Đạo Chu

Chương 153




Terumi Mei nhớ được mình có hẹn Naruto cùng nhau ăn tối. Xem ra nàng không chờ được đến tối nay cùng ăn với Naruto rồi. Xem ra trong lòng nàng thực sự không cam lòng đây. Nhân Đạo Pain đặt tay trên đầu nàng, Rinnegan nheo nheo lại: “Không có ở nơi này sao? Đến tối mới trở về?”

Phịch! Thân hình Terumi Mei rơi phịch xuống dưới mặt đất. Đôi mắt nàng trắng dã, miệng chảy ra nước bọt. Nàng cũng không có bất cứ hơi thở nào chỉ còn một cái xác không hơn không kém. Nàng thực sự đã chết.

Vụt! Thân ảnh nam nhân tóc trắng mang theo hai người một thiếu niên và một cậu nhóc tiến tới. Đột nhiên thân ảnh họ xuất hiện ở hòn đảo đầy tàn phá này. Đôi mắt hai người thiếu niên cậu nhóc đều trợn tò nhìn về phía khung cảnh xung quanh.

Nơi cậu đứng đâu còn là một căn biệt thự xinh đẹp nữa. Nó chỉ là một nơi hoang tàn và đổ nát. Hai người họ đứng trên một bãi đất hoang bị tàn phá. Một người còn đạp phãi một vũng nước. Treo trên đầu họ là một quả cầu bằng đất to như một quả núi đang lơ lửng trên không.

“Cửu vĩ, ngươi đã trở lại!” Một người thanh niên tóc cam với đôi mắt vòng vòng nhìn về phía Naruto. Trong đối mắt loé lên vẻ âm trầm khi nhìn thẳng về phía Naruto. Không những chỉ có một người có Rinnegan mà bốn người khác có nữa. Duy nhất khác biệt là một người nữ nhân xinh đẹp có mái tóc màu lam và đôi mắt màu hổ phách là không có Rinnegan mà thôi.

“Ngươi…” Đột nhiên thấy được hai cái xác nằm ở phía dưới mặt đất. Cả hai người thiếu niên và cậu nhóc không nhịn được mà cùng mở ra Byaku-Sharingan. Huyệt thái dương bọn họ xuất hiện trạng thái gân xanh nổi lên, đôi đồng tử biến thành màu đỏ và những viên câu ngọc xuất hiên. Naruto gầm lên một cách giận dữ: “ngươi là tên khốn nào!? Rốt cuộc ngươi đã làm gì với Mei?”

Thông qua Byaku-Sharingan, Naruto có thể dễ dàng tra xét được tình trạng hai người nằm ở phía đó. Cả quả cầu đất trên không kia cũng không ngoại lệ. Hắn chỉ là không dám tin tưởng những gì mà mình trông thấy mà thôi. Cơ thể hắn bắt đầu lan tràn những hoa văn trông cực kỳ dữ tợn và khủng bố. Thân thể hắn vọt thẳng về phía Pain với tốc độ cực nhanh.

Vụt! Tuy nhiên Pain lại đưa bàn tay lên một lực kéo khủng bố kéo thẳng Naruto trực tiếp bắn về phía hắn. Bàn tay hắn vươn lên trực tiếp túm lấy cổ Naruto sau đó ấn mạnh xuống phía dưới mặt đất.

Phanh! Thân thể Naruto trực tiếp đấp nát một đám đất khiến cho đất đá tung toé lên. Bàn tay Pain nhanh như chớp túm lấy cánh tay Naruto sau đó để quặt xuống phía trước mặt mình. Trong tay hắn trực tiếp xuất hiện một thanh sắt màu đen dài.

Phập! Thanh sắt dài trực tiếp đẫm uyên mu hai bàn tay của Naruto. Mặc dù như vậy, Naruto trong lúc này chẳng còn cảm nhận được bất cứ đau đớn gì. Vì trong lòng hắn có nỗi đau gì hơn mất đi người yêu thương nhất. Pain lạnh lùng dùng đôi mắt Rinnegan ấy đánh giá Naruto: “Chừng này hẳn để *** cậu ngoan ngoãn hơn rồi đấy!”

“Vậy sao?” Naruto từ từ ngẩng đầu nên, vẻ mặt hắn dữ tợn, gân xanh đã nổi đầy huyệt hai thái dương. Đôi đồng tử đã biến thành màu đỏ và một đồ án cực kỳ xinh đẹp nằm trong mắt thay thế hai viên ba câu ngọc.

