Đạo Chu

Chương 152




“Vô ích thôi!” Pain lạnh lùng lên tiếng. Quả cầu màu đen đã hình thành trở nên to lớn. Nó cũng đã hút được một đám đất đá khiến cho hình thù của nó giống như một ngọn đồi nhỏ. Đám người Zabuza cơ bản không có cách nào có thể phá nát được quả cầu màu đen này.

“Phong Độn: Phong Thiết Cầu!” Kazekage đệ nhị lập tức điều động toàn bộ sức mạnh há miệng phun ra một quả cầu gió khổng lồ bay về phía quả cầu màu đen. Hắn không có dùng cát vàng tấn công quả cầu màu đen vì hắn biết được rằng cát vàng sẽ làm quả cầu này lớn hơn.

“Thuỷ Độn: Thuỷ Long Đạn!” Zabuza có được nhiều huyết kế giới hạn nhất, đáng tiếc hắn khai phá không tốt. Đến bây giờ vẫn tinh thông Thuỷ Độn. Ngoài nhẫn thuật Thuỷ Độn thì Zabuza tinh thông khá ít các loại nhẫn thuật có sức công phá lớn.

“Băng Độn: Băng Tinh Hàng Long!” Yuuki Haku lập tức sử dụng ra nhẫn thuật. Một con băng long phá không bay về phía quả cầu đất khổng lồ.

Bẩn thân Mizukage đệ nhị phản ứng cực kỳ nhanh chóng. Thân thể hắn phóng về phía quả cầu đất mà không có bất cứ bận tâm nào. Vẻ mắt hắn nhếch lên cười một nụ cười đầy tự tin. Hắn quát nhẹ trong lòng: “Vô hạn đại bạo phá!”.

Khi mà thân thể Mizukage đệ nhị vừa hút vào quả cầu đất đó thì hắn cũng kích hoạt vô hạn đại bạo phá. Bùa nổ bắt đầu phát ra tiếng lửa cháy sau đó kèm theo là tiếng nổ liên miên. Kèm theo đó nhẫn thuật đám người Zabuza đánh ra cũng oanh kích lên quả cầu đất khổng lồ.

Oanh, oanh, oanh…

“Đã muộn!” Pain ngâng đẩu nhìn về phía cảnh này sau đó dùng ánh mắt châm chọc đám người Zabuza.. Hai tay hắn đưa lên phát ra tiếng hét lớn: “Ha….” Mắt đất theo đó ầm ầm rung động và trở nên dữ tợn hơn cả trước.

Phanh!

Cái bàn gỗ trực tiếp bị một nắm đấm đem đập nát. Vẻ mặt thiếu nữ tóc vàng giận dữ quát lên: “Chuyện này là sao hả? Danzou, mau cho ta một lời giải thích!”

Đứng trước Hokage đệ ngũ Senju Tsunade, người đàn ông lớn tuổi Shimura Danzou chống gậy lẳng lặng đứng nơi đó. Đôi mắt hắn hơi híp lại, ngay sau đó hắn nhẹ giọng nói: “Tôi cũng vừa nhận được tin tức ANBU gốc truyền lại. Đây là sự việc bất khả kháng, thực sự không có cách nào. Sự hy sinh hai ninja đó là cần thiết!”

“Cái gì?” Senju Tsunade đã đứng phắt dậy, bàn tay nàng lập tức nắm chặt lại. Gân xanh nổi chằng chịt lên trên cánh tay. Vẻ mặt thiếu nữ mang theo âm trầm đến đáng sợ. Sharingan trong đôi mắt của nàng không tự chủ được hiện lên. Hai viên câu ngọc màu đen xoay tròn nhìn thẳng về phía Danzou.

“Đôi mắt của cô, Tsunade!” Shimura Danzou nheo mắt lại. Ánh mắt mang theo tò mò và nghi ngờ nhìn về phía Senju Tsunade.

“Đừng nói sang chuyện khác. Đôi mắt của tôi, chúng ta sẽ nói sau…” Hai hàm răng Senju Tsunade nghiến chặt lại với nhau: “Bây giờ ông có thể giải thích cho tôi hoặc tôi lập tức trừ bỏ chức vị đã khôi phục của ông, Shimura Danzou.”

