Thấy tổ mẫu và Cố Tấn nói chuyện vui vẻ,
đang bàn bạc chuyện ngày mai đi thăm
hỏi Lý gia, lòng Cố Thiệu nóng lên.
"Tổ mẫu, người vất vả rồi."
Cố lão phu nhân nhìn thấy tôn nhi, hơi
sững sờ, đánh giá hắn từ trên xuống dưới,
khuôn mặt lộ vẻ khó hiểu.
"Chiêu nhi, ngày trước ngươi gặp chuyện
lớn như thế này, ngày nào cũng bận công
vụ, ăn không ngon, ngủ không yên, sẽ
luôn gầy đi."
"Nhưng bây giờ ngươi không chỉ không
gây, ta thấy mặt ngươi có thêm chút thịt
rồi, béo lên không ít đó! Mặc dù béo lên
chút thì tốt, nhưng ngươi cũng không thể
béo quá, còn chưa tới trung niên mà đã
phát tướng như trung niên rồi."
Cố Tấn nghe mấy lời này của tằng bá tổ
mẫu, không ngừng cảm động, cúi đầu
cười lén. Cố Thiệu dở khóc dở cười, tự sờ mặt mình.
Đau lòng quái
Hắn vẫn chưa cưới tức phụ nữa, sao có thể phát tướng trở nên xấu đi rồi chứ? Gần đây rất bận, Lý phủ thường ăn hộp thức ăn rất đẹp được đưa tới.
Lý Nguyên Thanh có cái gì thì hắn có cái đó.
Hạ nhân của Lý phủ cũng rất có lòng, ở ngay trước mặt hắn nói là do Cửu công chúa sai người chuẩn bị.
Công chúa thực sự rất tốt!
Hắn ăn đến nỗi béo lên rồi, nếu còn không biểu đạt thì sẽ làm phụ lòng Cửu công chúa đã ngàn dặm xa xôi đến Kim Lăng, tốn tâm tư để tặng đồ cho hắn mất. Cố Thiệu cười cười: "Tổ mẫu không cần nhọc lòng, mặc dù công vụ bận rộn, nhưng đồ ăn rất ngon."
"Đức Thuy phu nhân bảo Lý huynh đưa cơm, Cửu công chúa cũng phái người đưa cơm cho tôn nhi, khá là hao tâm tổn SỨC.
Nghe thấy lời này, Cố lão phu nhân lập tức cao hứng, càng phấn chấn hơn.
Cố Thiệu từ nhỏ đã kiêu ngạo, nếu không muốn dính dáng đến Cửu công chúa, tuyệt đối sẽ không nhận mấy phần cơm đó.
"Cửu công chúa thật sự rất có lòng! Ngày mai ta phải chuẩn bị một phần hậu lễ, đưa tới cửa cho Cửu công chúa."
Cố Thiệu cười cười, khuôn mặt hơi ửng hồng: "Tổ mẫu, ta cũng có lễ vật tạm được, tổ mẫu hãy đưa cho Cửu công chúa."
Cố lão phu nhân cười ẩn ý, khuôn mặt Cố tấn cũng lộ vẻ hiếu kỳ.
"Tam thúc, ngày nào Cửu công chúa cũng tặng đồ cho người, rõ ràng là có ý với người."
"Người không những không từ chối, mà còn ăn đồ của người ta, chắc hẳn cũng vừa ý. "Người cũng không còn nhỏ nữa, tằng bá tổ mẫu vẫn luôn lo lắng hôn sự của người. Nếu như người bằng lòng thì để Tằng bá tổ mẫu lo liệu hôn sự cho người đi."
Vốn dĩ Cố Thiệu có hơi rụt rè, lúc nghe chắt tử nói như thế, khuôn mặt lập tức có phần xấu hổ.
"Thất Lang, đến thư phòng chép mười lần "Hiếu kinh đi, không viết xong thì không được ăn cơm, không được ra ngoài."
"Cố Tấn nghe thấy lời này lập tức không vui, chạy đến trước mặt Cố lão phu nhân. "Tằng bá tổ mẫu, Thất Lang là có ý tốt, người nhìn tam thúc xem, thế mà lại lấy oán báo ơn, phạt ta chép sách."
"Cửu công chúa là lá ngọc cành vàng, nếu muốn cầu hôn, chúng ta không thể chỉ nói suông thôi, phải thật nghiêm túc."
Cố lão phu nhân sờ sờ đầu Cố Tấn, gật đầu.
"Thất Lang nói đúng, Chiêu nhi, ngươi không được không nhận ý tốt của người khác. Chuyện cưới tức phụ này, con không giống Thất Lang."
"Chiêu nhi, ở đây chỉ có ba chúng ta, đều là người mình. Nếu con thật sự bằng lòng thì cho ta một câu trả lời chắc chắn."
"Lá ngọc cành vàng của hoàng gia, không phải người mà Cố gia ta có thể lựa chọn. Một khi đã bắt đầu thì không còn đường quay về nữa."
Cố Thiệu thu hồi tâm trạng, trên khuôn mặt tuấn mỹ thêm chút vẻ xấu hổ.
"Cửu công chúa tâm địa lương thiện, hoạt bát cởi mở, thực sự xứng đôi. Làm phiền tổ mẫu vất vả giúp ta lo liệu hôn su
Cố lão phu nhân nghe thấy lời này như mở cờ trong bụng, vô cùng vui vẻ.
"Có câu nói chắc chắn này của ngươi, trong lòng ta có tính toán rồi. Ngươi cứ yên tâm làm việc, ta đảm bảo sẽ sẽ tổ chức hôn sự cho ngươi thật ổn thoả, vẻ vang.
