Đạo Chu

Chương 166




Chiếc mành màu đỏ tươi đẹp dần dần được cuốn lên, người thiếu nữ xinh đẹp mặc một bộ nữ pháp sư màu hồng, trên đầu có đeo vương miện màu vàng xuất hiện trong mắt đoàn người. Đối với đám người ngồi ở hai bên chia làm hai phe ra thì người thanh niên tóc nâu đội mũ dài hơi khom người hành lễ, vẻ mặt kính cẩn giải thích: “Các vị đang được diện kiến trưởng nữ pháp sư của Quỷ quốc, ngài Shion!”

“Chúng tôi là những ninja đến từ làng Lá!” Người thanh niên có đôi mắt trắng khoanh chân trước ngồi cực kỳ đúng quy cách. Giống như từ nhỏ hắn đã được học những lễ nghi bắt buộc như vậy. Giọng nói hắn phát ra thì đồng thời hắn nhìn sang bên: “Tôi là đội trưởng tạm thời của nhóm người này, Hyuuga Hoheto!”

“Tôi là Inuzuka Kiba…” người thiếu niên đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve con chó to tướng màu trắng. Con chó này kích cỡ nó khá lớn, một người lớn ngồi lên trên nó hoàn toàn không có bất cứ vấn đề nào cả. Kích cỡ quả thực to như một con nghé. Nó đang thè lưỡi nhìn về phía đám người và giọng nói Kiba cũng vì nó mà giới thiệu: “Còn đây là bạn đồng hành của tôi, Akamaru!”

“Gâu…” Con chó có vẻ cực kỳ nhân tính hoá trực tiếp sủa lên một tiếng như đáp lại lời đám người.

“Aburame Shino!” Người thiếu niên còn lại cực kỳ lạnh lùng trực tiếp dùng ngón tay gẩy lên mắt kính tròn đen. Sau khi trả lời được một tiếng thì người thiếu niên này rơi vào im lặng không có nói chuyện nữa. Đoàn người quay sang nhìn về phía đối diện.

“Tôi là Ao, Jounin đến từ làng Sương Mù!” Người nam nhân lớn tuổi mặc áo xanh bình tĩnh đặt hai tay trên mặt đất. Đặc biệt hắn cảm giác được người thanh niên tộc Hyuuga cứ nhìn chăm chú vào hắn. Nói đúng hơn là con mắt phải được che kín của hắn. Điều này làm cho Ao khó chịu, hắn không để lộ chút nào ở bên ngoài quay ra nói với đám người bọn họ: “Đây là hai người đồng hành chúng tôi!”

“Tôi là Uzumaki Karin!” Người thiếu nữ mở miệng lên tiếng. Sau đó nàng quay ra ôm ngực, vẻ mặt có chút ghét bỏ nhìn về phía đoàn người làng Lá. Nàng cũng chẳng thèm nói thêm bất cứ điều gì cả.

“Tộc Uzumaki…” Nghe được thiếu nữ giới thiệu, Hyuuga Hoheto lâm vào trầm tư. Hắn nhớ được có ghi chép lịch sử rằng Con Xoáy quốc nơi cứ trú của tộc Uzumaki bị huỷ diệt. Họ rất có thể bị huỷ diệt do bàn tay của Thuỷ Quốc. Hiện giờ làng Sương Mù lại có người tộc Uzumaki, điều này làm Hoheto cảm giác kỳ quái.

“Tôi Dan…” Cậu nhóc cuối cùng mở miệng nói chuyện. Hắn bình tĩnh mở miệng nói: “mà làng Lá hết người rồi sao? Tại sao lại để những ninja yếu như vậy tham gia bảo vệ nữ pháp sư lần này? Họ không sợ các vị chết một cách vô ích à?”

“Cái gì?” Những lời độc mồm độc miệng rơi vào tai Inuzuka Kiba giống như ngọn lửa rơi vào thùng thuốc nổ. Nháy mắt nổ mạnh cả đầu Kiba, vẻ mặt hắn lập tức giận dữ, thân mình phóng thẳng về phía cậu nhóc quát lên: “Thằng nhóc này, ngươi nói cái gì thế hả? Ngươi có ngon nói lại xem nào!?”

