Đạo Chu

Chương 180




“A…” Thiếu nữ Shion trực tiếp hét lên một tiếng sợ hãi. Ngay sau đó nàng bị một đám nhúc nhích giống như một đám trùng có máu đen tím bao phủ khắp cơ thể của mình. Vẻ mặt Shion cũng theo đó hoảng hót hô lên: “Mình đã làm gì thế này? Cả đời mình đã bỏ ra để làm gì?” Nước mắt nàng theo đó lã trã rơi lên: “Mình không đáng được bất cứ ai bảo vệ cả?”

Xoẹt! Đột nhiên cái lục lạc trong suốt gài ở cổ áo Shion theo đó sang lên. Chúng phát ra ánh sáng mạnh mẽ đem đoàn nhầy nhầy màu đen tím đánh dạt ra khỏi cơ thể nàng. Chúng tạo ra một khoảng không cách ly nàng với Mouryou. Mái tóc nàng nhẹ nhàng phấp phơi dưới ánh sáng thánh khiết và xinh đẹp này.

Âm thanh Mouryou truyền ra một cách từ tốn: “Không cần phải khóc lóc. Khi nào ngươi còn ánh sáng đó thì ta chưa thể hoà nhập ngươi được. Nhưng ngươi muốn thế thật sao? Ngươi sẽ buộc phải chứng kiến tất cả những gì ngươi đã gây dựng từ trước đến giờ như ngày thế giới này bị huỷ diệt.” Vừa nói thì Mouryou phát ra tiếng cười lớn: “Hahaha…”

“Leng xeng, leng xeng…” Âm thanh phá không vang lên. Từ phía dưới dung nham đột nhiên bắn ra một đoàn dây xích sáng chói. Nó đâm ngập vào vách đá sau đó trở nên uốn cong lên. Một thân ảnh với mái tóc đỏ rực bắn thẳng lên trên không trung. Dây xích đang loé ra ánh sáng nối liền với bụng của nàng.

“Shion…” Dan tê hét lớn một tiếng: “Cô dễ dàng chịu thua như vậy sao!” Thân thể hắn đã không còn là người nữa. Hai đôi cánh dơi vỗ mạnh. Giọng nói hắn phát ra đã biến thành tràn đầy âm u, miệng để lộ ra đầy dẫy răng nanh sắc bén. Thân thể vọt thẳng về phía Shion đang bị đoàn năng lượng bao vây.

Hống! Mắt đất nứt vỡ, một đám xúc tu màu đen tím phóng ra khỏi mặt đất. Chúng có một cái đầu rồng với con mắt đỏ lỏm lao ra ngoài. Ánh mắt chúng cực kỳ hung ác khi quan sát hai người. Đặc biệt chúng trực tiếp tấn công về phía cậu nhóc đang lao tới.

“Dan… đừng hành động lỗ mãng!” Uzumaki Karin lập tức hô lên. Đám dây xích trước bụng nàng phát ra từng tiếng leng keng liên hồi. Chúng uyển chuyển như những con rắn biến thành dây xích chói buộc, đâm xuyên qua những cái đầu rồng và phòng ngự đòn tấn công của chúng.

Phanh, phanh… Tiếng động phát ra liên hồi khi dây xích ánh sáng va chạm với những cái xúc tu màu tím đen kia. Hai bên bất phân thắng bại tuy nhiên rõ ràng dây xích mạnh hơn nhưng đám xúc tu đầu rồng lại có nổi trội về mặt số lượng. Nhất thời hai bên không làm gì được nhau.

“Mình vẫn còn sống!” Shion theo đó mở ra đôi mắt của mình. Đôi mắt xinh đẹp của nàng hơi rung động. Vẻ mặt nàng run rẩy: “Như vậy, Dan… Cứ tiếp tục như vậy, cậu nhóc đó sẽ…” Một hình ảnh thoáng qua hiện ở trong mắt Shion.

Một người nam nhân với hình dáng giống như được tạo ra bởi ánh sáng và đôi cánh chim rộng mở. Hắn dùng giọng nói khó chịu quát lên: “Nếu cô kết hợp sức mạnh của Mouryou với nhẫn thuật của cô. Thống trị thế giới chỉ là trò trẻ con!” Bàn tay hắn chìa ra hướng về phía nàng với lời lẽ đầy thuyết phục.