Vì Cố Thiệu rất bận, ở lại được một lúc,
sau đó hắn sai bảo hạ nhân hầu hạ lão
phu nhân thật tốt, rồi lại vội vàng ra ngoài
lân nữa.
Cố Tấn cười: "Tằng bá tổ mẫu, lần này
người yên tâm được rồi chứ? Tam thúc
sắp có chuyện tốt rồi."
Cố lão phu nhân lắc đầu, ánh mắt vui
mừng.
"Chưa cưới được tức phụ này về nhà thì
không tính. Nhưng có còn hơn không,
con và tam thúc đều có mối hôn sự tốt,
sau này ta nhắm mắt cũng yên tâm được
rồi."
Cố Tấn nhìn mái tóc trắng của Cố lão phu
nhân, trong lòng hơi chua xót: "Tằng bá tổ
mẫu, người nhất định sẽ sống lâu trăm
tuổi, để nhi tử của ta có thể khấu đầu lão
tổ tông người."
Cố lão phu nhân gật đầu, cười vui vẻ: "Ta nhận lời này, ta sẽ sống thật tốt, sống lâu trăm tuổi:
Sau khi Liễu Phán Nhi nhận được thiếp mời của Cố lão phu nhân, bên trên viết là thăm hỏi nàng và Cửu công chúa.
Cửu công chúa hơi kích động: "Phan Nhi tỷ tỷ, Cố lão phu nhân thích nữ tử như thế nào? Tỷ nói cho ta nghe đi."
DTV
Đây là trưởng bối duy nhất của Cố Thiệu, đương nhiên Cửu công chúa phải coi trọng.
Lúc trước là nhìn từ xa, cho dù gặp mặt cũng chỉ là hành lễ, trò chuyện, nhưng không nói nhiều, cũng không hiểu nhiều. Liễu Phán Nhi mím môi cười, lấy tay véo khuôn mặt trắng trẻo mêm mại của Cửu công chúa.
"Thích ngươi như thế này đó, hoạt bát cởi mở, tâm địa lương thiện, cơ thể lại khoẻ mạnh, thần sắc tốt."
Cửu công chúa cười trộm: "Phán Nhi tỷ tỷ thật biết cách để dỗ cho ta vui vẻ."
Liễu Phán Nhi lắc đầu: "Không phải đâu! Ta tuỳ tiện, thoải mái như thế này, Cố lão phu nhân rất thích. Công chúa như thế này chắc chắn Cố lão phu nhân sẽ thích."
"Ngươi đừng căng thẳng, bình thường như thế nào thì bây giờ cứ như vậy. Mấy ngày nay, đồ mà ngươi gửi đi, Cố Thiệu đều ăn hết. Cái này chứng tỏ Cố Thiệu bằng lòng rồi."
Cửu công chúa sững sờ, bán tín bán nghỉ: "Thật sao? Lần trước từng bị Cố Thiệu từ chối, sợ bị từ chối lần nữa, ta không dám theo đuổi lần thứ ba nữa."
Liễu Phán Nhi cười trộm: "Rốt cuộc có phải hay không, ngày mai chúng ta sẽ biết. Chuyện này cứ để ta lo, ta sẽ nói với Cố lão phu nhân."
Cửu công chúa cảm thấy sau khi kết bái tỷ muội cùng Liễu Phán Nhi, quan hệ giữa hai người ngày càng thân mật hơn.
Nếu như là trước kia, Liễu Phán Nhi căn bản sẽ không đảm nhận nhiều việc, nhưng bây giờ nhân là tỷ tỷ kết nghĩa, việc đáng làm thì làm, lo chuyện thay cho cô. "Đa tạ Phán Nhi tỷ tỷ." Cửu công chúa đa tạ, thật lòng cảm kích.
Trên dưới cả nhà, hầu như đều biết ngày mai Cố lão phu nhân sẽ đến.
Vốn dĩ Lý Đại Bảo muốn ra ngoài, nhưng nghe nói Cố lão phu nhân dẫn theo Cố Tấn đến, lập tức không vui nữa.
Lần trước, đánh Cố Thất Lang vẫn chưa đủ đâu!
Lần này gặp mặt, hắn có thị vệ, nhất định sẽ đánh Cố Thất Lang thật tàn nhẫn.
Lý Đại Bảo, Lý Tiểu Bảo và Lý Nam cùng nhau trốn ở một chỗ để bàn bạc, ngày mai phải giáo huấn Cố Thất Lang thật tốt. Lý Nam nhìn đại ca và tiểu ca cười gian xảo, trong lòng thấp thỏm.
"Cố Thất Lang đã bồi thường cho nhà chúng ta và A Lệ tỷ mười một vạn ngân lượng để xin lỗi rồi, chuyện đã kết thúc. Chúng ta lại giáo huấn Cố Thất Lang thì không tốt lắm nhỉ?"
Lý Tiểu Bảo đẩy khuôn mặt bé nhỏ đầy thịt đang sáp tới bên cạnh hắn của Lý Nam ra: "Nói thì nói như thế, Cố Thất Lang tốn tiền để bồi thường cho A Lệ tỷ." "Nhưng Cố Thất Lang thế mà vẫn dám tới nhà chúng ta, cho rằng đến cùng trưởng bối thì chúng ta không thể làm gì hắn nữa sao?"
"Hừ, nằm mol Đến nhà của chúng ta, thì đó chính là khiêu khích, đương nhiên chúng ta có lý do, cũng có năng lực để giáo huấn hắn”"
Lý Đại Bảo cũng gật đầu: "Tiểu Bảo nói đúng, A Nam, ngươi không thể vì Cố Thất Lang trông không tôi mà khoan dung độ lượng với hắn."
"Đối với nam nhân thì phải hung ác. Nhớ ki chưa? Lòng dạ đàn bà, sau này sẽ chịu thiệt."