Một cảm giác nguy hiểm lập tức lan tràn cả người Pain. Ngay cả Konan đứng ở bên cạnh cũng kinh hãi hô lên: “Là đôi mắt giống như tên đó, Mangekyou Sharingan?” Ngay sau đó trên cơ thể Naruto bốc ra một đám năng lượng màu vàng. Ánh vàng rực rỡ mang theo uy hiếp lực cực kỳ khủng bố. 

“Vô ích thôi!” Pain nheo mắt lại nhìn về phía Naruto: “Trên người cậu đã cắm những thanh sắt của ta. Chúng sẽ hấp thu và quẫy nhiễu chakra của cậu. Cậu không thể…” Pain vừa mới nói chuyện thì một thứ có ánh sáng màu vàng tuyệt đẹp đã bắn về phía hắn.

Phanh! Một nắm đấm hình thành do xương cốt màu vàng rực rỡ oanh kích về phía đoàn nguời Pain. Cả đám người Pain như bị một cú húc của một cái xe tải hạng nặng đem cơ thể họ đánh bay. Tất cả đều bắn về phía xa với tốc độ cực nhanh.

Phanh! Vài tên Pain bị đập bay va đập vào một tảng đất đá phát ra tiếng nổ vang. Đất đá bắn tung toé và bụi mù tràn ngập.Riêng chỉ có Konan phản ứng vô cùng nhanh. Thân thể nàng lập tức hoá thành một đám giấy trắng tránh thoát đòn tấn công Naruto. Đồng thời những mảnh giấy cũng nhanh chóng tụ hợp hình thành lên thân thể Konan.

Đôi mắt Konan trừng lớn nhìn về phía thân ảnh nhỏ bé của người thiếu niên tóc vàng đó. Lúc này hắn đã đứng dậy hiên ngang ở nơi đó. Trung quanh cơ thể người thiếu niên tóc vàng bao phủ một khung xương khổng lồ vàng óng như hoàng kim. Đôi mắt loé ra ánh sáng nguy hiểm khi quan sát đám người Pain. Đồng thời hắn hơi ngẩng đầu nhìn về phía quả cầu đang lơ lửng trên không trung. Quả cầu bằng đất đá khổng lồ như có xu hướng rơi xuống phía dưới này.

“Một thiết bị quấy nhiều và hấp thu chakra sao?” Trong giọng nói Naruto tràn ngập châm chọc. Bàn tay hắn đưa lên trực tiếp đem mấy thanh sắt đấm trên cơ thể mình nhổ ra ngoài. Máu tươi theo đó phụt ra phía bên ngoài. Khoé miệng Naruto nhếch lên cười gằn nói: “Hôm nay, ai trong các ngươi cũng đừng hòng sống sót rời đi nơi này!”

“Pain, cậu không sao chứ?” Konan lo lắng lên tiếng hỏi. Bụi mù cũng dần dần lắng đọng lại. Đám người Pain có chút chật vật từ đống đất bò dậy. Đôi mắt Rinnegan nhìn chăm chú về phía đám người Naruto. Trong lòng Pain tràn ngập kiêng kị đối với Naruto.

“Mỗi Mangekyou Sharingan đều có một loại đồng thuật đặc trưng.” Pain vẻ mặt lạnh lẽo, đôi mắt hắn híp lại thầm nghĩ: “Tại sao jinchuriki cửu vĩ lại có thể không bị ảnh hưởng bởi những thanh sắt mình dùng Rinnegan tạo ra. Không những thế, hắn còn có thể hấp thu chakra mình thông qua những thanh sắt màu đen. Nếu như mình không ngắt kết nối với những thanh sắt màu đen đó thì hiện giờ mình đã…”

Vết thương trên cơ thể Naruto liền lại trong tích tắc. Bàn chân hắn mang theo uy thế mạnh mẽ tiến tới, hắn đưa cánh tay nhẹ nhàng bế xốc cơ thể vẫn còn độ ấm của Terumi Mei. Nhìn thân thể xinh đẹp gần trong gang tấc, Naruto nở nụ cười hạnh phúc. Ngón tay nhè nhẹ đưa lên vuốt khuôn mặt của nàng. Theo sau đó, một bên mắt của hắn bắt đầu chảy ra máu tươi. Những giọt huyết lệ rơi trên cơ thể Terumi Mei.

Đôi mắt Terumi Mei run run sau đó nàng từ từ mở ra đôi mắt của mình. Đập vào đôi mắt nàng là một khuôn mặt đẹp trai nhưng hơi mang theo mệt mỏi. Thấy được khuôn mặt này, Mei lập tức nở nụ cười với đôi môi nhợt nhạt và đôi mắt hơi rũ xuống: “Ông chồng đẹp trai, em không có nằm mơ đấy chứ? Em lại gặp được anh!”

