Đại Vương Bách Hóa Xuyên Không Trở Thành Mẹ Kế Ác Độc Không Được Chào Đón

Chương 551




Lý Nam vò đầu, cảm thấy có hơi mờ mịt, nhưng hình như lại rất có đạo lí.

Hôm sau, Cố lão phu nhân và Cố Tấn đến cửa thăm hỏi, còn đem theo hai phần hậu lễ.

Một phần cho Liễu Phán Nhi, một phần cho Cửu công chúa.

Bụng Liễu Phán Nhi to, không ra cửa tiếp đón, nên để cho Miêu Nhi tỷ tiếp đón ở cửa.

Miêu Nhi tỷ cười tươi với Cố lão phu nhân: “Lão phu nhân, phu nhân nhà ta đã chờ người từ lâu rồi."

Cố lão phu nhân cười cười: "Để chờ lâu rồi."

Ma ma ở bên cạnh lập tức đưa cho Miêu Nhi một cái hầu bao: "Cho Miêu Nhi để mua đồ ăn vặt đó."

Miêu Nhi nhận lấy, liên tục cảm tạ: "Đa tạ Cố lão phu nhân ban cho."

Có điều, nhìn thấy Cố Tấn ở đằng sau Cố lão phu nhân, sắc mặt của Miêu Nhi tỷ lập tức không tốt, lườm hắn một cái.

Cố Tấn khổ sở ở trong lòng, ngay cả nha hoàn cũng làm phiền hắn, huống chỉ là chủ tử.

Một lát nữa đi vào, thái độ phải thật chân thành.

Vừa mới bước tới trong sân, Lý Tiểu Bảo và Lý Đại Bảo đang cầm s.ú.n.g cao su, b.ắ.n về phía người Cố Tấn.

Cái đang dùng để b.ắ.n không phải là đá nhỏ, mà là trái cây chín.

Khi bị b.ắ.n vào người, quần áo lập tức bị làm bẩn.

Cố Tấn sờ lưng của hắn một chút, y phục đã bẩn, vừa quay đầu lại nhìn, thì thấy trong bụi cây có tiếng động: "Ai đang ở đó?"

Chờ đến khi Cố Tấn đi tới, Lý Tiểu Bảo và Lý Đại Bảo đã chạy đi mất. Miêu Nhi tỷ thấy như thế, thâm cười trộm trong lòng.

"Thất Lang thiếu gia đừng trách, có thể là do dạo gần đây chim chóc bỗng nhiều hơn, trái cây ngậm ở trong miệng của nó, đã rơi vào người ngài.

Cố Tấn dở khóc dở cười, nếu chim chóc ngậm trái cây, thì phải rơi từ trên trời xuống mới đúng chứ?

Cố lão phu nhân buồn cười, chắc hẳn là do Đại Bảo và Tiểu Bảo làm ra.

Lý Nam chạy tới: "Lão phu nhân an, Thất Lang ca ca, y phục của huynh bẩn quá, ta sẽ bảo nha hoàn dẫn huynh đi thay bộ y phục khác."

Cố Tấn vội vàng xua tay, hắn không dám đâu.

"Đa tạ A Nam, muội dẫn lão phu nhân đi gặp nương của muội di ta sẽ đi ra xe ngựa thay y phục."

Lúc bước ra khỏi cửa, hắn đều sẽ mang theo hai bộ y phục để tắm rửa, phòng ngừa khi y phục bị bẩn, có thể thay bất cứ lúc nào.

Cố Tấn xoay người đi vào bên trong xe ngựa, thay áo choàng bên ngoài.

Vừa mới tiến vào, liền nói với Lý Đại Bảo và Lý Tiểu Bảo đang đứng sau gốc cây: "Dừng tay, hãy nghe ta giải thích."

Vừa nói ra lời này, nghe lại càng khó chịu hơn.

Từ chiếc s.ú.n.g cao su đang nằm trong tay Lý Đại Bảo và Lý Tiểu Bảo, trái chín được phóng ra ngày càng nhiều hơn.

Cố Tấn trốn ở phía sau cây cột, tránh né. "Đại Bảo và Tiểu Bảo, thật ra các ngươi đều hiểu lầm ta rồi, lúc trước sở dĩ ta từ hôn, chỉ là diễn trò mà thôi, dùng để lừa gạt những người Nhật Bản kia."

