Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đại Việt Thần Tông

Chương 6: Hồng Hoang Đại Địa 3 - thôi nôi Lê Minh




Chương 6: Hồng Hoang Đại Địa 3 - thôi nôi Lê Minh

Chương 6: Hồng Hoang Đại Địa 3 - thôi nôi Lê Minh

Lê gia gia tộc, vị trí nằm ở phía nam xã Bình Minh thuộc huyện An Lạc, trấn Thái Hoà, Nam Quốc. Là 1 trong ngũ đại gia tộc của huyện An Lạc.

Cần nói thêm, mỗi đại gia tộc tại đây án ngữ ở một xã riêng biệt. Mà Lê gia là một đại gia tộc nên tất nhiên là bá chủ tại xã Bình Minh này, mối quan hệ xung quanh rất tốt, tuy thực lực không phải là mạnh nhất trong năm gia tộc nhưng cũng chẳng phải hạng tôm tép muốn diệt tộc là diệt tộc. Nhưng nếu như, nếu có thế lực nào dòm ngó đến Lê gia thì cũng đành phải rút lui trong trong sự hối tiếc. Vì sao ư…hmmmm, người ở đây cũng không phải ngu. Muốn mở rộng địa bàn nhưng cũng cần phải có chọn lọc rõ ràng, xã Bình Minh là một vùng rộng lớn thế nhưng địa thế lại nằm sát bìa rừng U Minh Tuyệt Địa được mệnh danh là vùng đất tử thần, c·hết chóc. Hung thú bên trong đầy rẫy, lâu lâu lại có vài con chạy ra khỏi rừng, đi vào thôn trang kiếm ăn. Vì vậy nên bọn họ không rảnh gây chiến với một gia tộc chỉ để giành lấy vùng đất luôn có sự nguy hiểm rình rập này. Lê gia ư, cũng không phải là mối nguy gì, để gia tộc này trấn giữ ranh giới dọn dẹp nguy hiểm dùm bọn chúng càng là tốt nhất với lại thái độ của Lê gia đối với mọi gia tộc xung quanh đều rất tốt, bọn họ không có lý do để gây chuyện. Lê gia cũng hiểu rõ điều này và cũng không mấy bận tâm đến.

. . .

Đùng đùng đùng….đùng đùng….đùng đùng đùng…..đùng…



Tò te tí te….

Tiếng pháo dây hoà cùng tiếng kèn ầm ĩ khắp một vùng. Hôm nay tại xã Bình Minh, tấp nập người ngựa đều một hướng mà đi tới Lê gia gia tộc. Bọn họ ai nấy đều khuôn mặt tươi cười vui vẻ, tay xách nách mang nào là đồ đạc lỉnh kỉnh. Hiện hữu bên ngoài đều là khuôn mặt vui vẻ gặp gỡ nhau nói cười rôm rả.

. . .

Tại cổng chính Lê gia.

- Ha ha ha…Lê Lợi huynh, đã lâu không gặp. cháu trai ta đâu nào, ta phải xem mặt mũi đứa cháu này ra sao.





- Ây Kim huynh, không vội không vội.vào trong đã nào. Lão Chu, mời vào, bên trong đã sẵn sàng…

- Ồ...được được.

- Được a..

- Chúc mừng Lê huynh

- Chúc mừng, chúc mừng ta đến chúc mừng lệnh lang

- Đa tạ các vị. A, Mã Lão, hoan nghênh đến tệ xá gia tổ đang ở bên trong chính điện, mời Mã lão vào trong.

- Ừm, chúc mừng Lê gia chủ

- Ha ha…đa tạ Mã Lão, mời. nào nào nào, mọi người vào trong đi. Các ngươi ở ngoài đón khách, ta vào trong tiếp đãi khách quý.

Sau hàng loạt câu chào hỏi, chúc mừng, Lê Lợi vui vẻ rời khỏi vị trí cổng, không quên căn dặn gia nhân bên cạnh tiếp đón khách quan cẩn thận rồi hướng về phía chính điện bên trong mà đi vào, dẫn theo sau Lê Lợi là một nhóm người ăn mặc chỉnh tề, mặt mũi ai cũng sáng ngời, già có trẻ có nhưng trông ai cũng rất kiêu ngạo, không có vẻ gì là người này hơn người kia. Đây đều là những gia môn có tiếng xung quanh vùng, một vài người còn là thuộc nhân của ngũ đại gia tộc. Hôm nay đến Lê gia cũng cùng một mục đích…đó là tham dự tiệc thôi nôi lệnh lang nhà Lê gia.

Lê Lợi là gia chủ Lê gia nhưng tiếp đón mọi người rất xông xáo, đối với ai cũng rất nồng nhiệt. Dù là với các gia môn nhỏ hơn hay lớn hơn thì vẫn một thái độ hồ hởi, như anh em thân thiết một nhà. Mọi người đến dự tiệc vì vậy rất vui vẻ, quả thật Lê gia có mối quan hệ tốt rộng lớn không phải là không có lý do. Thái độ Lê gia như vậy, họ muốn gây hấn với Lê gia thật sự phải tìm một lý do đủ lớn…nếu không sẽ bị các mối quan hệ khác của Lê gia đè bẹp.