“Đừng nói gì cả! Anh biết mọi chuyện…” Naruto mỉm cười nhẹ nhàng đưa lên bàn tay của mình lên khẽ vuốt má Mei. Trong đôi mắt Naruto tràn ngập tình yêu và quan tâm: “Em còn phải gả cho anh, anh đâu thể để em chết được. Chúng ta không phải còn thành lập một đội bóng cùng với nhau sao, Mei! Chẳng lẽ em quên điều đó…”

“Em không có quên, ông chồng đẹp trai của em ạ!” Bàn tay mềm mại của nàng đưa lên vuốt ve khuôn mặt Naruto. Trong đôi mắt nàng mang theo tràn ngập tình yêu và hướng tới tương lai: “Đôi mắt của anh…” 

“Vì em… mà anh đã mở ra đôi mắt này!” Naruto bình tĩnh trả lời: “Anh mở ra đôi mắt này chính là vì bảo vệ em. Mei… em là người anh yêu nhất, anh tuyệt đối sẽ không để mất em lần nữa!” Bàn tay hắn đưa Terumi Mei ra, cánh tay xương vàng trực tiếp cầm lấy thân thể Mei đem giao cho cậu nhóc Dan và Senju Tobirama. Ngay cả xác của Uzumaki Karin cũng được Naruto đưa cho hai người.

“Cẩn thận!” Terumi Mei nhìn về phía khung xương khổng lồ khẽ nói.

“Anh biết!” Naruto khẽ liếc đầu nhìn về phía sau và mỉm cười. Hắn quay ra nhìn về phía Pain rồi lạnh lụng lên tiếng nói: “Pain, hôm nay ngươi sẽ trả giá đất vì những hành động của mình. Không chỉ ngươi nữa mà còn cả đám Akatsuki. Ta sẽ để cho các ngươi tất cả đều xuống dưới hoàng tuyền mà xám hối.”

“Nữ nhân đó, ngươi cứu sống cô ta bằng đồng thuật của mình sao?” Pain lạnh lùng lên tiếng hỏi. Hắn nhìn thấy được Senju Tobirama trực tiếp đem cậu nhóc Dan, Terumi Mei và xác Uzumaki Karin rời đi. Bản thân hắn cũng không có ngăn cản. Hắn vẫn còn có con tin đang phong ấn trong Địa Bộc Thiên Tinh. Hắn lạnh nhạt nói: “Ra là vậy… đây là công lý của cậu sao?”

“Công lý? Ta không hiểu ngươi đang nói gì cả!” Naruto lắc lắc đầu nhàn nhạt đáp lời: “Ta biết Akatsuki các ngươi vẫn luôn theo đuổi cái loại gọi là hoà bình. Tập hợp tất cả các vĩ thú để hình thành nên một loại vũ khí huỷ diệt cực mạnh. Bằng cách đem cả thể giới đau khổ làm cho thế giới trưởng thành. Con người sẽ sợ hãi và cảm nhận được hoà bình đáng quý. Đó là các ngươi theo đuổi hoà bình sao? Thật là làm cho ta cảm giác được buồn cười. Ngươi vừa rồi giết hại vợ ta lần nữa, giết hại những người bạn thân của ta, phá huỷ ngôi nhà của ta…. Đây là cái ngươi gọi là hoà bình!”

“Vậy cậu muốn gì?” Đôi mắt Pain nheo lại đánh giá Naruto.

“Ta chưa từng bao giờ theo đuổi cái gọi là hoà bình. Ta làm tất cả vì bản tâm không thẹn với lòng.” Naruto nhàn nhạt mở miệng lạnh giọng nói: “Đơn giản ta chỉ muốn bảo vệ những người thân yêu của ta mà thôi. Không hơn…”

“Ra là vậy! Xem ra chúng ta chưa từng có tiếng nói chúng…” Pain nheo mắt lại gật đầu. Hắn quay ra nhìn về phía chỗ thiếu nữ Konan nói: “Konan, cô lập tức rời đi nơi này. Đây là trận chiến riêng của chúng tôi!”

“Hãy cẩn thận!” Konan liếc mắt nhìn về phía Naruto một chút ngay sau đó quay ra nhìn về phía Pain nhắc nhở. Sau lưng nàng mọc ra một đôi cánh trắng bằng giấy trực tiếp vỗ mạnh một cái. Thân hình nàng bay vút lên không trung.

“Muốn chạy!” Naruto hừ lạnh một tiếng. Bên mỗi tay của hắn xuất hiện một quả cầu màu xanh lam tuyệt đẹp. Bốn cánh gió quay rít gào xung quanh quả cầu. Khi đó bàn tay hắn cũng vung lên, hai quả cầu xanh có bốn cánh quạt bay vút đi theo một đường cong tuyệt đẹp tấn công về phía Konan.