Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đại Việt Dị Giới Cuồng Tưởng Khúc

Chương 95 - Thương Hội Long Tinh




Chương 95 - Thương Hội Long Tinh

Đám người Huỳnh Đức đến hiện trường, nhìn thấy nữ nhân trước mặt, không khỏi khiến người ta rung động. Quả thật, quá xinh đẹp đi, nhưng mà lại bị đám người hình thù quái vật như vậy ức h·iếp, thật là khiến người ta căm hờn, thật là muốn lên hung hăng đám người kia một trận. Huỳnh Đức hét lớn.:

- Thương Hội Hoàng Gia đến kiểm tra, người không phận sự tránh đường.

Dân chúng nghe tiếng hô hoán của Huỳnh Đức, cũng lập tức né ra. Bởi danh khí Thương Hội Hoàng Gia không thể xem thường, nếu như ngươi đến thương hội đăng ký mua bán các loại, thì sẽ nhận được sự đoán tiếp vô cùng vui vẻ, hoà ái. Nhưng khi người làm sai qui định buôn bán các loại, buôn bán trái phép sẽ bị đám người Thương Hội đến kiểm tra, tội nhẹ thì tịch thu tang vật, tội nặng thì không những mất đi sản vật, còn bị tẩn cho một trận, lại đem nhốt với nhà lao với tội danh b·uôn l·ậu, buôn bán trái phép. Cho nên, ngoài việc tránh đắc tội với quan thì cũng đừng gây chuyện với người của Thương Hội Hoàng Gia.

Lý do như vậy, cho nên người dân nhanh chóng né ra để lại một lối vào cho đám người Huỳnh Đức đi đến. Mắt thấy hiện cảnh lộn xộn trước mắt, Huỳnh Đức chỉ vào đám người Thằn Lằn nói.:

- Ở đây náo loạn như thế, trên lãnh thổ Đại Việt há để các ngươi lộng hành ngang ngược bắt người trái phép.

Tên Thằn Lằn kia bước ra, thân mặc một bộ trường sam màu nâu sẵm, đám người còn lại thân mặc một bộ trường sam màu xám. Ra dáng vẻ có lẽ người đứng đầu của đám Thằn Lằn này, bước ra phía trước mặt đối diện Huỳnh Đức quát lớn.:

- Ông đây là người của chủng tộc thần thánh đại lục Valtos, là người của Thương Hội Long Tinh. Các ngươi là cái thá gì, loài người nhỏ nhoi cũng chỉ có thế.



Huỳnh Đức nghe thấy tên này phách lối, cũng lười nói nhảm. Lập tức dẫn tiểu đội lao đến t·ấn c·ông. Vì quá bất ngờ, nên trong số mấy tên thuộc hạ của tên Thằn Lằn kia lập tức b·ị đ·ánh vào chân mất thăng bằng té xuống, sao đó là một lưỡi kiếm sắc nhọn cắm thẳng trước yết hầu một khoảng cách gần chừng năm phân. Bọn chúng dù có mạnh mẽ, ngang tàn phách lối, nhưng mà uy h·iếp đến tính mạng thì rồng cũng ngoan ngoãn nghe lời như cún.

Hiện trường nhanh chóng giải quyết, chỉ còn lại tên chỉ huy và hai tên thân cận mà thôi. Lúc này Huỳnh Minh cũng vượt qua đám người vòng quanh, đến được khu vực cãi vã. Mắt thấy Huỳnh Minh đến, Huỳnh Đức lập tức né ra nhường đường, chỉ vào tên thằn lằn áo nâu đỏ mà đến nói.:

- Thiếu chủ, thuộc hạ thăm dò, tên này là một thành viên của Thương Hội Long Tinh thuộc đại lục Valtos của tộc người Thằn Lằn.

Huỳnh Minh gật đầu xem như đã hiểu, chỉ liếc mắt tên Thằn Lằn xấu xí một cái. Ánh mắt tiếp theo lợi rơi vào người cô gái đang thở hổn hển bên kia, cơ ngực phập phồng hết sức rung động lòng người. Gương mặt lại thanh tú, mặc dù có lớp bụi bẩn trên mặt nhưng cũng không làm giảm đi chút nào sự xinh đẹp của nàng. Lỡ rồi, hắn cũng định bụng làm ra vẻ anh hùng cứu mỹ nhân xem sao. Lại nói.:

- Thương Hội Long Tinh đấy à, bà con cô bác có ai biết đo là cái nơi gì không, chắc là lợi hại lắm nhỉ.?

