[Đam Mỹ] [Cao H] Xuyên Qua Nhiệm Vụ Tình Ái

Chương 30-1: Phiên ngoại 1 - Cạo lông




Lúc Vệ Đình tỉnh dậy, mắt mơ màng nhìn thú nhỏ trần trụi ngủ say bên cạnh, cái tay nho nhỏ đặt lên ngực, đầu dúi vào nách anh, khò khò ngon lành, thi thoảng còn mỉm cười, dường như đang mơ cái gì đó đẹp đẽ hường phấn. Vệ Đình uể oải ngồi dậy, vỗ nhẹ mông Đặng Thiên mấy cái. Cái mông trắng nõn nhiều thịt run run, tinh trùng đêm qua còn sót lại chảy xuống, dọc hai bên đùi non, lại bị Đặng Thiên chà qua chà lại dính đầy hai cái đùi.

Vệ Đình chỉ cười một tiếng rồi đứng dậy đi vào nhà tắm. Vệ sinh răng miệng xong xuôi rồi bước vào nhà tắm, xả nước.

Đặng Thiên bị tiếng nước chảy ồn ào làm phiền, khó chịu ưm một tiếng rồi trở người.

Vệ Đình trần như nhộng đi ra ngoài, dùng khăn lông lau khô thân thể. Soi mình trong gương, Vệ Đình nhíu mày.

Lúc Đặng Thiên tỉnh dậy, loạng choạng đi vào nhà tắm thì thấy chủ nhân đứng soi gương, bên dưới hạ thân dính đầy kem, Vệ Đình dùng dao cạo tỉa bớt phần lông bên ngoài.

Đặng Thiên đỏ mặt không dám nhìn, len lén dùng khóe mắt xem trộm thứ vừa to vừa dai sức bắn nhiều tinh của chủ nhân.

"Muốn nhìn thì cứ nhìn. " Vệ Đình lên tiếng.

Bị người kia phát hiện mình dâm đãng nhìn chim chảy nước miếng, Đặng Thiên chăm chỉ đánh răng, thi thoảng lại dùng khóe mắt nhìn trộm.

Cậu biết chủ nhân có wax lông, phần lông mu được tỉa gọn gàng sạch sẽ, lúc mặc quần lót vào chỉ thấy một khối u hấp dẫn, chẳng thấy một sợi lông thừa chĩa ngang chĩa dọc lọt ra khỏi quần lót. Chủ nhân cũng có lông ngực và lông bụng, nhưng bị anh cạo sạch mất rồi. Đơn giản vì không thích, nhìn chúng giống của bố nên tẩy đi, thậm chí còn dùng thuốc để nó không mọc trở lại.

Nhìn thấy chủ nhân đang tỉa tạo hình cho phần hạ bộ, Đặng Thiên nhịn không được nuốt nước bọt. Cái lỗ nhỏ lại phát ngứa, cảm giác như có hàng trăm con kiến loi nhoi ngoạm lấy nội bích trơn mềm nóng hổi. Đặng Thiên mím môi, muốn cái cây thịt thô to gân xanh đậm màu kia đút vào, gãi gãi cái lỗ, giết chết mấy con kiến kia đi.

Vệ Đình lại thay lưỡi dao, bắt đầu giơ tay lên, thoa một lớp kem và cạo đi lớp lông mỏng ngay nách. Đặng Thiên đỏ mặt, nhìn dâm lắm luôn.

"Có cái gì ngại mà không dám nhìn, hửm?" Chợt Vệ Đình lên tiếng.

"Em... em không có." Đặng Thiên đỏ mặt, lắp bắp.

Vệ Đình không trả lời, đã cho ân huệ nhìn chủ nhận wax lông mà không nhìn thì thôi.

Lúc Vệ Đình lại thoa kem bảo dưỡng lần nữa, Đặng Thiên nhỏ giọng.

"Chủ nhân..."

"Hửm?"

"Em cũng muốn được chủ nhân cạo lông..." Lúc gặp được chủ nhân cậu đã bị người ta tẩy sạch lông mất rồi, tuy rằng sau này thi thoảng được chủ nhân cạo lông mu cho, nhưng số lần ít đến đáng thương.

Vệ Đình vừa nghe liền nhìn Đặng Thiên một lượt từ trên xuống dưới.

"Không một sợi lông thì tẩy kiểu gì?"

Chợt tầm mắt Vệ Đình dừng trên tóc Đặng Thiên.

"À không, vẫn còn."

Đặng Thiên vừa nghe hận không tự vả miệng mình, miệng nhanh hơn não làm chi, thấy côn thịt chủ nhân đầu óc cũng ngu đi.

"Đừng mà, chủ nhân. Em... vẫn còn đi làm... không có tóc thì làm sao mà được..."

"Em muốn tôi tẩy lông cho mà"

"Nhưng mà... xin anh, chủ nhân!!" Đặng Thiên mếu máo khóc lóc.

.

.

.

"Yên tâm đi cưng, anh sẽ chọn kiểu phù hợp với mặt em. Kiểu này được không?"

Vệ Đình nhìn tấm hình người mẫu tóc mà ông chủ tiệm chỉ vào. Vệ Đình gật đầu.

Đúng lúc bên ngoài có người gọi ông chủ. Ông chủ đành cười giã lã.

"Ngại quá, đó là khách quen, anh chờ một chút được không?"

Vệ Đình gật đầu. Ông chủ vội vàng đi ra ngoài.

Đợi không có ai đứng xung quanh, Đặng Thiên bĩu môi, nhỏ giọng.

"Thì ra là tới tiệm cắt tóc. Em cứ tưởng chủ nhân sẽ cắt cho em."

Vệ Đình rút một cuốn tạp chí thời trang gần đó lật ra xem, mặt không nâng lên, từ tốn trả lời.

"Không biết cắt."

Đặng Thiên gật đầu đồng tình. "Cũng phải, chủ nhân cũng đâu phải siêu nhân cái gì cũng biết. Biết tỉa lông mu là được rồi. Mà hình như chủ nhân chỉ tỉa được tam giác thôi đúng hem? Em biết mà. Lần nào cũng thấy chủ nhân tỉa hình tam giác, em muốn hình trái tim cơ."

Đặng Thiên thao thao bất tuyệt mà không chú ý sắc mặt Vệ Đình đen như đáy nồi rồi. Lúc ông chủ bước vào, Vệ Đình hừ lạnh, nói với ông chủ.

"Nhuộm tóc cho em ấy."

Đặng Thiên định nói em không nhuộm đâu, nào ngờ ông chủ hỏi.

"Được, muốn màu gì?"

"Bảy sắc cầu vồng!"

Đặng Thiên gào lên. "Đừng mà, chủ nhân!!"