Đôi mắt Shimura Danzou híp lại, ánh mắt hắn mang theo nguy hiểm. Mặc dù hắn muốn đem thiếu nữ này hạ xuống ghế Hokage đệ ngũ nhưng thời cơ vẫn chưa tới. Shimura Danzou trầm ngâm một chút rồi hơi hạ giọng và chuẩn bị lời nói: “Đây là không có cách nào khác. Hai người bọn họ đã phát hiện ra chứng cứ chúng ta động tay với lãnh chúa. Sẽ khá phiền phức nếu như tin tức làng Lá chúng ta động thủ thay thế lãnh chúa trền ra bên ngoài. Điều này sẽ làm giảm uy tín làng Lá chúng ta đồng thời gây nỗi bất an đối với các lãnh chúa các quốc gia khác. Để đảm bảo tính bảo mật khác, xử lý hai ninja đó là việc hết sức cần thiết.”

“…” Hai hàm răng Senju Tsunade nghiến răng nghiến lợi. Nàng quát lên một tiếng khó chịu: “Người của ông có thể bắt lấy hai người bọn họ dùng thuật phong ấn trí nhớ. Ông đầu cần thiết phải giết chết hai người bọn họ. Bọn họ chỉ là những đứa trẻ mới lớn vô tội mà thôi. Chúng chỉ là một bọn nhóc hơn nữa còn là ninja của chúng ta.”

“Phong ấn trí nhớ vẫn có thể để lại dấu vết. Chỉ có người chết mới khó lòng để lộ bí mật!” Shimura Danzou lạnh lùng phản bác: “Vẫn còn một ninja nữa chưa xử lý. Tôi cần phải xử lý cậu ta ngay lập tức. Yên tâm, nó sẽ rất giống một tai nạn.”

“Dừng lại đi, Danzou…” Bàn tay Senju Tsunade xua ra khi nàng ngồi phịch xuống dưới ghế. Bộ mặt nàng mang theo mất mác: “Hãy dùng thuật phong ấn đem ký ức cậu bé phong ấn lại. Tôi không muốn một người ninja làng Lá nào nữa hy sinh chỉ vì chuyện vô ích này.” Ngón tay nàng đưa lên xoa xoa hai huyệt thái dương: “Đáng lý tôi không nên chấp nhận cái chức vị Hokage ngu ngốc này mới phải. Tên ngốc Jiraiya đó, anh ta thích hợp hơn tôi nhiều.” Nói xong nàng đưa tay phẩy phẩy ý bảo Shimura Danzou rời đi.

“Một Hokage không nên mềm lòng…” Shimura Danzou lạnh lùng lên tiếng: “Cô là Hokage là cành lá tươi tốt hấp thu ánh sáng mặt trời. Tôi là bộ rễ luôn ở trong tối hấp thu chất dinh dưỡng bảo vệ cây đại thụ làng Lá này.” Vừa lúc này Shimura Danzou đã xoay người, hắn đi tới cửa sau đó hơi liếc mắt nhìn về phía sau rồi nói: “Cô quả thực không thích hợp làm Hokage!”

Cạch! Cánh cửa đỏ mở ra, Shimura Danzou bước ra khỏi cánh cửa phòng làm việc Hokage. Lúc này hắn gặp phải Shizune, Shimura Danzou chỉ liếc mắt nhìn về phía Shizune một cái. Hắn thấy được Shizune hơi cúi chào mình nhưng Danzou chẳng thèm để ý vẫn xoay người rời thẳng đi. Shizune cũng chỉ trông ngóng hắn một lúc rồi đầy cửa vào bên trong.

“Cô Tsunade…” Bước vào bên trong phòng, Shizune thấy được một cái bàn gỗ bị phá huỷ. Shizune cũng không có kinh ngạc vì nàng vốn ở bên ngoài nghe được âm thanh tiếng bàn bị nát.

“Hà…” Đáp lại Shizune là tiếng thở dài Senju Tsunade, nàng hơi buồn rầu liếc mắt nhìn về phía Shizune: “Em đã trở lại rồi à?” 