Đám người xem náo nhiệt, nghe Huỳnh Minh nói như vậy, lại có đám người phách lối thế mà giờ nằm đất không dám nhúc nhích. Lại khiến người ta trào phúng như vậy, há chẳng phải chuyện cười hay sao. Mọi người cười ồ lên một trận, có tên lại nói bóng gió vào "lợi hại lắm, Long Tinh nằm đất hết cả đấy" có người thứ nhất thì cũng sẽ có người thứ hai, ba. Nào là "đất Việt có vị như nào, có tinh như ở Valtos không" "thạch sùng cứ ngỡ là rồng, dân ta mới đúng là con rồng cháu tiên".

Bị trào phúng một trận bởi loài người. Khiến tên này giận không nén lại được, hét dài một tiếng rống ghê rợn rồi lao đến t·ấn c·ông Huỳnh Minh. Hành động này nhanh như chớp, nhưng làm sao thoát được ánh mắt của Huỳnh Đức. Lập tức lao lên phía trước, lấy thân kiếm đón đỡ ma trảo của tên Thằn Lằn. Mắt thấy đội trưởng động thủ, hai tên còn lại cũng không quản cô gái kia nữa, lập tức lao vào hổ trợ.

Đám Cận Vệ của Huỳnh Minh cũng quay ra đánh trả. Tràng cảnh bảy tám người đánh lại ba tên thằn lằn, những tên bị khống chế lúc trước chỉ dám nằm đó nhìn đồng đội chiến đấu, chứ không dám động đậy. Bởi mũi kiếm trước yết hầu vẫn còn đó.



Huỳnh Đức mặc dù thân thể to cáo khoẻ mạnh, là người Cấm Quân cho nên vũ lực phải nói không phải dạng tầm thường. Nhưng khi đối đầu trực tiếp với người Thằn Lằn cũng đau khổ chống đỡ, bởi bọn này thân thể cơ bắp cao lớn, da dày thịt thô, đánh đấm bình thường không ảnh hưởng gì nhiều.

Tộc Thằn Lằn lại thuần túy là chủng tộc sử dụng Man Lực, cho nên kỹ xão của Huỳnh Đức đối phó với tên này có đẹp mắt nhưng lại vô dụng, kỳ kinh nguyệt mạch của hai chủng loài khác biệt, mặc dù đánh vào yếu điểm, nếu là người bình thường chắc chắn đã thổ huyết c·hết rồi, mà tên này chỉ khiến hắn đau rát một chút thôi, nếu không nói quá thì gãi ngứa cho hắn là cùng.

Càng đánh lâu, thì thiệt thòi cho Huỳnh Đức càng nhiều, với lại ở trước mặt dân chúng Đại Việt, Cấm Vệ Quân của hắn vậy mà đánh không lại bọn thương nhân Thằn Lằn ốm yếu hay sao. Huỳnh Minh định rút súng giải quyết, thì lúc này, đám người Cảnh Vệ do Nguyễn Dương kêu gọi đã đến. Hơn hai mươi tên Tráng Đinh tay cầm Mas49 chỉnh tề qui củ đến phía trước dàn thành hai hàng ngang, một tên sĩ quan đến trước mặt Huỳnh Minh làm ra một cái quân lễ, chưa kịp nói gì thì Huỳnh Minh đã mắng.:

- Các ngươi là thùng cơm hay sao, dưới chân Hoàng Đế Đại Việt lại để cho bọn Thạch Sùng này lộng hành, cưỡng chế dân nữ nhà lành, bắt bớ cưỡng ép người khác vào nhà thổ. Đã vậy còn dán ngang nhiên ra tay đánh phá đồ đạc của người dân, các ngươi biết tội của mình chưa hả.

Tên sĩ quan này còn mơ màng, chưa hiểu chuyện gì xảy ra. Chỉ biết vừa đi tuần tra về, thì Nguyễn Dương đến báo tin có kẻ gây rối ở bến cảng, chủ nhân của Nguyễn Dương lại là Phó Hội Trưởng Thương Hội Hoàng Gia (quân hàm ngang ngửa với Thiếu Tá trong quân) ngồi chưa kịp uống được hớp nước nào, hắn lập tức dẫn người đi đến dẹp loạn. Chưa kịp nói gì đã bị mắng xối xả.

