Chương 83 - Janeiro Bourbon
Chương 83 - Janeiro Bourbon
Nghe những lời mà Luis William vừa nói, Janeiro Bourbon không thể tin được. Lập tức đứng dậy ra khỏi ghế, tiến đến đỡ lấy hai tay của Luis William dậy mà hỏi.:
- Ngài William, tại sao lại có thể như vậy được. Quân đội của ta, là đội quân hùng mạnh nhất, lợi thế từ không trung, làm sao đám Thú Nhân đó có thể chiến thắng được.?
Luis William được theo sự dìu dắt của Hoàng Tử cũng từ từ đứng dậy, rồi bắt đầu kể lại quá trình từ đầu cho đến cuối. Theo lệnh của vua Arthur Hắn nắm vững bảy vạn quân cùng với hàng trăm khí cụ công thành, và những chiếc tàu bay to lớn. Sau hơn hai tuần chia quân ra làm hai, một nhánh do chính Luis William dẫn quân, nhánh còn lại do chính Joseph Geogre lãnh quân phân chia theo hai đường t·ấn c·ông Zaragoza và thành Murcia, chắc chắn thắng lợi trong tay thì đột nhiên viện quân của đám Thú Nhân này bắt đầu phản công.
Thành Murcia do sai lầm trong kế hoạch dẫn đến việc bị bọn Thú Nhân tập kích. Mà bọn này lại sở hữu v·ũ k·hí cá nhân vô cùng lợi hại, bắn rất nhanh, trong khi quân Harpy chỉ mới bắn được một phát, bắt đầu thao tác nạp đạn cho phát thứ hai thì quân Thú Nhân đã bắn được bốn đến năm phát rồi. Lại nói đám Báo kỵ của quân Thú Nhân này là sát thủ trên chiến trường. Bộ binh tập hợp trên một dãy bình nguyên thì chẳng khác nào làm bị thịt cho đám này xâu xé. Dẫn đến q·uân đ·ội phải tháo chạy về hướng thành Zaragoza.
Lại nói về thành Zaragoza do thành chủ nơi này quá cố chấp, chiến đấu không chịu khuất phục suốt ba ngày đêm. Rốt cuộc dưới áp lực của quân lực Vương Quốc Harpy thì chủ thành là David Gill đầu hàng, nhưng lại tự xác trước khi Luis William dẫn quân vào thành. Nhưng mấy ngày sau do cạn kiệt lương thực và áp lực từ q·uân đ·ội Thú Nhân tập kết ngoài thành hai mươi dặm thì Luis William buộc phải dẫn quân nương theo đường biển bay về biên giới. Nhận thông tin từ vương đô, cũng cố lương thực rồi mới tính tiếp bước tiếp theo.
Nhưng không ngờ, q·uân đ·ội của người Việt lại dẫn theo một hạm đội chặn ngay cửa ra thành Zaragoza. Quân của Luis William sau nhiều lần phản công nhưng đều nhận thất bại cay đắng trước v·ũ k·hí của người Việt. Sức công phá phải nói là khủng kh·iếp, ngoài ra tầm bắn lại xa hơn nhưng tỷ lệ chính xác lại vô cùng cao. Ngoài ra đám q·uân đ·ội loài người này lại giống như một đám cuồng tín, chiến đấu cho đến c·hết thì mới thôi. Kỷ luật lại vô cùng cứng rắn, phải nói là đội quân tinh nhuệ sẵn sàng phục tùng.
Khi nghe Luis William nói về kết quả của trận chiến vừa rồi, Janeiro Bourbon lại càng kinh ngạc vạn phần. Phải biết, xem như có thế nào thì công nghệ của Vương Quốc cũng phải đi trước thế giới vài trăm năm, và suốt chiều dài phát kiến công nghệ đến hiện tại thì chưa có một chủng tộc hay một quốc gia nào có thể làm đều tương tự như vậy. Nhưng khi so sánh với công nghệ giữa quốc gia tự xưng Đại Việt với Vương Quốc thì chẳng khác nào đám lạc hậu là mấy.
Janeiro Bourbon hỏi lại Luis William.:
- Ý của ngài Bá Tước thì như thế nào, nếu như với sức mạnh đó, chúng ta có thể củng cố được vùng đất phong của mình, hoặc chí ít bảo vệ Vương Đô khỏi những cuộc q·uấy r·ối của bọn Dã Nhân Kong Empire.
Luis William thật tâm khuyên giải.:
- Điện Hạ, thần nghĩ rằng, thứ v·ũ k·hí mà bọn Thú Nhân sử dụng lúc ở thành Murcia chính là v·ũ k·hí của quân Việt, bởi khi lên t·àu c·hiến chỉ huy, thần đã nhìn kỹ, q·uân đ·ội đều đeo súng sau lưng. Nếu như chúng ta có thể mua được những khẩu súng đó về và nghiên cứu cải tạo, thì chắc chắn khả năng chiến đấu q·uân đ·ội của chúng ta sẽ mạng hơn rất nhiều.
