Thời điểm Lạc Xuất Vân phát hiện Lạc Vu Sơn lén giả chữ ký mình cũng không khỏi hoảng hốt.
Anh suy xét hồi lâu, cuối cùng quyết định nói chuyện nghiêm túc với em trai, nghĩ kỹ những lời muốn nói, nếu không bảo được vậy chỉ đành cứng rắn quất cho chừa.
Kết quả là đến thời khắc mấu chốt thì Lạc Xuất Vân lại không thể ra tay.
Lạc Vu Sơn lạnh mặt, vênh cằm giơ tay ra trước mặt anh nói mấy chữ: “Anh đánh đi nè”
Lạc Xuất Vân hết cách, cau mặt ném que xuống đất cười lạnh nói: “Được, em còn ngang ngược với cả anh, giờ muốn gì đây?”
Lạc Vu Sơn cắn môi không nói lời nào, một lúc lâu sau mới hừ mũi lầm bầm: “Em thi tốt mà, ai kí chẳng giống nhau.”
Lạc Xuất Vân cả giận: “Tính chất không giống nhau em hiểu không, cha mẹ hai chúng ta là ai, em có còn coi anh là anh trai không hả?”
Lạc Vu Sơn cũng nổi đóa, hét lên một câu trống không: “Anh là Lạc Xuất Vân, anh không phải là anh trai của em!” Sau khi hét lên, nó quay người chạy vào phòng, đóng sầm cửa lại.
Lạc Xuất Vân sững sờ một hồi, sau đó bật dậy hét lớn: “Đệt, quay lại, đi ra đây mau!” Anh giơ chân lên đạp vào cửa phòng Lạc Vu Sơn: “Lạc Vu Sơn, đi ra đây cho anh! Đệt, cái gì mà anh không phải anh trai của em. Cmn em nói lại lần nữa ông đây nghe xem?!”
Bữa cơm chiều hôm đó đương nhiên cũng bỏ luôn.
Lạc Xuất Vân suy nghĩ rất lâu vẫn không hiểu sao Lạc Vu Sơn lại nói ra những lời đó. Chẳng lẽ bọn nhỏ học lớp 5 đã đến tuổi nổi loạn rồi sao? Bản thân sơ tam (lớp 9) mà có thế đâu, vậy sao tiểu tổ tông chưa gì đã muốn trèo lên đầu người ta ngồi rồi.
Cuối cùng Lạc Xuất Vân cũng không đành lòng, nửa đêm làm cơm chiên mang đến cho em trai.
Anh chỉnh lại góc chăn cho Lạc Vu Sơn, sửa soạn lại bàn học cho đối phương, đang định ném bỏ đống giấy lộn thì thấy có một thứ màu hồng nổi bật giữa đống trắng.
Do dự nửa ngày, cuối cũng vẫn rút cái đó ra xem thử.
Quả nhiên là một bức thư tình.
Lạc Xuất Vân không biết bản thân mình tâm tính kiêu ngạo hay là sầu lo, kết quả vừa mở ra lại khiến anh sửng sốt.
Đây là thư tình người khác viết cho mình mà.
Quay đi quay lại vẫn không rõ tại sao thư tình của mình lại ở phòng của Lạc Vu Sơn. Trên thư có chữ ký của một người lạ, nghĩ một lúc mới mơ hồ nhớ ra một chút, không biết nên bày ra vẻ mặt gì.
Lạc Xuất Vân vò đầu bứt tóc, sau cũng lười để tâm mà vứt chung với đống giấy ban nãy.
Kết quả là sáng sớm hôm sau vừa mở mắt ra đã thấy khuôn mặt lạnh phóng to của Lạc Vu Sơn, nó mang theo biểu tình thấp thỏm khó thấy nhìn anh.
Lạc Xuất Vân theo bản năng nhỏm dậy vò tóc đối phương: “Đã dậy rồi à, sáng nay muốn ăn gì?”
Lạc Vu Sơn ngoan ngoãn không né tránh, mấp máy miệng mấy lần mới nói: “Anh ơi, anh thấy hết rồi à.”
“Thấy cái gì cơ?” Lạc Xuất Vân dụi mắt đứng dậy thay quần áo, một lúc lâu mới phản ứng lại, tức giận nói: “Em còn biết gọi anh cơ à, đứa nào mới hôm qua còn không thèm nhận anh trai hả?”
Lạc Vu Sơn sững người, hốc mắt lập tức đỏ hoe.
Lạc Xuất Vân hoảng hốt, gần 2 năm nay anh chưa từng thấy Lạc Vu Sơn rơi nước mắt lần nào, sợ đến mức luống cuống chân tay suýt chút nữa quỳ xuống cầu xin ông giời con của mình, ôm người vào lòng dỗ dành rất lâu, thề thốt đủ kiểu.
Lạc Vu Sơn thút tha thút thít ngừng khóc, đáng thương ngẩng mặt nhìn anh: “Anh ơi, anh đừng có bạn gái mà, từ nay em sẽ ngoan ngoãn không khiến anh tức giận nữa đâu.”
Lạc Xuất Vân còn nói gì được nữa, lúc này đừng nói là không yêu đương, bảo anh đoạn tử tuyệt tôn anh cũng làm không chừng.
Lạc Vu Sơn túm góc áo anh không buông, được nước làm tới: “Anh ơi, sau này 2 ta ở bên nhau cả đời được không?”
Lạc Xuất Vân nhắm mắt nói 3 tiếng “Được” mới dỗ Lạc Vu Sơn nín khóc mỉm cười, nghĩ nghĩ vẫn chưa an tâm vươn ngón út ra nói với anh hai: “Ngoắc tay trăm năm không đổi nha.”
Đương nhiên nhiều năm sau đó, Lạc Xuất Vân hối hận muốn băm luôn ngón út của mình đi….
Bàn về truyện:
Tưởng đứa nhỏ đến tuổi nổi loạn rồi, ra là sợ anh trai có bạn gái ấy à~
Tôi tưởng anh trai là đứa nhỏ dịu dàng sao một câu hai câu Thao vậy cà.-.
Ê mà tôi thấy tên chương hong liên quan miếng nào luôn á ƪ(˘_˘)ʃ
Tôi mới lên Google search thử truyện xem có ra không mà nó ra những phim, truyện khác TvT. Ban đầu đề là Giống như tình yêu sau lại đổi Tựa như tình yêu vậy mà trùng nhiều dữ, search cả chữ đam mỹ cũng trùng luôn, gớt nước mắt. Tôi sẽ suy nghĩ cái tên khác để truyện có thể tiếp xúc với nhiều người đọc hơn dù tên truyện hiện tại tôi thấy hay huhu…