Đạo Chu

Chương 283




“A...” Uzumaki Kushina vọt tới bên cạnh quan tài. Nơi quan tài đặt thân xác người con trai mà nàng yêu thương nhất, nơi đứa con mà nàng dứt ruột mang nặng đẻ đau chín tháng mười ngày sinh ra. Song một sự thật kinh hoàng đập vào mắt nàng. Tại trong quan tài đâu có người thanh niên nào, có là một lão già họm hẹm với khuôn mặt nhăn nheo và làn da giống sần sùi như rễ cây. Bộ não bị xuyên qua trông vô cùng kinh khủng.

Thân mình Kushina cũng vì thế bất ngửa ra phía sau. Vẻ mặt nàng vô cùng hoảng hốt khi nhìn thấy được lão già nằm ở bên trong quan tài. Lão già này đâu phải con trai nàng, chính bản thân nàng cũng hoài nghi về thân phận Naruto. Namikaze Minato vội vàng vọt lên đưa bàn tay giữ hai vai ổn định lại Kushina, giọng nói mang theo quan tâm: “Có chuyện gì vậy, Kushina?” 

“Người đó...” Bàn tay Kushina chỉ thẳng về phía quan tài run run mở miệng hỏi: “Đó thực sự là Naruto sao?” Giọng nói chính nàng cũng mang theo nghi ngờ.

“Cô...” Terumi Mei nghe được những lời này thì ngẩn người ra. Sau đó hai hàm răng nàng nghiến vào nhau phát ra tiếng ken két: “Cô... ngay cả con trai mình cũng không nhận ra.” Sau đó hàng nước mắt nàng lại chảy dài: “Ôi ông chồng đẹp trai của em... tại sao anh lại chết biến thành như vậy cơ chứ?”

“Chuyện gì đã xảy ra vậy?” Dường như đoàn người ở đây, Jiraiya đi về phía quan tài nhìn về phía cái xác già nua của Uzumaki Naruto. Vẻ mặt hắn mang theo tò mò và hơi chút đau thương nhìn về phía mọi người như muốn nghe được lý do.

Bản thân Ao đang đứng ở đó không xa, hắn mặc một bộ quần áo màu đen. Vẻ mặt hắn cũng có vài phần mệt mỏi nói: “Na... ngài Dan, ngài ấy đã giao chiến với Akatsuki. Thực lực đối phương quá mạnh so với ngài ấy. Thế nên ngài ấy đã sử dụng cẩm thuật nhưng đến cuối cùng thì ngài ấy cũng không thoát khỏi cái chết. Mặc dù toàn bộ Akatsuki đã bị ngài ấy phá huỷ!”

Nghe được những lời chứng thực này thì Jiraiya hít một hơi thật sâu. Hắn đã từng giao chiến với Akatsuki nên biết thủ lĩnh Akatsuki phi thường nguy hiểm. Đặc biệt khi mà Pain sở hữu sức mạnh Rinnegan của Lục Đạo trong truyền thuyết. Vậy mà Naruto có thể đánh bại được Pain cho thấy thực lực khủng bố Naruto đã đạt đến. E rằng không kém chút nào thần nhẫn Senju Hashirama.

“Naruto...” Tiếng kêu thê lương phát ra từ trong miệng Uzumaki Kushina. Đôi mắt nàng đã trở nên ngấn lễ. Thân mình nàng vọt thẳng về phía trước. Bàn tay vội vã đưa lên túm lấy cái xác già nua Uzumaki Naruto: “Con không có chết phải không? Con chỉ đang ngủ phải không? Đừng đùa nữa, mẹ đã đến rồi. Dừng ngay trò đùa này được chứ?”

Cái xác bị lay động để lộ ra bộ dạng vô cùng khó coi của Uzumaki Naruto. Chiếc áo hơi lộ ra một chút cơ thể, đặc biệt tàn dư phong ấn trên bụng hắn cho thấy được thân phận trước đây của Naruto từng là jinchuriki. Bộ dạng doạ người của Naruto làm cho đám người ở đây đều hít một hơi khí lạnh. Họ từng chứng kiến sức mạnh Naruto, kẻ địch như thế nào mới có thể giết được người như vậy.

“Đủ rồi...” Terumi Mei lập tức gạt tay Kushina ra, xác Naruto lại một lần nữa rơi phịch xuống cái quan tài. Miệng Terumi Mei biến thành kéo lên và phát ra âm thanh gầm lên: “Hãy để cho chồng tôi được yên. Anh ấy cần được nghỉ ngơi trong lúc này. Cô chưa từng chăm chóc cho anh ấy, chưa từng hoàn thành tránh nhiệm một người mẹ. Hiện giờ cô hãy cút đi, hãy để chúng tôi được yên!”

“Ta...” Uzumaki Kushina thấy được khuôn mặt đau thương của Mizukage đệ ngũ, nàng không quá tốt khi nói chuyện. Bây giờ nàng rất muốn nổi giận song lại không nổi giận nội. Cái chết con trai nàng thực sự làm cho nàng đau lòng vô cùng.

Đột nhiên lão già có khuôn mặt nhăn nheo mở miệng nói: “Ngài Mizukage, Naruto từng là ninja làng Lá. Sau này cậu ta rời làng Lá và trốn đi. Hiện giờ cậu ta đã chết, chúng tôi hy vọng có thể đem cơ thể cậu ấy quay về an táng tại làng Lá.” Người này không ai khác là Shimura Danzou, một trong những người hắc ám nhất của cao tầng làng Lá.