"Tam thúc của ta, Lý tướng quân, Đức Thụy phu nhân, và cả A Lệ đều biết việc này. Hiện tại mọi chuyện đã kết thúc, đương nhiên không cần ta ra diễn kịch nữa."

"Hiện tại ta sẽ lập tức đi cùng các trưởng lão trong nhà đến đây nhận tội, cầu thân một lần nữa. Đại Bảo và Tiểu Bảo đệ đệ, xin các ngươi hãy bình tính, đừng vô tình làm chính mình bị thương.”

Lý Đại Bảo và Lý Tiểu Bảo vốn đã chuẩn bị sẵn sàng tiếp tục lăn lộn lại nghe nói như vậy, đều vô cùng sửng sốt.

Hai huynh đệ nhìn nhau, trong ánh mắt đều lộ ra đầy vẻ nghi ngờ.

Lý Đại Bảo thò đầu ra, nhìn về phía Cố Tấn: "Chuyện mà ngươi nói là thật sao?" Cố Tấn gật đầu liên tục, không ngừng cam đoan: "Đương nhiên là sự thật, chúng ta cùng đi vào gạ Bá Tằng tổ mẫu, lúc đó hãy nói rõ ràng, là được."

"Nếu ta nói dối, sau này cho dù các ngươi sẽ đối xử với ta như thế nào, ta cũng không phản kháng, càng không cãi lại, như vậy có được không?”

Lý Tiểu Bảo thấy vậy, nói: "nếu vậy thì chúng ta đi vào nghe một chút?”

Lý Đại Bảo gật đầu: "Đi, Cố Thất Lang, đi vào cùng với bọn ta."

Vừa vào tới bên trong, thấy Cố lão phu nhân đang nói chuyện cùng với Liễu Phán Nhi và Cửu công chúa.

Ánh mắt của Cố lão phu nhân tràn đầy hâm mộ nhìn bụng của Liễu Phán Nhi, thêm mấy tháng nữa, Lý gia lại có thêm một đứa bé mập mạp.

Nói chuyện được một lúc, Cố lão phu nhân nhìn về phía Cửu Công chúa, ánh mắt lộ vẻ vui mừng.

"Công chúa, gần đây vẫn luôn quan tâm tới Cố Thiệu rất nhiều. Vốn dĩ ta còn lo lắng Cố Thiệu luôn bận rộn sẽ gầy đi, không nghĩ tới lại còn béo lên rất nhiều."

"Lão thân ở tại nơi đây cảm tạ công chúa, lần này tới đây, mang đến một chút lễ vật, Cửu công chúa cũng đừng cự tuyệt, trong đó còn có một phần là tạ lễ của Cố thiệu." Tuy rằng trong lòng của Cửu công chúa còn có chút khẩn trương, nhưng do thân phận công chúa của nàng, làm nàng phải tỏ ra kiêu ngạo và đoan trang.

"Cố đại nhân vì đất nước và nhân dân, mà một người quan tốt, hoàng huynh của ta cũng thường xuyên khen ngợi. Chỉ là tặng một ít thức ăn, ta thay hoàng huynh biểu đạt tâm ý."

Mặc dù Cửu Công vô cùng muốn lấy lòng Cố Thiệu, nhưng không thể thừa nhận. Dù sao nàng cũng là công chúa, thân phận tôn quý, nên phải rụt rè.

Dùng danh nghĩa của Bệ hạ, không ai có thể nói thêm cái gì nữal

Đương nhiên Cố lão phu nhân thấu hiểu đạo lý này, hiên lành cười nói: "Đều là hoàng ân mênh mông, Thiếu nhi nhất định sẽ không phụ ân huệ của hoàng thượng.

Ánh mắt của Cố phu nhân rất nóng bỏng, đặc biệt nhiệt tình với Cửu công chúa. Cửu công chúa vốn dĩ có cá tính phóng khoáng, nhưng đối với ánh mắt như thiêu như đốt của Cố lão phu nhân, khiến nàng có chút không thoải mái, liền tìm một cái cớ để rời đi.

