Đại Vũ Trụ Thời Đại

Chương 189: Bước đầu trong kế hoạch





Tuy hắn nói suy nghĩ đến việc lập hiến pháp, nhưng nó đâu chỉ đơn giản bằng một câu nói.
Hiến pháp chính là hòn đá tảng cho toàn bộ chế độ của một quốc gia. Một khi chính phủ công khai làm trái với hiến pháp, như vậy chứng tỏ chính phủ ấy đã mục nát. Hiến pháp là nền móng cơ bản của một quốc gia trong trăm năm, ngàn năm về sau. Làm thế nào để xây dựng một bộ hiến pháp phù hợp, không chỉ yêu cầu có nguồn tài lực hùng hậu mà còn cần thời gian rất dài để phát triển và hoàn thiện.
Diêu Nguyên biết thế nhưng không hề gấp gáp. Thực ra, hắn dự định cứ duy trì chế độ này thêm 100 năm nữa cũng không sao. Bởi với kỹ thuật gen cộng hưởng, theo các nhà khoa học, hắn ít nhất sống tới 150 tuổi, tới 200 tuổi không thành vấn đề. Trong khoảng thời gian đó, hắn có thể từ từ lựa chọn người kế nhiệm thích hợp từ số cư dân trên phi thuyền Hi Vọng. Hắn không muốn trở thành một người làm việc “đầu voi đuôi chuột”, nếu đã quyết định lãnh đạo loài người sống sót, truyền thừa nền văn minh, như vậy phải làm tới nơi tới chốn.
Hiện tại, hắn vẫn còn đang nắm quyền, vẫn có trong tay một chính phủ vững vàng, không phân tranh, đấu đá, kéo bè kéo phái. Vì đó, hắn tuyệt đối không để nó chia rẽ, tuyệt đối không để thảm cảnh trên Trái Đất diễn ra. Cái quang cảnh hàng trăm quốc gia lớn nhỏ san sát nhau, tranh đoạt tài nguyên, chiếm đoạt nguồn lợi, chiến tranh liên miên không ngừng…, hắn tuyệt đối không để nó tái diễn. Những quốc gia như thế sẽ phải biến mất vĩnh viễn.
Dĩ nhiên, việc chỉ có một chính phủ có những ưu điểm không thể chối cãi, nhưng ngược lại nó cũng có các nhược điểm rất rõ ràng…Đó là sự không có quyền lựa chọn.
Trên Trái Đất, tuy có các bất cập mà ai cũng thấy, nhưng bên cạnh đó cũng có sự tự do mà ai đều có thể hưởng. Bởi nếu bạn không hài lòng với chính phủ hiện tại, nếu cố gắng, bạn hoàn toàn có thể rời bỏ nó để gia nhập một quốc gia khác. Trừ trường hợp các quốc gia tuyên bố bế quan tỏa cảng, phong tỏa đường biên giới hoặc bị cấm vận thì tương đối khó khăn một chút. Nhưng cho dù bạn không thể đến quốc gia bạn mơ ước, thì vẫn còn vô vàn sự lựa chọn khác.
Nếu như toàn bộ loài người chỉ có một quốc gia, quả thật khi đó sẽ không có chiến tranh, không có sự đấu đá tranh giành tài nguyên, kỹ thuật, lãng phí nhân lực vật lực…Nhưng nếu chính phủ mục nát, hơn nữa lại nắm quân đội trong tay, tiến hành đàn áp, bắt bớ những người chống đối. Khi đó, người hứng chịu tai ương chính là người dân, mà có khi lúc đó họ đã không còn là người dân nữa, mà là “thảo dân”, là “đầy tớ”.
Bởi trên Trái Đất có rất nhiều quốc gia, sự cạnh tranh cũng rất gay gắt, cho nên chính phủ các nước không thể nào thực hiện các biện pháp quá tàn bạo được. Bởi như vậy, ngày tàn của quốc gia đã không còn xa. Một là bị lật đổ, hoặc bị cấm vận khiến cho quốc gia bị suy yếu. Ngoài ra, một quốc gia muốn càng phát triển thì không thể bỏ lỡ các cải cách, đề xuất từ người dân. Tuy hiệu quả của những cải cách này có thể vô cùng chậm chạp, không theo dõi kỹ gần như khó có thể nhận ra sự khác biệt, nhưng nó chính là nền móng để tạo nên sự thay đổi.