Một quả cầu đất khổng lồ treo lơ lửng trên một hòn đảo bị tàn phá, Pain ngẩng đầu nhìn về phía nó. Ngay sau đó vẻ mặt hắn mang theo hờ hững nhìn về phía hai người thiếu nữ một tóc đỏ rực, một tóc đỏ hung. Thiếu nữ tóc đỏ rực Uzumaki Karin thì bị mấy thanh sắt màu đen ghim thẳng khắp người. Thiếu nữ tóc đỏ hung thì bị Atula giữ chặt lấy, những thanh dây trói từ cánh tay hắn trói chặt lấy thiếu nữ.

Karin đang bị Nhân Đạo dùng tay đặt ở trên đầu. Dường như bị tác động Rinnegan, đôi mắt cô trắng dã, miệng cô chảy ra một đám dịch nước miếng. Vẻ mặt đờ đẫn giống như người động kinh. Theo sau đó Nhân Đạo mở miệng nói chuyện: “Không biết tung tích cửu vĩ sao?”

Vụt! Bàn tay Nhân Đạo giống như nắm một cái hư ảnh có khuôn mặt cực giống Karin bị lôi ra bên ngoài. Theo sau đó Karin lập tức gục ngã xuống phía dưới mặt đất, nàng không có bất cứ hơi thở nào cho thấy nàng thực sự đã chết.

Pain lạnh lùng nhìn về phía Terumi Mei, hắn lạnh giọng nói: “Nói cho ta biết, jinchuriki cửu vĩ Uzumaki Naruto đi nơi nào!?”

“Ta sẽ không bao giờ bán đứng chống ta!” Terumi Mei dùng ánh mắt căm ghét nhìn về phía Pain rồi nói: “Đặc biệt là những tên khốn như các ngươi, Akatsuki! Các ngươi đi chết đi…”

“Hừ…” Thiên Đạo Pain hừ lạnh một tiếng. Bàn tay đưa lên trực tiếp hút lấy Terumi Mei. Ngay sau đó hắn lạnh lùng ấn mạnh Terumi Mei xuống dưới mặt đất.

Phanh! Mặt đất bị đánh nát, miệng Mei trực tiếp nhổ ra một ngụm máu đỏ tươi. Nàng cảm giác được toàn thân mình gẫy nát. Đau đớn làm cho nàng không nhịn được bắt đầu run rẩy. Đôi môi theo đó mím lại, hai hàm răng trực tiếp cắn thật chặt với nhau.

Thiên Đạo Pain theo đó nâng lên nàng, bàn tay siết chặt cổ nàng khiến cho Terumi Mei cảm giác được hít thở không thông. Nàng liên tục dãy dụa nhưng không có bất cứ khả năng thành công nào. Pain lạnh lẽo nói: “Ngươi bây giờ hẳn đã cảm nhận được thế nào là thống khổ? Ngươi có thể nói ra tung tích cửu vĩ, như vậy thống khổ sẽ kết thúc!”

“Phụt!” Theo sau đó là một ngụm nước bọt kèm theo máu tươi và ánh mắt căm thù Terumi Mei truyền tới Thiên Đạo Pain. Lập tức làm Thiên Đạo Pain nheo lại, hắn trực tiếp ném nàng cho Nhân Đạo Pain. Ngay lập tức nàng bị túm lấy bàn tay Nhân Đạo trực tiếp chụp lên đầu nàng. Terumi Mei cảm giác được đầu truyền tới cảm giác giống như hôn mê.

“Xin lỗi, Dan…” Trong lòng Mei biết mình đã không thể sống nổi. Nàng thực tuyệt vọng và không cam lòng. Ở sâu trong tâm trí Mei luôn hiện lên nụ cười Naruto: “Em không thể cùng anh đi hết cõi đời này. Không thể cùng anh sinh ra những đứa trẻ khoẻ mạnh và nuôi dạy chúng. Không thể cùng anh tạo lập một đội bóng… xin lỗi anh… xin lỗi anh, Dan. Không, Naruto!”