[Đam Mỹ] Phúc Của Kẻ Ngốc

Chương 23: Đòi người?




Cố Thượng Lâm: "An An, chào ông nội."

Lão đầu râu trắng tóc bạc kia nghe vậy liền nhướng mày.

Tô An: "Cháu...chào ông nội ạ..."

Cố Thượng Lâm dắt tay Tô An đến ghế ngồi. Hắn để cậu ngồi xuống cạnh mình. Cố Thượng Lâm chưa kịp ngồi xuống thì hắn đã cảm nhận được cơn đau từ đỉnh đầu.

Tô An: "'A, Thượng Lâm, anh không sao chứ?"

Tô An giữ hai tay hắn, lo lắng như sắp khóc.

Cố Hạo (Alpha) - Cố Lão Gia cầm cây gậy gỗ đánh lên đỉnh đầu Cố Thượng Lâm. Ông vờ như rất tức giận.

Cố Hạo: "'Cái thằng phá gia chi tử này! Đã lâu không về còn không biết chào ông nội!"

C6 Thudng Lam tran an T6 An, roi xoa xoa dau: "Nay lao dau, ong danh dau lam day!"

Cố Hạo nghe vậy càng thêm tức giận, định sẽ đánh xuống một cú trời giáng cho Cố Thượng Lâm. Tô An liền dùng hai tay ôm lấy đầu che chắn cho hắn. Lúc này cậu đã khóc sướt mướt, nước mắt nước mũi không tự chủ được mà cháy dài.

Tô An: "Ông đừng đánh...đừng đánh anh ấy mà."

Cố Thượng Lâm cảm thấy trong lòng có chút ẩm áp. Hắn hôn lên gò má đã bị nước mắt làm cho ướt nhẹp của Tô An. Song, lại cởi áo ngoài ra lau nước mũi cho cậu. Ông lão nhìn một màn này liền híp mắt, nhướng mày.

Cố Hạo: "Mới cưới mấy ngày đã có thể có con rồi? Công nghệ đã tiên tiến đến mức này rồi sao?"

Cố Thượng Lâm vẫn đang dỗ chú mèo mè nheo trong lòng. Hắn cũng không vội đáp lời lão đầu kia. Sau lại chầm

cham noi.



Cố Thượng Lâm: "Ông nội, đây là vợ, không phải con."

Cố Hạo: "Không phải nói là gả thiên kim tiểu thư Tô Gia sao? Sao giờ lại là nam Omega?"

Cố Thượng Lâm không trả lời câu hỏi của Cố Hạo. Hắn khẽ nói với cậu thiếu niên trong lòng.

Cố Thượng Lâm: "An An có muốn ra ngoài đó ngắm hoa không?"

Tô An: "An An có thể sao?"

Cố Thượng Lâm khẽ hôn lên môi cậu: "Bé yêu, xin phép ông nội đi."

Tô An quay qua ông lão đang nhìn chằm chằm mình. Cậu có hơi sợ lại nhìn qua Cố Thượng Lâm. Chỉ thấy hắn nhìn cậu rồi cười, Tô An bèn nhìn sang ông lão kia lần nữa. Cậu khẽ lên tiếng.

Tô An: "Ông nội, An An có thể ra ngoài ngắm hoa không ạ?"

Cố Hạo bật cười: "Haha..Tốt! Tốt! Bé ngoan, cháu ra ngoài chơi. Có việc gì thì cứ gọi mấy đứa nhỏ ngoài kia giúp."

Tô An được cho phép liền vui vẻ: "Dạ, cháu cảm ơn ông nội."

Để Tô An rời khỏi phòng, Cố Hạo lại liền tức giận cầm gậy gỗ đánh lên người Cố Thượng Lâm.

Cố Thượng Lâm: "Thằng nhóc thối! Lại dám lừa Omega nhà lành!"

Đợi đánh đã tay, ông lão liền đi đến ghế của mình mà ngồi xuống.

Cố Hạo: "Hừ! Nói đi, rốt cuộc sao lại thành Omega nam? Còn là một đứa trẻ ngốc."



Cố Thượng Lâm: "Bên đó tráo dâu."

Cố Hạo: "Cái gì!? Vậy thì phải đến Tô Gia đòi người!"

Cố Thượng Lâm: "Ông nội không cần đâu ạ. Em ấy rất ngoan, cũng vừa khéo là người trong lòng bấy lâu."

Cố Hạo: "Vậy còn Cố Thượng Phong?"

Cố Thượng Lâm: "Hắn cũng biết. Em ấy rất ngoan, hắn cũng sẽ sớm động lòng thôi."

Cố Hạo: "'Ai...chuyện của sắp nhỏ, lão già này quản không nổi."

Cô Hạo cùng Cố Thượng Lâm trò chuyện rất lâu, từ sớm đến tận chiều. Thấy hoàng hồn đã buông xuống, cũng không muốn nán lại lâu, Cố Thượng Lâm đành chào tạm biệt Cố Lão Gia rồi đi tìm bé nhỏ của hắn.

Hắn nhờ một hầu nữ dẫn đến chỗ Tô An. Đến nơi, hắn thấy bé yêu của hắn đang nằm dưới gốc cây chơi đùa cùng một chú chó nhỏ. Có vẻ là mới xuất hiện gần đây ở Cố Gia.

Tô An: "Thượng Lâm! Bé cún này rất ngoan. Không cắn An An."

C6 Thugng Lam: "An An co muon nuoi no khong?"

Tô An: "Có ạ!". Tô An như được mùa, vui vẻ trả lời hẳn.

Cố Thượng Lâm: "Anh sẽ nhờ người đưa em ấy về. Giờ chúng ta về thôi. Trời đã sắp tối rồi."

Tuy khong no nhung To An van trao chi cun nho cho ngudi hลิ่น nนี dung canh C6 Thuong Lam. Cau khong quen

hôn nhẹ lên đỉnh đầu của chú cún.

Tô An: "Bé ngoan, chúng ta sẽ sớm gặp nhau thôi. Chờ An An nhé.