Vì vậy, Diêu Nguyên vẫn cần phải làm rất nhiều việc.
Đầu tiên, do đã có hành tinh quê hương mới, vì vậy tình hình đã hoàn toàn khác trước. Sống trong một chiếc phi thuyền nhỏ bé, phiêu bạt trong vũ trụ bao la, nguy hiểm rình rập, bất cứ lúc nào cũng có thể diệt vong. Trong tình huống đó, chế độ độc tài là lựa chọn sáng suốt nhất, bác bỏ toàn bộ các ý kiến khác, đặt mục tiêu truyền thừa văn minh làm mục tiêu số một.
Nhưng bây giờ đã có hành tinh, trong tương lai mấy trăm năm tới, thậm chí ngàn năm, vạn năm sau, chưa hẳn loài người lại phải di chuyển với quy mô lớn trong vũ trụ. Điều này một phần cũng do bước nhảy không gian có biến số quá lớn. Nói cách khác, bạn có thể dùng bước nhảy để rời đi, nhưng đừng có mong trở lại được. Với nền khoa học kỹ thuật của cuộc cách mạng công nghiệp lần bốn giai đoạn cuối, con người thậm chí còn chưa thể du hành với vận tốc ánh sáng, đừng nói chi tới du hành với tốc độ đủ để bẻ cong ánh sáng. Có thể nói, trong tương lai gần, loài người tối đa chỉ có du hành trong các tinh hệ tương đối gần.
Nhưng chỉ riêng tinh hệ mà con người đang ở cũng đủ rộng lớn rồi. Khoảng 1 tháng sau khi kết thúc cuộc chiến tranh, nhờ vào thiết bị thăm dò siêu từ, phi thuyền Hi Vọng đã cơ bản thăm dò xong toàn bộ tinh hệ, phác họa bản đồ chòm sao.
Trong tinh hệ này có khoảng 8 hành tinh với độ lớn nhỏ khác nhau, trong đó có 5 hành tinh dạng rắn, còn hành tinh ở trạng thái sơ khai (dạng khí) là 3. Ngoài ra, còn có hai vành đai thiên thạch khá rộng lớn. Có khoảng 19 vệ tinh xung quanh hành tinh mà phi thuyền Hi Vọng đang ngụ. Trừ vệ tinh số hai hầu như đã bị hủy hoại, còn lại hầu hết các vệ tinh đều rất có giá trị. Không riêng gì tài nguyên khoáng sản trên nó, mà với cuộc cách mạng công nghiệp lần bốn giai đoạn giữa, cơ bản đã có khả năng cải tạo hành tinh. Tuy khoảng cách của chúng với Hằng tinh khá xa, vì vậy nên bề mặt không có sự sống, nhưng có thể xây dựng các công trình ngầm bên dưới lòng đất, là chỗ ở cho con người trong tương lai. Nói cách khác, trừ các hành tinh dạng khí ra, hầu hết đều có thể trở thành chỗ ở cho con người trong tương lai.
Tuy mười mấy vạn người nghe qua có vẻ nhỏ nhoi, nhưng nếu không có thiên tai quá nghiêm trọng, cũng như chiến tranh lớn, thì với nền y tế, khoa học, chính sách khuyến khích sinh sản của chính phủ, việc phát triển dân số lên tới mấy trăm vạn, ngàn vạn, thậm chí hơn nữa là không thành vấn đề…
Vì vậy, tiếp tục duy trì chế độ chính trị như hiện giờ thì không thích hợp lắm. Tuy trong thời gian ngắn, dựa vào uy vọng của Diêu Nguyên cũng như giới quân đội trong tay có thể tiếp tục điều hành, nhưng một khi qua 10 năm, thậm chí là không đến, lòng tin của người dân sẽ từ từ giảm đi.
Do đó, thành lập một chính phủ chính thức, thành lập các ban ngành liên quan, đồng thời lên lộ trình xây dựng hệ thống dân chủ…đều là những chuyện cần phải làm.