Hắn tính trả lời, ta bị oan có được không. Câu trả lời phủ định tất nhiên là không rồi, theo phân cấp, cấp dưới dám bật cấp trên thì nhẹ sẽ phạt thể lực đến lương bổng. Nặng một chút thì có thể tước quân tịch, nặng hơn có thể ra toà án binh, bỏ tù hoặc nếu gây hậu quả đặc biệt nghiêm trọng dẫn đến tình hình an nguy quốc gia có thể tử hình tại chỗ. Vì vậy, hắn dám lên tiếng mới là chuyện lạ.



Nhưng dù sao, im lặng cũng không được. Hắn bèn trả lời.:

- Bẩm Thiếu Chủ, ta xin nhận trách nhiệm. Xin ngài ra chỉ thị cho trường hợp này. Xin hết.!

Huỳnh Minh cũng lấy lại bình tĩnh, coi như hắn mắng vậy thôi chứ cũng không biết phạt gì, mà kỳ thực đám người này cũng không có làm gì sai. Huỳnh Minh ra lệnh.:

- Cưỡng chế đám này lại cho ta, tra rõ bọn chúng đến đây gây r·ối l·oạn trật tự có mục đích gì. Thương Hội Long Tinh lại là cái thế lực gì. Ta nghi ngờ bọn chúng là gián điệp của chủng tộc khác thu thập thông tin Đại Việt ta.

Tên sĩ quan kia lập tức tuân lệnh mà hành động. Súng ống trong tay, tên đội trưởng Thằn Lằn kia cho dù có mang gan rồng cũng chưa chắc đã dám làm ẩu. Như thế đành ngoan ngoãn nghe lời bị áp giải, tóm gọn về đồn điều tra. Thực ra đám Cảnh Vệ này không đến, thì bọn người Thằn Lằn này c·hết chắc, quân tình báo CTB với lực lượng bảo vệ ngầm chuẩn bị động thủ, chỉ cần Huỳnh Đức không chịu nổi nữa thì đám này sẽ tạ thế ngay.

Khi Cảnh Vệ bắt đám người này đi được một đoạn, thì lập tức có hai người của cục tình báo CTB tiếp cận quân Cảnh Vệ nhận trách nhiệm quản lý tra khảo. Huỳnh Minh nhìn sang Nguyễn Dương, Nguyễn Dương lập tức hô hoán lên đám người này là gian tế của tộc người Thằn Lằn đến Đại Việt gây rối. Một cái lý do vô cùng thuận tiện, cho dù có xử lý đám này thế nào, cũng không gây ảnh hưởng gì đến Đại Việt. Kế sách quy chụp, gấp lửa bỏ tay người Huỳnh Minh đã thấy nhiều ở kiếp trước, đặc biệt là những sự kiện quốc tế tưởng chừng như bình thường lại dẫn đến nguy cơ c·hiến t·ranh.

Mọi người bắt đầu giải tán, Huỳnh Minh một dạng mặt dày đến trước mặt cô gái kia hỏi thăm.:

- Nàng không sao chứ, yên tâm đã có ta ở đây, không ai tổn thương nàng được nữa. Ta tên là Huỳnh Minh, còn nàng tên là gì, đến từ đâu.

Cô gái gương mặt lắm lem bùn đất, nhưng vẫn giữ được nét thanh tú, làm da mặt trắng sáng, mịn màng mềm mại, đôi mắt nàng long lanh có hồn, thân hình lại nở nang, phập phồng theo từng nhịp thở, tay thon chân dài khoẻ mạnh, có nghĩa là vô cùng khoẻ mạnh. Huỳnh Minh nhìn nàng suy diễn một hồi thật giống chăn nuôi.. khụ khụ. Muốn chăm sóc nàng.

Còn cô gái này, với ánh mắt có chút khó hiểu nhìn Huỳnh Minh, lại thấy có chút tức cười. Không tự chủ, đôi mắt long lanh chớp chớp nhìn Huỳnh Minh, mà nói tên thật của mình..:

- Yui Miyuki.!