Đúng lúc A Nam cũng ở đó, Cửu công chúa mang theo A Nam ra hoa viên đi đạo.

Cửu công chúa vừa mới đi khỏi nơi này, Lý Đại Bảo và Lý Tiểu Bảo một người bên trái một người bên phải đi cạnh Cố Tấn tiến vào bên trong.

Nhìn hai đứa nhi tử của mình đang mang bộ dáng sẵn sàng chiến đấu với quân địch, Liễu Phán Nhi mỉm cười: "Thất Lang, làm ngươi phải chịu ủy khuất trong khoảng thời gian này rồi."

Cố Tấn cung kính chào Liễu Phán Nhi: "Đa tạ phu nhân đã hiểu, không cần khách sáo với Thất Lang."

Lý Đại Bảo sửng sốt: "Nương, thật sự chỉ là diễn kịch sao?" Liễu Phán Nhi gật đầu, mỉm cười: "Đúng vậy, Thất Lang ca ca của ngươi đã lập được đại công!"

"Hiện tại ta nói cho các con biết, không được phép khi dễ Thất Lang ca ca nữa." Lý Đại Bảo và Lý Tiểu Bảo nghĩ đến việc lúc nãy đã làm bẩn y phục của Cố Tấn, cảm thấy rất xấu hổ.

"Thất Lang ca ca, chúng ta không đánh nhau thì không biết nhau. Nếu hiểu lầm đã được gỡ bỏ, vậy chúng ta hãy mỉm cười bỏ qua tất cả ân oán."

Cố Tấn mỉm cười, gật đầu: "Đa tạ Đại Bảo đệ đệ."

Cố Tấn lại cung kính hành lễ với Liễu Phán Nhi một lân nữa: "Phu Nhân, A Lệ cô nương bởi vì Thất Lang mà đã phải chịu rất nhiều ủy khuất, ta đã chuẩn bị một lời xin lỗi cho A Lệ cô nương, xin phu nhân hãy giao nó cho cô A Lệ cô nương." Thật ra Cố Tấn muốn trực tiếp đưa nó cho Lý Lệ, nhưng hắn sợ vừa mới bước đến trấn Cát Tường, sẽ bị đánh cho gãy chân.

Lần trước, hắn đã chứng kiến được sự lợi hại của trấn Cát Tường. Thủ đoạn chỉnh người, vô cùng kỳ quái, mùi của trứng thối, quá khó ngửi, thật sự giống như một cơn ác mộng.

Liễu Phán Nhi gật đầu đồng ý, đáp: "A Lệ đã theo A Dung đến Lan Lăng, đi ra ngoài vui chơi rồi. Đúng lúc ta cũng muốn nhờ người đưa tin cho A Dung, thuận tiện sẽ mang đồ của ngươi đến đó."

"Thất Lang, không cần quá lo lắng, A Lệ không có trách ngươi, vẫn luôn lo lắng ngươi có an toàn hay không, luôn nhờ tam thúc của nàng bảo vệ ngươi."

Cố Tấn cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm, nở một nụ cười ngốc nghếch:

"Đa tạ phu nhân, đạ tạ A Lệ cô nương”

Cố lão phu nhân xua xua tay: "Thất Lang, Đại Bảo, Tiểu Bảo, các ngươi ra hoa viên đi dạo đi, ta có việc quan trọng muốn nói với Phán Nhi."

"Vâng, Tằng bách tổ mẫu." Cố Tấn hồi đáp.

DTV

Lý Đại Bảo và Lý Tiểu Bảo, một người bên trái một người bên phải dẫn Cố Tấn đến hoa viên, hảo hảo chiêu đãi Cố Tấn.

Vốn dĩ vừa nãy bọn họ đã hành xử vô lễ.

Khi người đã rời đi hết, Cố lão phu nhân không thể chờ được nổi nữa mà được nắm lấy tay Liễu Phán Nhi: "Phán Nhi, lần này, con không muốn giúp cũng phải giúp.

Liễu Phán Nhi ngạc nhiên, mỉm cười hỏi:

"Cố lão phu nhân, nếu người có việc gì, cứ nói thẳng với ta. Chỉ cần ta có thể giúp, sẽ không bao giờ từ chối, với lại nhất định làm hết sức cho người."

