liên chưa từng bao giờ quên được Long Ngạo Thiên. Dù cho nhiều lần, Hàn Phi thử tác hợp cho Hồng Liên với thanh niên tuấn kiệt, ngay cả Quỷ cốc Vệ Trang cũng đều không thành công. Không có ai xoá được hình bóng Long Ngạo Thiên trong trái tim Hồng Liên.

Yến tiếc cuối cùng lấy quỷ dị kết thúc. Hàn Vương lại trực tiếp ngỏ lời mời Long Thiên Đế cùng mình dạo quanh vương cung. Thiên Trạch cũng không tốt lắm từ chối. Dù sao trước mặt quần thần, Hàn Vương tự mời mình tiến tới dạo ngự hoa viên, Thiên Trạch từ chối sẽ làm cho Hàn Vương mất mặt trước quần thần. Đến cuối cùng Thiên Trạch vẫn là đồng ý.

Hai người Hồ thái hậu và Minh Châu thái hậu muốn mở miệng nói chuyện gì đó. Đến cuối cùng thì hai nàng cũng không có nói lên lời. Bất quá những nữ nhân cùng đi với Thiên Trạch thì dùng sắc mặt lạnh như băng nhìn về phía hắn. Nó làm cho Thiên Trạch có vài phần chột dạ.

Thật ra thì chính bản thân Thiên Trạch cũng muốn tiếp xúc với Hồng Liên một chút. Nam nhân nào sao có thể quên tình cũ như vậy. Nhiều năm như vậy, Hồng Liên càng trở nên xinh đẹp hơn. Thiên Trạch cũng xuất hiện một chút kích thích trong lòng, hắn có một tia muốn đem Hồng Liên chiếm lấy riêng mình. Bất quá hắn lại không có làm thôi. Muốn đoạt nàng về làm thê tử nhưng đến cuối cùng vì nhiều lý do lại dừng bước chân.

Dưới ánh trăng nhàn nhạt, hai người Hàn Vương và Long Thiên Đế đi song hành với nhau.