“Thật là ngu ngốc!” Một người nữ nhân khác nhẹ giọng trả lời. Ánh sáng bao phủ nàng khiến cho Shion cũng không có nhìn thấy rõ khuôn mặt nàng. Tuy nhiên giọng nói này lại thập phần quen thuộc đối với nàng: “Tại sao các ngươi lại không tin tưởng người khác!?”

“Tin vào những kẻ khác?” Người nam nhân khó chịu hỏi lại. Giọng nói lập tức thành chất vấn: “Cô có bị điên không thế hả, Miroku?”

“Mẹ!” Con mắt Shion theo đó mở lớn kinh hãi hô lên. Nàng lại nhớ đến những ký ức còn nhỏ khi nàng ở trong thần thiện.

Một bé gái đáng yêu ngồi trên lòng một nữ nhân xinh đẹp. Người thiếu nữ khá trẻ khoảng dưới ba mươi với mái tóc màu nâu dài rẽ sang hai bên để lộ ra khuôn mặt trái xoan với cái cằm khá thon. Nàng có nước da sáng hơi nhợt nhạt và hàng lông mày nhỏ nhưng hơi đậm. Đôi mắt có màu sáng cùng với mũi khá nhỏ và thẳng cùng với đôi môi hơi hình trái tim. Bên ngoài phủ lên một bộ kimono tối màu và bên trong mặc một chiếc áo màu trắng.

Cô bé nằm tựa lên đùi của nữ nhân xinh đẹp: “Mẹ ơi, đùi mẹ ấm quá…” Đầu nàng liên tục cọ cọ lên đùi nữ nhân xinh đẹp.

Người nữ nhân xinh đẹp đưa tay nhẹ nhàng vỗ vỗ vào lưng cô bé và dụng giọng nói tràn đầy từ ái và ôn nhu kèm theo nụ cười nhẹ: “Shion, con thật nũng nịu quá.”

“Con muốn được nằm mãi như thế này!” Cô bé cực kỳ hưởng thụ tụa cằm lên đùi nàng và đôi mắt cô bé nhắm lại. Bàn tay nàng theo đó đưa lên xoa nhè nhẹ đầu của thiếu nữ. Khuôn mặt nàng theo đó nở nụ cười cưng chiều.

“Thưa, đại nhân nói sao ạ!?” Ba người nam nhân ngồi quỳ trên mặt đất, một người nam nhân không tin tưởng được quỷ sát xuống đất hỏi lại.

Người nữ nhân xinh đẹp đứng thẳng cảnh cáo nói: “Không được dạy cho con bé bất kì một nhẫn thuật nào! Đó là mệnh lệnh của ta!”

“Nhưng!” Người nam nhân hầu cận ngẩng đầu lên con muốn nói gì đó đã bị Miroku đánh gãy. Thế nhưng hắn không có dám trả lời, bất đắc dĩ hắn mở miệng nói: “Vâng!”

“Cầm lấy cái này!” Một quả lực lạc trong suốt toát ra ánh sáng lóng lánh màu sáng đập vào mắt cô nhóc. Ánh sáng lấp lánh của quả lục lạc trong suốt này làm cho cô bé ngạc nhiên mở to mắt. Bàn tay nhỏ nhắn cô bé cầm lấy chiếc lục lạc và yêu thích không thôi.

“Nó đẹp quá!” Hai người mẹ cùng với con gái ngồi ở trên vách đá cao nhìn về phái mặt trời đang lặn. Cô bé yêu thích cầm lục lạc trong suốt trong tay lắc lắc vài cái: “Mẹ ơi, là bùa chú sao?”