Có thể khiến Cố lão phu nhân hạ thấp hình tượng của mình như thế, chắc là có liên quan đến việc hôn nhân của Cố Thiệu.

Cố lão phu nhân cười nói: "Ta hỏi Thiệu nhi, hắn đối với Cửu công chúa có ý nghĩ gì hay không? Thiệu Nhị thừa nhận, là có." "Vất vả lắm hắn mới có người mình thích, ta đây làm tổ mẫu, ta đương nhiên phải lo liệu cho hắn."

"Cửu công chúa là cành vàng lá ngọc, thân phận tôn quý, nếu chúng ta muốn cầu thân công chúa, đương nhiên phải biểu đạt thành ý, ta muốn mời ngươi làm người mai mối, thay chúng ta cầu hôn với hoàng hậu nương nương và Thái phi nương nương."

Liễu Phán Nhi sửng sốt một hồi, rồi lại mỉm cười: "Gần đây Cửu công chúa thường xuyên mang đồ ăn đến cho Cố đại nhân, Cố đại nhân cũng không cự tuyệt, có thể thấy được trong lòng hắn rất vui vẻ."

"Nếu Cố đại nhân cũng có ý nghĩ như vậy, vậy ta sẽ làm người mai mối chuyện này, viết thư gửi đến kinh thành."

Cố lão phu nhân thấy Liễu Phán Nhi đáp ứng, có chút yên tâm: "Phan Nhi, đa tạ con. Có sự hỗ trợ của con, cuộc hôn sự của tôn tử ta, xem như đã thành công." Liễu Phán Nhi sờ sờ bụng nàng, có chút áy náy.

"Phu nhân, ta đang mang thai, không thể thay người đến kinh thành một chuyến được. Ta có quen Tề phu nhân, để nàng ấy giúp người được không?"

Cố lão phu nhân gật đầu,Vậy thì làm phiền rồi, Phán Nhi, vất vả cho con. Sau khi Thiệu nhi thành thân, nhất định ta sẽ hậu tạ con thật nhiều."

Liễu Phán Nhi mỉm cười,"Chúng ta có mối quan hệ thân thiết, vì vậy đừng tỏ ra xa lạ.”

Hiện tại Cố lão phu nhân vẫn không thể yên tâm hoàn toàn, nhưng ít ra bà cũng đã có thể diện.

Vào giữa trưa, Liễu Phán Nhi chiêu đãi Cố lão phu nhân và Cố Tấn rất nồng nhiệt, chủ nhà và khách đều vô cùng vui vẻ.

Đợi đến khi Cố lão phu nhân rời đi, Liễu Phán Nhi nóng lòng muốn nói với Cửu công chúa ý đồ đến đây hôm nay của Cố lão phu nhân.

Cửu công chúa trợn mắt không khép được miệng, trong lòng vui mừng: "Cố đại nhân cũng nguyện ý sao?”

Liễu Phán Nhi gật đầu,Đúng vậy, Cố đại nhân nguyện ý, nếu không Cố lão phu nhân cũng sẽ không tới nhờ ta làm bà mối."

Trên mặt Cửu công chúa lộ vẻ khó hiểu, nửa tin nửa ngờ: "Nhưng ta vẫn chưa có làm gì hết mà?”

Nói xong, nàng ấy lại lấy từ trong tay áo ra một quyển sách nhỏ, trong đó viết rất nhiều phương pháp tấn công Cố Thiệu. Gần đây thành Kim Lăng đã ổn định trở lại, Cửu công chúa đã có thể tự do đi ra đi vào, chỉ chờ đến lúc Cố Thiệu rảnh rỗi, thì nàng có thể hành động ngay.

Cần phải đi đến địa điểm có thể ngắm được hoa sen, Cửu công chúa đã tìm thấy ba chỗ rồi! Còn có những phong cảnh khác cũng rất đẹp, lại là nơi ít người, rất nhiều chỗ đã được lọc ra.

Nàng ấy đã chuẩn bị hành động, nhưng Phán Nhi tỷ tỷ lại nói với nàng rằng, Cố Thiệu cũng có ý với nàng, hơn nữa còn muốn cầu thân.