“Cậu nhóc đó, có năm sáu tuổi đi!” Người thanh niên Hoheto nhăn mày lại chăm chú quan sát cậu nhóc Dan. Vẻ mặt hắn cũng trở nên có chút phiền muộn, ở sâu trong lòng đã mang theo biển cuộn sóng gầm. Tuy nhiên dù trong lòng như sấm chớp nổi lên nhưng vẻ mặt Hoheto vẫn tỏ ra bình thường tự nhiên. Ở trong lòng lại ngầm đánh giá: “Nhỏ tuổi như vậy đã trở thành ninja. Hơn nữa, thực lực không yếu. Từ khi nào làng Sương Mù lại ra một thiên tài như vậy. Ngay cả Kakashi cũng mới ở độ tuổi này trở thành Genin đi! Thực lực cũng không có mạnh như cậu nhóc này. Làm thế nào mà cậu nhóc này lại mạnh như vậy. Từ từ…” Đôi mắt hắn hơi mở to quan sát người thiếu nữ cùng với cậu nhóc rồi ngẫm nghĩ tiếp: “Vì cái gì hai người này không đeo băng đeo làng Sương Mù! Họ không phải ninja làng Sương Mù sao?”

“Thằng nhóc này…” Inuzuka Kiba không nhịn được trực tiếp tung ra nắm đấm đánh về phía cậu nhóc. Một tay túm cổ áo cậu nhóc lôi lên, một tay tung ra một quyến đánh về phía cậu nhóc.

Pặc! Làm cho mọi người kinh ngạc là nắm đấm Kiba dễ dàng bị một bàn tay nhỏ bé nắm lấy. Ánh mắt cậu nhóc mang theo vài phân châm chọc đối với Kiba. Khoé miệng hắn nhếch lên: “Ninja làng Lá chí có như vậy sao? Thực sự quá yếu đấy!”

“Ngươi…” Inuzuka Kiba nghe được vậy giận dữ muốn thu tay lại. Thế nhưng hắn làm thế nào đi nữa thì cũng không có cách nào thu tay lại. Bàn tay nhỏ nhắn cậu nhóc như một cái gọng kìm đem tay hắn không rời đi nửa nhịp. Thấy vậy, Aburame Shino trực tiếp đưa bàn tay lên, một đám côn trùng màu đen từ ống tay áo của Shino trực tiếp bay ra ngoài phóng về phía hai người.

“Chi, chi, chi, xẹt, xẹt, xẹt…” Đột nhiên trên người cậu nhóc xuất hiện lôi quang lập loè. Hiện tại cậu nhóc giống hệt một con lươn điện phát ra lôi quang lập loè. Đám côn trung lao về phía lôi điện giống như phát ra ánh sáng lập loè xinh đẹp. Kèm theo đó mùi cháy khét vang dội.

Sự tình chuyển biến làm cho đám người lập tức bật dậy hành động. Tuy nhiên cậu nhóc trực tiếp đem Kiba ném bay về phía Aburame Shino. Ngay lập tức Aburame Shino vọt lên đỡ được thân thể Kiba đang bị điện tê dại truyền tới. Trong nháy mắt tàn lưu điện làm cho mái tóc Abura Shino cũng dựng đứng lên và bốc ra khói đen.

“Gừ…” Con chó trắng lập tức gầm gừ nhè ra đôi răng trắng. Vẻ mặt nó đề phòng nhìn về phía cậu nhóc Dan. Một khi cậu nhóc làm chuyện gì gây nguy hiểm với chủ nhân nó, lập tức con chó trắng sẽ không ngần ngại gì tấn công cậu nhóc.

“Xin các vị hãy bình tĩnh!” Người thanh niên tóc nâu vội vã đưa hai tay lên hô hào mọi người. Vẻ mặt lo lắng hiện rõ trên mặt người thanh niên.

“Hắn không có sao đâu! Chỉ bị điện tê dại một chút rồi nghỉ ngơi sẽ không có vấn đề gì đâu!” Cậu nhóc nhún nhún hai vai rồi ngồi xuống như không có việc gì.

“Các vị ninja làng Sương Mù!” Hyuuga Hoheto đột nhiên mở miệng nói chuyện. Giọng nói hắn sặc mùi thuốc súng: “Xin hãy cẩn trọng trong lời nói và hành động. Điều này liên quan đến mối quan hệ giữa hai làng. Hành động các vị rất có thể bị coi là khiêu khích uy nghiêm đối với làng Lá chúng tôi. Chẳng lẽ các vị muốn gây chiến với làng Lá chúng tôi sao!”

“Hừ…” Ao lại hừ lạnh một tiếng. Hắn không cho là đúng lập tức phản đối nói: “Tôi nhớ ninja làng Lá các vị động tay trước đi! Ninja làng Lá đều hành động lỗ mãng và vô kỷ luật như vậy sao? Nếu như làng Lá vì việc nhỏ này gây chiến với làng chúng tôi, chúng tôi sẽ không vì thế mà sợ hãi!” Tất nhiên Ao biết thừa việc này chẳng thể nào gây chiến tranh hai làng, hắn chỉ đấu khẩu lúc này chiếm chút ích lợi nhỏ trên đầu lưỡi.