“Phải đó con!” Người nữ nhân xinh đẹp nhìn nàng cười nói: “Và nó sẽ luôn phù hộ cho con.” Thiếu nữ ôm chặt lấy chiếc lục lạc trong suốt trong tay, nàng nhớ về hình ảnh người mẹ xinh đẹp cùng với những lời nhắc nhở nàng vẫn nhớ như in đó: “Dù bất cứ chuyện gì xảy ra với mẹ, con cũng không được để trái tim con rung động. Một ngày nào đó mẹ sẽ ra đi. Thời gian mẹ con ta ở bên nhau thật ngắn ngủi, giống như thế giới mà chúng ta sống.”

“Mẹ ơi!” Cô nhóc nhìn về phía người nữ nhân xinh đẹp mặc một bộ nữ pháp sư màu trắng và trên đầu nàng có đeo chiếc vương miện màu vàng của pháp sư. Đối diện với nữ nhân xinhd dẹp là một thứ cao lớn màu đen tím. Khí thế từ cái thứ khổng lồ này toả ra uy áp làm cho người sợ hãi.

“ngươi đã cản trở mưu đồ của ta quá đủ rồi, Miroku!” Âm thanh Mouryou từ trong cái thứ to lớn đó phát ra. Đối mặt với Miroku là đôi mắt sáng quắc màu đỏ và âm thanh tràn đầy giận dữ: “Giỏi lắm! Ta cũng không cần đến sức mạnh của ngươi. Nhưng chắc ngươi cũng biết điều đó chứ, phải không?”

Mái tóc quần áo Miroku bị khí thế Mouryou đẩy bạt, vẻ mặt nàng cũng theo đó hoảng hốt quay lại nhìn về phía sau: “Shion, cái chuông?”

“Hả!?” Cô nhóc ngơ ngác nhìn về phía hai tay của mình. Sau đó bản thân nhanh chóng tìm xem cái chuông ở nơi nào. Khi mà Shion còn đang băn khoăn thì Mouryou đã ra tay cực nhanh. Một nguồn năng lượng cực mạnh từ Mouryou tràn đầy màu tím phụt thẳng về phía Shion.

Ầm! Nguồn năng lượng màu tím mạnh mẽ chút xuống muốn đem Shion huỷ diệt. Thế nhưng Mouryou lại phát ra tiếng cảm thán: “Cái gì?”

Một đoàn ánh sáng thành thiện theo đó xua tan đòn tấn công của Mouryou. Ánh sáng lấp lánh đập thẳng đến làm cho Mouryou kiêng kị. Người nữ pháp sư xinh đẹp Miroku đứng chắn nơi đó. Mái tóc và quần áo nàng tung bay đồng thời cơ thể nàng phát ra ánh sáng thánh thiện. Nàng mở miệng nói: “Không được coi thường sức mạnh của nữ đại pháp sư!”

“Ta hiểu rồi!” Giọng nói ồm ồm từ trong Mouryou phát ra: “Hi sinh tính mạng của người khác để xoay chuyển…”

“Thứ không kiếp này… chém không dứt sao?” Dan mở miệng gầm lên một tiếng. Trong tay hắn xuất hiện mấy quả cầu ánh sáng với bốn cánh xoay tròn. Chúng trực tiếp ném về phía Mouryou đem một đám đầu rồng cắt đứt sau đó đâm mạnh vào Mouryou.

Oanh, oanh… Hai quả cầu bắt đầu nổ mạnh phát ra từng tiếng rít gào. Chúng phát ra uy lực khủng bố khiến cho cả hang động trở nên rung động liên hồi. Những cái xúc tu và một phần cơ thể Mouryou bị giảo thành một đám thịt nát.

“Vô ích thôi!” Mouryou phát ra lời châm chọc với Karin và Dan: “Các ngươi không thể nào đánh thắng được ta đâu. Ta là bất tử bất diệt. Các ngươi muốn chiến thắng ta là không thể nào?” Thân thể hắn lại giống như một thứ gì đó nhúc nhúc sau đó vết thương trên cơ thể hắn lập tức hoàn hảo như lúc ban đầu.

“Khốn kiếp! Thứ này là thứ gì vậy? So với vĩ thú còn khó đối phó hơn…” Dan lập tức mở miệng nói. Bàn tay hắn đưa lên lau khoé miệng đang chảy ra máu tươi. Hai cái răng nanh của hắn cũng có một cái đã bị mất. Giọng nói Dan theo đó gằn lên: “Chakra hắn có tính ăn mòn thật đáng sợ!”

