Mới đầu, Thẩm Loan cũng không để ý đến cơ thể mình, cô nghĩ chỉ cần đầu óc đủ dùng là được.
Sau đó nội bộ trong công ty tranh đấu bước vào giai đoạn gay cấn, cô, Thẩm Khiêm và Thẩm Như lập thành 3 phe, mỗi phe đều có người ủng hộ. Đến giai đoạn phát triển sau này, ba bên tranh quyền đoạt lợi, không chỉ đoạt các hạng mục mà còn đoạt người.
Với tư cách là người lãnh đạo và quyết định, mọi hành động của Thẩm Loan đều bị người khác chú ý, chỉ đi sai một bước, không chỉ mình xong đời, mà còn liên lụy đến rất nhiều công nhân “Trộn lẫn” của cô.
Có khi, cô thậm chí quên mất mục đích đoạt quyền lúc đầu, không dám quay đầu lại, cũng không thể quay đầu lại, chỉ có thể không chùn bước, vùi đầu về phía trước.
Vì thế, cô cần phải chú ý từng bước một, ngoài việc hoàn thành công việc còn còn phải để ý ý đồ của hai anh em Thẩm Khiêm và Thẩm Như, đề phòng tai họa khi chưa xảy ra.
Hậu quả của việc mức độ cảm xúc cao căng thẳng là cả đêm mất ngủ, thật vất vả mới ngủ được nhưng không đến một tiếng sau lại bị chuông báo đánh thức. Thẩm Loan chỉ có thể bò dậy từ trên giường, rửa mặt trang điểm, mà giây phút bước vào của công ty, cô lại tự động biến thành hình tượng “Nữ cường nhân sắt thép”, mở ra một ngày làm việc mới.
Cho đến một năm sau, cơ thể của cô hoàn toàn sụp đổ.
Đã bị suy dinh dưỡng bẩm sinh tạo thành bản tính thiếu hụt, lại làm việc lâu ngày và nghỉ ngơi hỗn loạn kiêm mất ngủ làm cho hậu quả càng nghiêm trọng hơn.
Thẩm Loan thu lại ánh mắt nhìn bình truyền dịch ở trên cao, suy nghĩ đang bay xa cũng theo đó mà trở lại vị trí.
Đủ loại, ví dụ như cái chết ngày hôm qua.
Muốn những việc đó không lặp lại, điều quan trọng là nắm chắc hiện tại.
Thẩm Loan là trẻ sinh non, nghe nói khi còn nhỏ cô bị bệnh nặng mấy lần, đừng thấy vóc dáng cô cao như vậy, nhưng cân nặng lại không đến 45 kg.
Cũng khó trách Thẩm Yên ghét bỏ cô giống như cây gậy trúc…
Thẩm Loan thỉnh thoảng soi gương, chính cô cũng không vừa lòng với dáng người bây giờ của mình.
Phải biết rằng, phụ nữ gầy nhưng mỗi bộ phận đều gãi đúng chỗ ngứa thì mới hoàn mỹ; chứ không phải hai vai kéo xuống dưới, da bọc xương thế này.
Nghĩ lại kiếp trước, sau khi cô đã trải qua lần đả kích đó, bị bác sĩ dọa sợ, cho dù công việc bề bộn cũng sẽ bớt thời gian rèn luyện, có khi chạy bộ, có khi tập yoga, dần dà trở thành thói quen.
Đến lúc 30 tuổi chết trên bàn phẫu thuật, tuy rằng tố chất cơ thể vẫn không tốt như cũ, nhưng dáng người lại lồi lõm trước sau.
Nếu ông trời cho cô một cơ hội sống lại, sao Thẩm Loan lại có thể lãng phí?
Giữa trưa, 12 giờ mười lăm phút.
Lúc Thẩm Khiêm vào phòng bệnh, bình truyền dịch còn dư lại non phân nửa, thiếu nữ ngồi dựa vào đầu giường, bàn tay chích kim đang đặt trên chăn bông màu trắng, đầu ngón tay dường như muốn hòa thành một thể.
Có thể nguyên nhân là như thế, nên mấy vết máu ứ đọng trên mu bàn tay càng thêm rõ ràng hơn.