“Dừng lại chuyện này ở đây đi!” Thiếu nữ tóc đỏ hung khó chịu quát lớn. Giọng nói nàng mang theo chán ghét: “Chúng ta còn phải hộ tống cô ta đến lăng mộ được phong ấn đấy! Tôi chán lắm rồi, làm nhanh đi tôi còn trở về!”

“Cảm ơn các vĩ, nếu như không có các vị chúng tôi sẽ tổn thất thảm trọng!” Người thanh niên mỉm cười tỏ ra thân thiện với mọi người. Dù thiếu nữ kia nói rất khó nghe nhưng hắn vẫn cố gắng giữ lễ nghĩa đối với đám người ninja này: “Đợt tấn công vừa rồi, chúng tôi đã mất đi khá nhiều người. Susuki là một trong số họ, đúng như những gì ngài Shion đã tiên đoán!”

“Dĩ nhiên!” Người thiếu nữ ngồi ngay ngắn ở trên đó. Phía sau nàng là vài bậc thang và đặt một hình điêu khắc khá kỳ quái. Nó giống như một chiếc lá có hoa văn ở giữa cùng với bao quanh chiếc lá là một ngọn lửa. Ở phía sau có thể nhìn thấy rõ cả vách đá gần đó. Giọng nói nàng mang theo lạnh như băng: “Nhưng như các ngươi thấy đấy, ta không hề bị thương. Ta chắc chắn bọn họ muốn được như thế”

“Ha…” Cậu nhóc mở miệng, hai tay ôm ngực đầu hơi nghiêng nghiêng nhìn về phía thiếu nữ. Đặc biệt lúc này cậu cảm giác khó chịu, giọng nói tràn đầy châm chọc nói với thiếu nữ: “Đây là cách mà cô cảm ơn những người đã liều cả tính mạng bảo vệ sao? Cái cảm giác cao cao tại thượng đó không làm cho cô cảm giác được gì sao? ”

“…” Đột nhiên đôi mắt đang thẫn thờ thiếu nữ hơi mở to. Nàng đột nhiên đứng dậy đi về phía cậu nhóc. Thân hình nhỏ bé cậu nhóc lần này đập vào mắt của cô thiếu nữ. Đối với cái nhìn này thì cậu nhóc chỉ nhăn mày lại, hắn thấy được thiếu nữ cúi đầu nhìn về phía hắn quan sát một lúc lâu.

“Sao hả!?” Cậu nhóc nhún nhún vai cười nói: “Tôi nói gì sai sao? Hoặc cô cho rằng những người đó chết vì cô là họ đáng được như vậy? Họ phải hy sinh mình vì cô bất kể như thế nào thì đó cũng là vinh dự của họ. Vì cô chính là nữ pháp sư của Quỷ quốc?”

“Cậu… sắp bị chết!” Đột nhiên đôi môi thiếu nữ mấp máy vài lời. Vẻ mặt cậu nhóc mang theo kinh ngạc nhìn về phía thiếu nữ. Ánh mắt hắn híp lại nhìn về phía thiếu nữ, nàng lại nhắc lại: “Ngươi sắp chết rồi! Sớm muộn gì ngươi sẽ bị đâm xuyên qua người và chết!”

“…” lần này khuôn mặt cậu nhóc thực sự lạnh xuống, hắn mở miệng nói: “Nghe đồn nữ pháp sư tiên đoán 100 phát 100 trúng đây! Tuy nhiên không biết lập tức giết chết nữ pháp sư có hay không giải được lời tiên đoán này đây!”

Nghe được những lời này thì đám người ở đây đều giật mình lại. Họ vọt tới bên cạnh Shion đem thiếu nữ kéo lại đồng thời đề phòng nhìn về phía cậu nhóc. Vẻ mặt họ mang theo cảnh giác: “Lập tức bảo vệ ngài Shion!” Tất cả đều không hẹn mà đưa vũ khí về phía cậu nhóc duy chỉ có Ao và Karin là khác biệt.

“Đùa thôi!” Cậu nhóc nhún nhún vai: “Tiên đoán sao? Từ trước đến nay tôi đều không tin vào tiên đoán. Mệnh ta do ta không do trời. Cô không phải tiên đoán ta sẽ bị đâm xuyên qua ngực mà chết sao? Nếu vậy ta các cược với cô, ta sẽ đánh bại Mouryou và không chết như thế nào!” Ngón tay cái hắn đưa ra quẹt mũi một cái, đôi mắt tràn đầy tự tin nhìn về phía Shion.