“Dan… cậu không thể làm gì hắn đâu?” Uzumaki Karin cũng mở miệng có chút thở gấp nói: “Chúng ta phải dành lại nữ pháp sư và phong ấn hắn lại!” Nàng huy động đám dây xích trực tiếp đem đám xúc tu đánh bay.

“Tôi đã biết…” Dan mở miệng quát lên một tiếng, hắn gầm lên một tiếng tức giận: “Karin, tranh thủ cho tôi một chút thời gian. Chỉ cần thoáng một chút mà thôi!”

“Được!” Uzumaki Karin lập tức cắn răng đáp lại lời của Dan. Sau đó tiếng gầm lớn từ miệng nàng phát ra: “Aaaa…” Dây xích của nàng đột nhiên biến lớn sau đó dài ra. Chúng phóng đi với tốc độ cực nhanh trực tiếp đánh về phía Mouryou.

“Đây là…” Mouryou mở miệng kinh hãi hô lên. Ngay sau đó hắn cảm giác được khắp cơ thể mình bị quấn ra một đám dây xích khổng lồ đem cơ thể hắn bó thành cái bánh tết. Mouryou dùng giọng nói phát ra khó chịu: “Đáng chết, là đám người tộc Uzumaki đó! Ngươi nghĩ đám dây xích này có thể giữ được ta bao lâu?”

“Chỉ cần giữ ngươi một chút là được rồi!” Uzumaki Karin cắn răng trả lời. Từ trên trán nàng xuất hiện từng hạt đồ to rơi xuống mặt đất nóng hổi. Ban chân nàng dẫm mạnh lên trên mặt đất đồng thời hai tay co lại trực tiếp đem toàn sức lực đem Mouryou giữ một hồi.

Đột nhiên cậu nhóc đạp trên mặt đất nhanh như cắt lấy ra quyển trực sau đó mở ra bên ngoài. Hai tay hắn lập tức kết ấn với tốc độ cực nhanh: “Thi quỷ phong tận, khai!” Bàn tay hắn vỗ mạnh lên mặt quyển trục đó.

Vụt! Thân hình sau lưng Dan lập tức xuất hiện hình dáng tử thần. Trong miệng tử thần lập tức đang cắn một con dao sắc nhọn. Ánh mắt lạnh lẽo của tử thần đảo qua.

“Nhẫn thuật… nhẫn thuật đó là…” Giọng nói Mouryou đã biến thành sợ hãi. Hắn run rẩy thân mình không thôi. Loại nhẫn thuật này làm cho hắn cảm giác được nguy cơ trí mạng. Hắn lập tức gầm lên: “Không… không… tuyệt đối không thể!”

“Dan… nhanh lên… tôi không giữ nó được lâu!” Uzumaki Karin gầm lên. Toàn thân nàng đã ướt đẫm mồ hôi. Đôi chân nàng trượt dài trên mặt đất nhưng nàng vẫn giữ chặt lấy Mouryou. Mặc cho Mouryou có dãy dụa thế nào đi nữa. Hai hàm răng nàng cắn thật chặn đem chakra điên cuồng điều động. Đồng thời không những thế nàng đưa lên cánh tay trực tiếp cắn thật mạnh lên vào đó điên cuồng rút ra chakra.

Phụt! Cánh tay đầy hoa văn của tử thần lập tức chọc thẳng vào cơ thể Dan sau đó nó trực tiếp xâm nhập vào trong quyền trục rồi lôi ra một linh hồn. Ánh sáng hoả quỷ lập loè màu xanh bên cạnh tử thần và linh hồn đang bị tử thần trói buộc, Dan nheo mắt lại nhìn về phía trước nói: “Mouryou chết đi!”

Cánh tay tử thần lập tức từ bụng Dan dài ra sau đó trực tiếp xâm nhập thẳng vào cơ thể Mouryou. Mouryou chỉ cảm giác được thân thể mình có thứ gì bị bắt lấy. Hắn lập tức gầm lên một tiếng: “Không!”