-…Không, nếu theo chế độ cộng hòa (1) thì chỉ là một loại thỏa hiệp bất đắc dĩ thôi. Ví dụ như chế độ thời Hy Lạp cổ đại, giới lãnh đạo là hơn mười mấy người thủ lĩnh từ các bộ lạc khác nhau. Bọn họ cảm thấy không thể nào thâu tóm toàn bộ quyền lực cho riêng mình, nên đành dùng phương thức thỏa hiệp như vậy để cân bằng lợi ích, cũng như gián tiếp thừa nhận địa vị của đối phương. Do đó, bước đầu thành lập nên chế độ cộng hòa. Theo quan điểm cận đại, lúc nước Mỹ mới thành lập thì chế độ chính phủ cũng có chút ảnh hưởng từ chế độ này. Bởi nếu xét một cách tổng quan, Washington cũng chỉ là một thủ lĩnh mạnh nhất trong số các lãnh tụ khởi nghĩa, vì vậy chỉ riêng hắn thì không thể nào trở thành nhà vua được…
-Vị này, à, học giả An à, ý kiến của ngài có hơi chút phiến diện đó. Dĩ nhiên, tôi không phủ nhận việc Washington đúng là không hội tụ đủ điều kiện để thành vua, thậm chí ngay cả việc nhiếp chính (2) cũng không. Các lý luận lan truyền trên Internet như chỉ cần Washington muốn, hắn liền trở thành hoàng đế…đều là những lời nói nhảm trong giới học giả chúng ta. Quả thật, tuy hắn rất được nhân dân ủng hộ, nhưng đó chỉ là một trong những lợi ích chính trị mà thôi, không đại diện cho toàn bộ. Bất quá, điều đó không có nghĩa là chế độ cộng hòa không ổn, điều này không đúng tí nào…
-Hai vị, tôi cảm thấy trước tiên phải xuy xét từ tình hình phi thuyền Hi Vọng hiện tại chứ, dù sao thì so với lúc ở trên Trái Đất, chúng ta đã có những bước tiến lớn. Vì vậy, buộc phải có một nền chính trị hoàn toàn mới để phù hợp với hoàn cảnh…
Trong phòng họp là hơn mười mấy nhà nghiên cứu xã hội, chính trị đang tranh cãi ầm ĩ với nhau. Họ là các chuyên gia đang làm việc trong chính phủ phi thuyền Hi Vọng, đây không phải là lần đầu bọn họ tranh cãi về chế độ chính trị tương lai trên phi thuyền Hi Vọng. Nhưng do đủ loại nguyên nhân, quốc gia, ý kiến cá nhân, những lý luận theo các trường phái khác nhau, hay do sự sùng bái các chế độ chính trị đã tồn tại qua hàng ngàn năm trên Trái Đất, có thể nói không ai phục ai. Cho dù là những người ủng hộ chế độ tam quyền phân lập (3), trong nội bộ cũng chia thành những luồng ý kiến khác nhau. Mỗi khi đề ra một ý kiến, thì lại bên kia xỉa xói châm biếm. Có thể nói, để cho tất cả tĩnh tâm bàn luận về một chế độ chính trị tương lai là điều không tưởng.
Lúc này đã qua nửa tháng từ khi chiến dịch “truy tìm” con quái vật mẹ kết thúc. Phi thuyền Hi Vọng vẫn đang lơ lửng trên độ cao 3000 mét. Dĩ nhiên, nó không cần bay trên khu vực chiến trường lúc trước, bây giờ nó đang ở một đại dương trên hành tinh.
Đây là một khu vực đồng bằng phù sa rộng lớn, tương tự như đồng bằng Trường Giang hoặc Amazon, gần nhiều nhánh sông, từ đó hợp lại thành một đổ ra biển. Bình nguyên bên cạnh do được phù sa bồi đắp nên vô cùng xanh tốt, phía xa có rừng rậm xanh tươi. Địa hình khá bằng phẳng, là nơi giao thông đường thủy thuận tiện với các đường sông xen kẽ, hải cảng rộng lớn. Có thể nói, nơi đây là nơi tốt nhất để xây dựng thành phố.
