[Đam Mỹ] Mang Không Gian Đi Làm Nông

Chương 3: Bài Post cảnh báo




Các cô bé bàn bên cạnh cũng không có ý xấu gì, chẳng qua thấy anh chàng bàn bên quá đẹp trai, thật sự vừa vào quán là thu hút ngay ánh mắt của các cô. Nhưng anh chàng này cũng quá lạnh lùng rồi, sau khi gọi món xong anh ta cũng không ngước mặt lên nhìn một lần nữa, chỉ ngồi im một chỗ, đã vậy còn kéo mũ xuống che mất một phần gương mặt, các cô chỉ có thể nhìn được đường viền cằm của anh ta. Vì vậy, nhìn một hồi xong các cô cũng quay lại bữa ăn cũa mình, sẵn tiện bàn về tin đồn đang nổi “rần rần” trên mạng.

- Các cậu có thấy bài đăng trên mạng không? Bài đăng là còn một tháng nữa sẽ tận thế đó? – Cô bé ngồi ở phía ngoài cùng, tóc thắt hai bím nói với đám bạn còn lại.

- Có chứ! – Một cô bé tóc ngắn, mắt to trả lời. – Ban đầu mình còn tưởng là kẻ nào dở chứng đăng câu view, nhưng mà các cậu có thấy nội dung trong bài post đó rất thật không, suýt nữa tớ đã tin luôn đấy.

- Thôi đừng có khùng nữa. – Cô bé có mái tóc ngắn, ngồi đối diện trả lời – Tận thế đâu mà tận thế, người ta lừa cậu đó. Cái gì mà dịch bệnh zombie, rồi động vật, cây cối cũng biến đổi, cái người đăng bài đó chẳng qua đọc truyện nhiều quá nên bị hoang tưởng thôi.

- Nhưng mà… - Cô bé tóc ngắn cắn môi – Nếu người đó đăng đúng thì sao, giống như trong truyện thường nói ấy, người đó biết chuyện gì sẽ xảy ra, vì tốt bụng nên thông báo cho nhân loại để chúng ta có thời gian chuẩn bị.

- Cậu cũng nói là trong truyện đó thôi. Chỉ có trong truyện thôi. Ngoài đời phải khác chứ.

- Thật là…- Cô bé thắt tóc hai bím thở dài – Phải chi tớ có được không gian tùy thân như trong truyện nhỉ. Biết trước tận thế đến, tớ sẽ chuẩn bị thật nhiều vật tư, lúc đó sẽ không phải chịu đói rồi.

- Cậu thật là… - Cô bé tóc ngắn nhìn bạn mình cười khổ - Tùy thân không gian đâu ra để cậu muốn là có, trên đời này làm gì có cái đó mà cậu mơ với tưởng. Lo mà ăn đi không là tớ ăn hết phần của cậu bây giờ.

Thế là đám bạn vội vàng chụm đầu vào ăn, câu chuyện tận thế cũng được thay thế bằng nội dung kiểm tra một tiết Toán tuần kế. Nhưng các cô không biết nội dung mà mình bàn luận nãy giờ Trần Thanh đã nghe hết, cậu cúi đầu vừa ăn uống vừa đăm chiêu suy nghĩ.

Thanh toán tiền xong, Trần Thanh đi bộ về nhà. Nhớ lại nội dung vừa nghe, cậu cho rằng bài post trên mạng kia có lẽ không phải giả. Ngay cả tùy thân không gian mà cậu còn có, thì việc tận thế giáng lâm cậu làm sao không tin cho được.

Bài post mà các cô bé bàn luận, cậu cũng từng thấy. Lúc đó cũng chỉ nghĩ là trò đùa của tụi “ăn no rửng mỡ”, giờ xem ra là cậu “lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử” rồi.

Về nhà, lên mạng xem kỹ lưỡng lại nội dung bài post. Trần Thanh ghi chú lại những cột mốc thời gian cùng những sự kiện xảy ra. Đăm chiêu nhìn nội dung mình vừa ghi, cậu liền gọi điện thoại cho ông chủ nhà hàng xin nghỉ việc.

Ông chủ không chấp nhận việc Trần Thanh nghỉ ngang như vậy, ông muốn Trần Thanh phải làm thêm ít nhất là một tháng, để ông có thời gian tìm đầu bếp khác mới chịu kết toán lương cho cậu. Nhưng Trần Thanh không chấp nhận. Cậu không có thời gian, gì mà làm thêm một tháng, đến lúc đó nếu tận thế thật sự xảy ra, cậu mạng cũng không còn lấy lương làm cái m gì nữa. Nên Trần Thanh quyết định nghỉ luôn, lương chưa nhận cũng bỏ.

Trần Thanh không chắc chắn rằng tận thế sẽ xảy ra 100%, cũng không đảm bảo rằng bài post trên là đúng. Cậu chẳng qua là hơn mọi người một cái không gian, nên có cơ sở để “liều” tin một lần. Vì thế, Trần Thanh cũng không dám nói gì với ông chủ nhà hàng. Chẳng qua nhớ đến ân tình mà ông đã giúp đỡ mình mấy năm nay, cậu chỉ nhắc ông về bài post trên mạng, nói ông hay là mua một ít lương thực dự trữ vẫn hơn. Rồi mặc kệ ông có tin hay không cũng cúp máy.

Bài post nói rằng hai tuần nữa thời tiết sẽ bắt đầu khắc nghiệp, ban ngày nóng cháy da cháy thịt, tối thì lạnh thấu xương. Sau đó sẽ có hàng loạt người ngất xỉu đồng loạt, bác sĩ tìm không được lí do. Cuối cùng, vào ngày 11.8 - cũng là một tháng sau, những người đang bất tỉnh sẽ tỉnh dậy, một số sẽ có siêu năng lực, một số sẽ biến thành tang thi. Từ đó, con người sẽ phải chống chọi với một cuộc chiến không hồi kết. Tang thi, lây nhiễm, thực vật biến đổi, tang thi động vật tràn lan. Chỉ đọc qua bài post đó thôi, mà Trần Thanh đã có thể tưởng tượng được viễn cảnh khủng khiếp đó rồi.

Trần Thanh là người thuộc phái hành động. Nên nếu cậu đã quyết định chuyện gì rồi sẽ cấp tốc thực hiện.

Trần Thanh liên hệ môi giới bán căn nhà của mình, mặc dù cậu cũng có để dành được một số tiền, nhưng để chuẩn bị đầy đủ vật tư đối phó với tận thế, cậu cảm thấy nhiêu đó là chưa đủ.

Chấp nhận một cái giá thấp để bán gấp căn nhà, Trần Thanh nhanh chóng thu dọn đồ đạc rồi chuyển đến một căn phòng cho thuê giá rẻ. Sau đó là chuỗi ngày mua sắm chuẩn bị đón tận thế đến.