Dẫn Lối Vào Tim Em

Chương 51: Người sòng phẳng (H)




Tối đến, Vệ Ngữ Đồng sau khi tắm rửa gội đầu xong, mái tóc lúc này đã ướt sũng mà chậm rãi bước ra từ bên trong phòng tắm. Cô tập trung vào việc sấy khô tóc. Quả thật, không khí yên tĩnh ở nơi đây khiến tâm trạng của cô trở nên tốt hơn. Hơn thế nữa, cảm giác sống bên trong nhà gỗ tuyệt vời đến mức không thể tả thành lời.

Cạch...

Lãnh Bá Siêu nhìn người con gái đang sấy khô tóc khẽ nhoẻn miệng cười thầm rồi lẳng lặng tiến về phía cửa mà khóa chặt lại. Vì ở đây là miền quê cho nên ban đêm thường có rất nhiều muỗi. Chính vì thế, người dân ở đây thường giăng mùng để ngủ.

Vệ Ngữ Đồng lập tức xoay người, định lên tiếng nói thì đã thấy Lãnh Bá Siêu nằm chống tay trên giường chờ đợi. Toàn bộ quần áo trên người đã cởi ra tự lúc nào mà khoe trọn toàn bộ cơ thể trước mắt, khiến người nhìn thấy bỗng chốc đỏ mặt mà lập tức che mặt lại, lớn giọng mắng:

- "Lãnh Bá Siêu, khi không anh cởi hết quần áo rồi nằm lăn ra giường làm gì hả?"

Khóe môi anh khẽ cong lên, sau đó ngoắc ngoắc tay như thể ra hiệu cho cô đi lại phía giường, giọng tà mị nói:

- "Như anh đã nói hồi chiều rằng anh sẽ để em trả đũa mà thoải mái soi tìm những khuyết điểm trên cơ thể anh."

Vành tai Vệ Ngữ Đồng vì những lời nói này mà đỏ bừng lên, cô lắp bắp nói:

- "Em...em không thèm."

Cô vừa dứt câu thì người trước mặt đã từ sau vòng tay lên ôm chặt lấy eo cô. Từng múi thịt săn chắc áp chặt lên tấm lưng người con gái khiến cả người cô phút chốc nóng bừng cả lên.

- "Em..em chỉ nói giỡn mà thôi."

Lãnh Bá Siêu khẽ hôn nhẹ từ sau gáy Vệ Ngữ Đồng, sau đó ghé sát tai cô nói nhỏ, giọng đầy mị hoặc:

- "Nhưng anh là người sòng phẳng. Một khi đã hứa thì nhất định sẽ làm."

Dứt lời, anh nhất bỏng người con gái lên, dõng dạc tiến về phía giường. Chiếc mùng giăng trên cao bị bàn tay cô bám víu mà rũ xuống. Thoáng chốc, chiếc mùng đã phủ lên hai thân ảnh bên trong. Lãnh Bá Siêu ngồi trụ lên người cô. Anh nắm lấy tay người con gái đang tránh né ở dưới thân mà đặt thẳng lên một bên ngực săn chắc của mình, cầm lấy tay còn lại của cô đặt lên chiếc c.ô.n thịt nóng ấm bên dưới đang căng cứng của mình, trầm giọng nói:

- "Tối nay, em thoải mái hành hạ anh."

Dứt lời, anh di chuyển người, sau đó đưa chiếc c.ô.n của mình cho thẳng vào miệng của Vệ Ngữ Đồng khiến cô cảm thấy có thứ gì đó nhớt nhớt dính lên miệng mình mà không chịu được nữa lập tức rời khỏi. Vệ Ngữ Đồng lập tức đưa tay lau miệng, trầm giọng chê bai:

- "Cái đó của anh to quá, nó khiến em không thở được."

Nghe những lời này, sắc mặt Lãnh Bá Siêu bỗng sa sầm xuống, liền sau đó, anh giữ chặt hai tay cô áp lên trên đỉnh đầu. Mái tóc vừa mới sấy xong thoáng chốc đã trở nên rối bù mà xõa xuống giường.

- "Vậy thì tối nay, anh sẽ dùng thứ đó để khiến em thỏa mãn cho tới khi em không còn chê bai nó nữa."

Dứt lời, đôi tay Lãnh Bá Siêu thoăn thoắt cởi bỏ từng cúc áo trên người Vệ Ngữ Đồng xuống, tiếp theo là chiếc áo bra bên trong, lần lượt ném bỏ xuống sàn.

Lúc này, ẩn sau lớp mùng mỏng manh chính là hai thân ảnh đã tr.ầ.n tr.ụ.i, không chút mảnh vải. Lãnh Bá Siêu cúi người xuống mà đánh dấu khắp nơi trên cơ thể mịn màng còn thơm mùi sữa tắm của người dưới thân mà chìm đắm tận hưởng. Bàn tay anh ôm trọn cặp đào ửng hồng của Vệ Ngữ Đồng mà không ngừng xoa xoa, khen ngợi:

- "Mềm quá. Rất vừa tay."

- "Ưm..anh bỏ tay ra đi. Nhỡ người xung quanh vô tình nghe thấy thì sao?"

Nghe đến đây, Lãnh Bá Siêu khẽ đưa tay giữ lấy cằm của người con gái, sau đó nâng lên cao, chậm rãi đáp:

- "Yên tâm, xung quanh đây chỉ có mỗi căn nhà này thôi, cho nên em không cần phải xấu hổ. Cửa ra vào cũng đã được anh khóa chặt. Hiện tại chỉ có hai chúng ta mà thôi."