Lời này nói ra nhất thời làm cho vẻ mặt Mizukage đệ ngũ trở nên âm trầm như nước. Nàng lạnh giọng quát lên: “Ở nơi này chưa từng bao giờ có Naruto. Nơi này chỉ có Dan, chồng chưa cưới của ta mà thôi.” Ánh mắt nàng sắc bén đến lạnh lẽo quét về phía đám ninja làng Lá nói: “Ở nơi này không hoan nghênh sứ đoàn làng Lá, Ao tiễn khách!”

“Này...” Ao có vẻ khó khăn. Hiện giờ Mizukage đệ ngũ có vẻ như khá mất bình tĩnh. Đến cuối cùng Ao chỉ có thể hoá thành một tiếng thở dài, bàn tay đưa ra làm lời mời: “Xin mời các vị rời đi. Hiện giờ tâm trạng Mizukage đệ ngũ không quá tốt. Tôi chân thành thay mặt cô ấy xin lỗi các vị.”

Cậu nhóc Dan chỉ có thể đưa lên vỗ mặt một cái. Bản thân hắn không nghĩ tới cái chết của mình lại biến mọi việc trở nên phức tạp và rối rắm như vậy. Hắn quan sát cuộc rối rắm giữ làng Lá và làng Sương Mù cho đến khi kết thúc. Ánh mắt Kushina chỉ lưu luyến rời đi nơi này. Nàng bị Minato ôm rời đi, trong mắt bi thương đó không hề giả. Nó thực sự làm cho Dan có chút cảm xúc phức tạp.

Hiện giờ Dan đã không còn bất cứ quan hệ gì với họ. Cơ thể này của hắn là con trai của Uchiha Itachi và Hyuuga Hinata với phần đầu và hai trái trứng. Hắn cùng với Kushina và Minato hiện giờ hoàn toàn là quan hệ xa lạ không có chút máu mủ. Nếu có thì có lẽ là phần thân thể có gen từ tộc Senju.

“Cái lễ tang vừa bi kịch vừa hài kịch này là sao?” Trong lòng Dan lúc này đang chảy ra đầy mồ hôi hột. Các sứ đoàn của các nước đều tham gia lễ tang. Không biết bọn họ đánh cái chủ ý gì. Có lẽ xác định xem hắn, à không Naruto đã chết hay chưa mới đúng.

Đoàn ninja làng Cát đi đến thăm viếng đối với lễ tang Naruto và tỏ ra kính ý với Naruto. Cầm đầu sứ đoàn ninja làng Lá là ba chị em Temari, Kankuro và Gaara. Không biết có phải là ảo giác hay không mà khi Temari xoay người đi, Dan thấy được mắt Temari phiếm phiếm lệ quang.

“Chị... ” Đi ra bên ngoài, Gaara nhìn về phía Temari hỏi: “Ngươi khóc!?”

“Không... không phải!” Nụ cười có vài phần gượng gạo xuất hiện trên mặt Temari: “Có hạt bụi bay vào mắt chị!?” 

“Nơi này có bụi sao?” Kankuro ra vẻ khó hiểu mở miệng.

Lúc này ở cách nơi này khá xa thuộc về Phong quốc, phòng làm việc Kazekage đệ ngũ. Hiện giờ, Phong quốc đang xuất hiện vấn đề Pakura không có cách nào lách thân được. Nàng ngồi trong phòng nhìn thông qua ô cửa sổ lớn với đôi mắt mê mang. Lúc này một âm thanh vang lên cắt đứt nàng: “Cô Pakura, cô Pakura...”

“A...” Pakura giật mình tỉnh lại, nàng nhìn về phía người thiếu nữ hỏi: “Maki... em để đó đi!” Nhìn thấy được trồng hồ sơ trong tay người thiếu nữ, Pakura vội vã lên tiếng phân phó.

“Cô Pakura...” Người thiếu nữ khá trẻ ngoài hai mươi với mắt màu xám và mái tóc đen dài ngang vai. Khuôn mặt hơi tròn bụ bẫm với sống mũi cao và nước da trắng. Dáng người vừa phải không quá cao nhưng khá là khoẻ mạnh. Đặc điểm đáng chú ý nhất của nàng là những vết màu tím trên mặt. Bên ngoài mặc một chiếc áo cánh màu vàng với một chiếc áo đỏ bên dưới, một chiếc váy đen, vớ fishnet dài đến đùi và dép xăng đan. Vẻ mặt nàng mang theo nghi ngờ: “Cô khóc...”

“...” Pakura đưa lên sờ mi mắt nàng. Vẻ mặt nàng cũng mang theo ngạc nhiên khi biết được mình đã khóc lúc nào không hay.

Tại Hoả quốc và làng Lá, một người thiếu nữ với mái tóc màu đen dài đang đứng lẳng lặng ở bờ sông. Nơi này trước kia, nàng thường ra quan sát một cậu bé tóc vàng luyện tập. Đôi mắt với đồng tử màu trắng và không con ngươi mang theo đau thương. Hai hàng nước mắt chảy dài xuống dưới.

Phòng làm việc Hokage, Senju Tsunade để lại một tập hồ sơ. Nàng quay ra nhìn về phía bầu trời sau đó thở ra một hơi dài. Cảm xúc trong lòng nàng lúc này trở nên vô cùng phức tạp. Đối với Naruto, nàng hận thằng nhóc vì thằng nhóc đã cưỡng bức nàng. Song nàng lại thông cảm với hoàn cảnh của thằng nhóc. Nó đã phải trải qua một cuộc sống tồi tệ với thân phận jinchuriki ở làng Lá và bị dấu thân phận anh hùng làng Lá.

Lúc này, ở làng Sương Mù...

Một người thiếu niên mặc áo kimono màu trắng và đôi mắt mang theo lạnh lẽo. Đối tượng hắn nhìn trừng trừng về phía đoàn ninja làng Lá đang rời khỏi từ đường.