Trích lời anh chàng Thích Hiểu Điểu, đây là nơi tốt nhất để xây dựng thành phố khởi đầu nền văn minh loài người trên hành tinh. Dĩ nhiên, một lý do quan trọng là xung quanh có rất nhiều tài nguyên khoáng sản…ngoài ra địa hình rất thuận lợi cho việc trồng trọt, chăn nuôi. Có thể nói, đây là mảnh đất tuyệt vời cho một thủ đô.
Người dân trên phi thuyền Hi Vọng nhìn từ cửa sổ, ngắm nhìn cảnh sắc nơi sẽ là thành phố tương lai. Họ có thể thấy đại dương bao la xanh biếc, bình nguyên rộng lớn phủ đầy cỏ xanh, cùng với mảnh rừng rậm kế bên. Không thể không nhắc đến bãi biển trong vắt không chút nào ô nhiễm ở phía xa. Có thể nói, bãi biển kia dư sức vượt qua những nơi được gọi là thiên đường nơi hạ giới trên Trái Đất như Hawaii…Hơn nữa, diện tích của nó còn lớn gấp mấy trăm lần!
Đúng là một nơi nghỉ phép tuyệt hảo!
Diêu Nguyên sau khi thảo luận cùng Thích Hiểu Điểu, Nhâm Đào, rồi bàn bạc cùng các nhà khoa học, các tướng lĩnh quân đội như Vương Quang Chính, đều nhất trí cho rằng nơi này là nơi thích hợp nhất để xây dựng thành phố đầu tiên của loài người.
Đầu tiên, địa hình bình nguyên bằng phẳng, có thể dự phòng rất nhiều nguy hiểm, tỷ như đám quái vật ẩn nấp, các loại động vật hoang dã trên hành tinh này bất ngờ tấn công.
Sau đó là vấn đề nguồn nước ngọt, các con sông ở đây vô cùng thích hợp. Ngoài ra, chỗ này lại cách biển không xa, khai thác hải sản khá dễ, hơn nữa còn có rừng rậm có các tài nguyên phong phú…
Nói tóm lại, địa điểm xây dựng thành phố đầu tiên của loài người chính là nơi này!

Chú thích:
1/Chế độ cộng hòa: là thể chế mà quyền lực nhà nước không phụ thuộc vào một người mà thuộc về một nhóm người hoặc một tập thể. Ở những nước theo chính thể "cộng hòa" thì vị nguyên thủ quốc gia, các cơ quan quyền lực nhà nước tối cao đều do nhân dân bầu lên chứ không phải do thừa kế, người đứng đầu nhà nước không phải là một vị vua/quốc vương.
2/Quan nhiếp chính: là một hình thức chính trị đại diện quân chủ cai quản đất nước, thường xảy ra trong trường hợp vị quân chủ vua vắng mặt, hay còn nhỏ tuổi để có thể tự cai trị, hay bị mắc bệnh tật, hoặc bệnh tâm thần, nên không thể hoặc chưa có thể cai trị.
3/Tam quyền phân lập: hay còn hiểu theo nghĩa phân chia quyền lực là một mô hình quản lý nhà nước với mục tiêu kiềm chế quyền lực để hạn chế lạm quyền, bảo vệ tự do và công bằng pháp luật. Mô hình và khái niệm này được biết đến từ lâu, ít nhất là từ thời La Mã cổ đại và được thể chế hóa trong hiến pháp hiện đại của nhiều quốc gia. Với thể chế này, quyền lực tối cao được phân thành 3 quyền: lập pháp, hành pháp và tư pháp.
-Lập pháp: biểu hiện ý chí chung của quốc gia. Nó thuộc về toàn thể nhân dân, được trao cho hội nghị đại biểu nhân dân - Quốc hội
-Hành pháp: Là việc thực hiện luật pháp đã được thiết lập.
-Tư pháp: là để trừng trị tội phạm và giải quyết sự xung đột giữa các cá nhân. Các thẩm phán được lựa chọn từ dân và xử án chỉ tuân theo pháp luật.