Đại Vương Bách Hóa Xuyên Không Trở Thành Mẹ Kế Ác Độc Không Được Chào Đón

Chương 540




"Làm tổng đốc, nên tam thúc của ta còn lo sợ hơn nhiều khác, phải đi tìm Lý chỉ huy để hỏi chuyện, chúng ta ngồi đây chờ tin là được.” Kawamoto Jiro sửng sốt: "Hay là chúng ta cùng nhau đi xem thử." Cố Tấn liên tục lắc đầu, trấn an Kawamoto Jiro. "Vừa mới kêu bị ốm, giờ ta đi theo, tam thúc sẽ nghi ngờ ta nói dối, nếu như bị Lý chỉ huy nhìn thấy, hắn đánh chúng ta đó? Tên súc sinh kia từng tiêu diệt mấy vạn đại quân của Tây Vân quốc, g.i.ế.c rất người nhiều, có thể không g.i.ế.c chúng ta, nhưng cũng làm cho bị thương nặng, dễ như trở bàn tay." Kawamoto.Jiro chớp mắt, trong đôi mắt nhỏ có chút hối hận. "Cố huynh, ngươi có thấy Lý chỉ huy quyền thế lớn như thế, nếu ngươi cưới chất nữ của hắn, thì thật ra cũng không tệ.

Bây giờ, nếu như ngươi có thể làm chất rể của hắn, thì đi tìm hắn, là uy hiếp, hay dụ dỗ, thì Lý chỉ huy cũng nghe lời của chúng 1a.

Trên gương mặt của Cố Tấn không có cảm xúc gì, nhưng trong lòng lại không ngừng chửi thề.

DTV

Còn trẻ tuổi như thế, nhưng đã ngôi lên vị trí chỉ huy sứ của vùng Giang Nam, chẳng lẽ lại là người tâm thường à?

Còn uy h.i.ế.p với dụ dỗ?

Nghĩ gì thế?

Nếu như hắn không g.i.ế.c các ngươi, thì hắn không phải là Lý Nguyên Thanh thông minh xảo trá.

Người có thể làm cho Tam thúc bội phục, không nhiều lắm.

Lý Nguyên Thanh là một trong số đó. Kawamoto Jiro hơi nghi ngờ: ˆVậy chúng ta ở nhà chờ tin sao?"

Cố Tấn nghĩ: "Ta ở nhà chờ, ta đã bảo người hầu đuổi theo tam thúc, và báo lại cho ta."

"Xuyên huynh, nếu bận thì huynh về trước đi, chờ tin tức của ta, nếu như có chuyện quan trọng, ta sẽ nhanh chóng thông báo cho huynh."

Kawamoto Jiro thấy không có chuyện gì khác, bây giờ không thể ở đây chờ nữa. "Cố huynh, vậy ngươi nhanh chóng điều tra tin tức, ta đi trước, có việc gì cứ đến đại sứ quán của nước Oa tìm ta."

Cố Tấn gật đầu: "Được, ta đã nhớ kỹ" "Xuyên huynh yên tâm, bây giờ chúng ta là con châu chấu trên một sợi dây, vinh thì hưởng, họa thì cùng nhau chịu."

Nghe Cố Tấn nói như thế, Kawamoto Jiro yên tâm, vội vàng rời đi.

Cố Tấn giả vờ đi tìm người, bảo đến nha môn thăm dò tin tức, còn hắn ta ở thư phòng đọc sách. Cứ nghĩ rằng đọc không vào, nhưng Cố Tấn cảm thấy đầu óc của mình rất thanh tỉnh, đọc sách nhanh vào, làm ít nhưng công lao lại lớn.

Trong lòng Cố Tấn cầu mong, lần này nhất định phải thành công, nếu không sẽ thảm hại vô cùng.

Cố Thiệu đi đến nha môn Tổng Đốc, những người phụ trách về vùng biển ở nha môn, ai cũng lo lắng, đứng ngồi không yên.

Cũng vì Lý Nguyên Thanh diễn tập, nên tạo ra bế tắc ở cảng, làm cho ra vào khó khăn, cản trở công việc của người khác. Có người nhận được thư của Sakata Ikego, bảo bọn họ dùng hết sức lực, tạo áp lực cho Lý Nguyên Thanh, để hắn cho thuyền xuất cảng.

Bình thường cầm bạc, nên bây giờ phải làm việc.

"Cố tổng đốc, ngài đã đến rồi, bây giờ Lý chỉ huy không thèm để nha môn tổng đốc của chúng ta vào trong mắt, dám chặn ở bến cảng, muốn diễn tập kiểm tra thuyền hàng, kiểm tra thử có thuyền nào buôn lậu hay không nữa?”

"Đúng như thế, Lý chỉ huy vừa mới dẫn một vạn thủy quân, đa số là tân binh, lại dám làm loạn như thế.

Thật sự xem văn thư thông quan của nha môn tổng đốc chúng ta là giấy vụn, không đáng một xu, mời Cố đại nhân ra mặt, nhanh chóng xử lý việc này.

Dù sao mấy trăm chiếc thuyền lớn đang ở trong cảng để chờ xuất bến, nếu ở lại thêm một ngày, cũng rất tổn hại nhiều thứ.

Không chỉ ảnh hưởng đến việc đi lại của các chiếc thuyên này, còn có ngày giao hàng, và sẽ ảnh hưởng đến giao dịch của các thương lái này."