Tiếp đãi mọi người đến tận nơi, sắp xếp chỗ ngồi ổn thoả rồi Lê Lợi mới gật đầu hài lòng. Có bàn ghế đầy đủ đều là những nhân vật có máu mặt, phía sau là những chiếc bàn với các miếng lót mông thì Lê Lợi để cho các nhân vật khác. Những người này thấy được sự sắp xếp của Lê gia thì cũng không khó chịu bàn tán gì, họ chỉ yên phận ngồi vào chỗ ngồi của mình thôi. Bọn họ ý thức được vị thế của mình, muốn ngồi được những chỗ phía trước thì gia tộc bọn họ phải cố gắng không biết bao nhiêu mới đủ… Mọi người yên vị tại chỗ của mình, ai nấy đều bàn tán sôi nổi, chủ đề đều rất nhiều nhưng chủ yếu đều hướng đến cậu con trai mới sinh của gia chủ Lê gia này.

Thấy mọi người đã đông đủ, vị trí sắp sếp đều được lấp đầy. Lê Lợi hướng mắt về phía sau mình bên trên những bậc thang nhìn lên một ông lão đầu tóc bạc trắng, khuôn mặt đầy những nếp nhăn cùng tàn nhang đang ngồi cạnh Mã Lão nói chuyện mà chờ đợi. Người đó chính là Lê Việt Vương, nội tổ ( ông nội) của Lê Lợi, là ông cố của Lê Minh.

Mắt thấy nội mình nhẹ gật đầu, Lê Lợi biết là ông nội ra hiệu cho bắt đầu buổi tiệc nên liền quay về phía các bàn tiệc mà lấy hơi lớn giọng thông báo, hai tay cầm ly rượu chắp lại giơ lên ngang mặt.

- E hèm….! Các vị hương thân phụ lão…Lê mỗ hôm nay cảm tạ các vị đã không quản đường xá xa xôi đến chung vui cùng với gia tộc, cùng chào đón hài tử mới chào đời của Lê mỗ ta….thời gian gấp gáp không chuẩn bị chu đáo, Lê mỗ cũng chỉ có thể bày chút bàn tiệc để đón tiếp mọi người, mong các vị thông cảm.

Nói rồi Lê Lợi hơi cúi đầu, hai tay chắp lại khẽ giơ cao lên quá đầu biểu thị cho lời tạ lỗi lúc nãy. Làm xong thủ tục, Lê Lợi thẳng người dõng dạc nói tiếp.

- Các vị…bữa tiệc này, ta mạn phép thay mặt gia tổ đã tuổi cao sức yếu mà làm chủ sự Lê mỗ xin uống chén rượu này khai màn buổi tiệc.

Ực….khà…..nào mọi người, cạn ly.

- Hay lắm, nào Lê gia chủ…cạn ly, chúc mừng Lê gia đón đích tử đầu lòng

- Nào cạn ly.

- Ha ha ha…rượu ngon. Lê gia quả thật khiêm tốn, nhiêu đây bàn tiệc gọi là chút ít ư…ha ha ha…quá trang trọng rồi

- Ừm quả thật, cơm ngon rượu ngọt. Lê gia chủ quá khiêm tốn đi.



Không chờ đợi lâu, sau khi Lê Lợi dốc ngược ly rượu đã cạn, mọi người phía trước cũng đồng loạt đứng dậy cầm ly rượu mà chúc phúc cho lê gia sau đó uống cạn. Đã uống thì phải ăn, mọi người đặt ly xuống gắp những món mồi trên bàn thưởng thức, tấm tắc khen. Mẹ kiếp, Lê gia này khiêm tốn quá rồi, bày biện nhiêu đây phải tốn bao nhiêu tiền cơ chứ…chút ít của đại gia tộc các người là cả một đời của ta rồi….vài người suy nghĩ như vậy đấy.

Còn một vài người bên trên bàn khách quý, họ có nâng ly chúc mừng nhưng thái độ thì vẫn trước sau như một, không vui không buồn. Đối với những lời nói của đám người ngồi bàn dưới, những vị khách quý này đều cười khẩy miệt thị và cho là một lũ vô năng, thiếu hiểu biết .



- Ha ha…mọi người cứ tự nhiên thưởng thức, lát nữa Lê mỗ sẽ bế nhi tử ra chào bàn các vị.

Dứt câu Lê Lợi liền quay đầu đi vào một góc khuất sau chính điện, đến bên một nam đinh nói nhỏ - căn dặn gia đinh trong chính điện để ý những gia môn bên bàn khách quý…chú ý, không được lơ là.

- Rõ, gia chủ.

Xong chuyện, Lê Lợi nhìn lại về phía bàn tiệc của các gia tộc lớn, khuôn mặt suy tư một hồi rồi bước đi khuất bóng, y định bế Lê Minh ra mắt mọi người.

. . .

Gian phòng của Lan Hương (vợ Lê Lợi ) bên trong nội viện Lê gia.

- Ahhhh…nào ngoan nào, con đói rồi hả. ngoan nào đừng khóc nữa, mẹ cho bú ti này.

- Oa a ooa aaa …pi pi ( khốn nạn cái thân thể này, sáng giờ mấy cữ rồi, sao lại đói nhanh vậy chứ )

- Nào nào sữa đây sữa đây…nín đi mẹ thươngggg…..!

*Đôi lời của tâm sự: hôm nay ngày 29/9/2022, nghĩ miên man rồi tự nhiên buồn …dù không phải lý do trực tiếp nhưng chuyện tiền bạc nó là khởi nguồn của mọi chuyện…thực sự ghê gớm, tiền nó chi phối mọi thứ, ảnh hưởng đến tâm lý, cuộc sống của mọi người trong gia đình….*