Rất nhiều người chỉ trích Lý chỉ huy, lạm dụng chức quyền, rồi còn cố ý khơi mào mâu thuẫn giữa nhân dân và quan lại. Khuôn mặt Cố Thiệu nghiêm túc, nhìn mọi người xung quanh. Trong những người luôn miệng nói muốn trừng phạt Lý chỉ huy, thật sự có bao nhiêu người thật lòng đây?

Dù sao ngày hôm qua, ở trong đại sứ quán cũng có người đưa tin ra ngoài, đi đưa tin cho quan viên cũng rất nhiều. Ngay khi mọi người đang cãi nhau ầm ào, thì Cố Thiệu phủi tay áo. Mọi người thấy thế, ai cũng im lặng. "Các ngươi ở đây, b.ắ.n nước bọt tung tóe, còn cãi nhau um sùm như thế." "Vậy các ngươi nói cho ta biết, Lý chỉ huy có quyền ra lệnh kiểm tra thuyền, kiểm tra buôn lậu ở vùng Giang Nam hay không?” "Làm cho dân chúng nghi ngờ lẫn nhau? Rồi theo dõi nhau." "Chỉ huy sứ của vùng Giang Nam được thống lĩnh tất cả binh lực, không chỉ có lính đường bộ, còn có lính ở đường biển, thủy quân có quyền kiểm tra các vụ buôn lậu, tiêu diệt hải tặc." Lưu đại nhân phụ trách việc buôn bán, các vụ ngoại thương, đứng ra nói.

"Tổng đốc đại nhân, lính biển dưới tay của Lý chỉ huy có nhiệm vụ điều tra, tiêu diệt hải tặc.

Nhưng những chiếc thuyền của thương nhân, đều đã nhận được văn thư thông quan, tất cả đều được trải qua quá trình kiểm tra rồi, và đang chuẩn bị cho xuất cảng."

"Bây giờ Lý chỉ huy đã chặn rất nhiều thuyền ở trong cảng, mà không có sự cho phép của chúng tôi."

"Nhiều thuyền và người như thế, nếu như có chuyện gì xảy ra, chúng ta phải chịu hết trách nhiệm, nên mong Cố đại nhân minh xét."

Mọi người lớn tiếng phụ họa theo, cảm thấy nên nhanh chóng cho qua.

Cố Thiệu nhìn vê phía mọi người, lại hỏi: "Các ngươi chắc chắn rằng, những chiếc thuyền kia không có buôn lậu?"

Thuyền của thương nhân buôn lậu ở thành Kim Lăng của vùng Giang Nam, mọi người đều biết rõ chuyện này.

Chỉ cần bọn họ đồng ý mỗi năm nộp thuế cho triều trình, và quan lại nhiều hơn một ít so với năm ngoái là được.

Những năm gần đây, số lượng thuyền tăng lên rất nhiêu, nhưng tiền thuế nộp cũng không nhiều, đa số đều buôn lậu. Cố Thiệu cười lạnh: "Những người phụ trách đều không dám chắc chắn, thì làm sao bản quan có thể chắc chắn đây?" Nếu bản quan ra mặt cho các ngươi, thì sẽ làm chứng cho những thương nhân của mấy chiếc thuyền kia, đều không thành vấn đề.

Nhưng nếu bị Lý Nguyên Thanh điều tra ra được hành vi buôn lậu, bản quan làm sao mà xử lý đây? Lý chỉ huy vì chút việc riêng, nên đã ghét Cố mỗ lâu rồi."

"Còn công việc, nếu bản quan không thể chứng minh được những chiếc thuyền kia không có hành vi buôn lậu, thì cũng không thể ngăn cản Lý chỉ huy kiểm tra thuyền chở hàng, kiểm tra buôn lậu."

"Ta mặc kệ các ngươi có biết hay không, hay là đang làm việc cho người khác, đối với việc kiểm tra của Lý chỉ huy, các ngươi phải dốc sức giúp đỡ."

Vốn dĩ những người kia muốn đổ thêm dầu vào lửa trước mặt Cố Thiệu, để Cố Thiệu ra ngoài đối chọi với Lý Nguyên Thanh.

Lại không ngờ rằng Cố Thiệu chẳng hề mắc lừa, bọn chúng muốn ngăn cản Lý chỉ huy sứ tra xét, chỉ có thể nghĩ cách khác.

Lúc này có rất nhiều viên quan không liên quan đến Oa quốc hay chuyện giao thương trên biển cảm thấy Cố tổng đốc nói cũng khá có lý.

Sau khi trở về, thì an tâm làm việc.

Dù sao thì nếu điều tra ra chuyện buôn lậu, thì cũng chẳng liên quan đến họ lắm, cùng lắm chỉ là thất trách mà thôi.

Những viên quan đã cấu kết với các thương nhân nước ngoài, thì có hơi buôn bực không yên. Đã không tạo được áp lực, vậy thì chỉ có thể tìm cách khác.

Bất luận là thế nào, không thể để Lý chỉ huy sứ tra ra được những vũ khí sắc bén này.

Hành động của Lý Nguyên Thanh, không chỉ kinh động đến người của thành Kim Lăng, ngay cả người phụ trách việc bàn bạc với Oa của Thân Vương cũng vội vã viết thư, báo tin cho Thần Vương.

Ám vệ của Hoàng Đế ở thành Kim Lăng cũng lặng lẽ truyền tin tức vê kinh thành. Vốn là đám người tưởng rằng Lý Nguyên Thanh chỉ biết sử dụng mấy ngàn thuỷ quân Tân Biên để tiến hành tra xét mà thôi, không ngờ rằng sang khi mặt trời ló rạng.

Tất cả thủy quân Tân Biên, cùng đến tất. Trọn vẹn một vạn hai ngàn quân.