Loic Housing cũng nhanh miệng nói thêm mấy câu.:
- Điện hạ, thực sự v·ũ k·hí của loài người này rất lợi hại. Chỉ chưa đầy ba phút, mà hơn mười nghìn quân đổ bộ của ngài Joseph Geogre đã t·ử t·rận. Sức cành quét, và tốc độ bắn không thể xem thường.
Janeiro Bourbon cảm thấy lời nói của hai người này rất có lý, nếu như có thể mang về một số loại về nghiên cứu, cải tạo thành công thì chẳng khác nào sức mạnh trong quân sẽ tăng lên. Thành công thì cũng xem như có sức đánh trả lại đám người ngoại lai này. Trong não bắt đầu tính toán, nên Janeiro không nghe thêm những thông tin khác. Thấy vậy Luis William bắt đầu nói thêm.:
- Bẩm Điện Hạ, còn một việc, ngài nhất định phải làm...
Nói đoạn cong, Luis William lại quì một chân xuống trước mặt Hoàng Tử, hành động này làm Janeiro Bourbon không khỏi khó hiểu. Bởi hắn đâu có trách phạt gì, sao tên này cứ thích cố chấp quì xuống mãi. Đnah phải kéo hắn lên thêm một lần nữa.:
- Bá Tước William, sao ngài lại quì nữa rồi, có chuyện gì cứ nói. Ta lại sẽ không trách phạt ngài đây.
Luis William nghe đến câu này, mới bắt đầu nói.:
- Bẩm Điện Hạ, thực ra bọn người Việt thả thần ra để nói vời ngài. Phải ký vào văn bản ngừng bắn, đồng thời bồi thường phí tổn c·hiến t·ranh lần này là ba trăm năm mươi triệu đồng vàng. Nếu không thì...
Janeiro Bourbon tức giận, hai tay nắm chặt thành song quyền, giận giữ quát lớn.:
- Thì sẽ thế nào, bọn chúng đừng ép người quá đáng, tưởng là Hoàng Tử Janeiro ta phải sợ đám người yếu nhân ngoại lai đó sao.?
Luis William lần đầu tiên thấy Janeiro Bourbon tức giận như thế này. Lập tức nói ra lời của Trần Quốc Tuấn.:
- Điện Hạ, tên đó nói rằng, nếu ngài không đồng ý điều kiện này. Thì hắn sẽ tiêu diệt đám tàn quân của thần, sau đó sẽ t·ấn c·ông hạm đội quân tiếp viện của Điện Hạ ngài.
Janeiro Bourbon đập mạnh vào bàn, chỉ thẳng về hướng Tây Nam Hải mà nói.:
- Hừ, bọn chúng dám sao, chỉ một nhóm quân nhỏ nhoi, làm gì được hạm đội tinh nhuệ của chúng ta. Lần này ta còn có một số v·ũ k·hí bí mật muốn đem ra thử nghiệm đây. Để ta thử xem, bọn chúng lợi hại hay là chúng ta lợi hại.
Thấy Hoàng Tử mất bình tĩnh, đám người đi theo cũng câm như hến. Nãy giờ chỉ có một mình Luis William dám nói chuyện với Janeiro Bourbon. Luis lại tiếp tục khuyên can.:
- Điện hạ, hà tất gì phải so sánh với bọn này. Bọn chúng thiếu vàng cho nên muốn lấy chút mặt mũi, chúng ta đưa cho bọn chúng rồi về nói với Quốc Vương, bọn chúng chỉ là đám c·ướp tham vàng mà thôi. Bọn Thú Nhân nghèo như vậy lại có được v·ũ k·hí của chúng. Chúng ta sao lại không được chứ.
- Với lại bây giờ, ngài cố đánh thắng bọn chúng, lại tổn thất lực lượng của mình. Kế hoạch lâu dài của ngài và chúng thần sẽ ảnh hưởng không nhỏ.
Janeiro Bourbon nghe thấy như vậy cũng bùi tai, thắng thì ai không muốn, nhưng tổn thất thì có mấy ai chịu được. Thêm nữa, vấn đề quan trọng bây giờ là không phải đánh thắng hay thua, mà mang về lợi ích cho chính bản thân mình là đều quan trọng. Nếu như v·ũ k·hí của quân Việt mạnh mẽ như lời William nói. Thì đến khi Janeiro có đước, chắc chắn kế hoạch làm chủ Vương Đô sẽ có thêm một phần chắc chắn. Nếu như William đã nói như vậy thì chắc đã có kế hoạch rõ ràng.
Sau một hồi đấu tranh nội tâm, Janeiro Bourbon rốt cuộc cũng lên tiếng. Lúc này, hắn đã lấy lại bình tĩnh, quay trở lại con người điềm đạm vốn có.:
- Này, William. Ngài sẽ đại diện cho ta đến đó thương lượng một lẫn nữa, ta đồng ý rút quân và trao cho hắn ba trăm năm mươi triệu đồng vàng. Nhưng với một điều kiện, chúng ta cũng phải có những loại v·ũ k·hí như của bọn Thú Nhân kia.
Luis William nhận lệnh, lại lập tức đi xuống thuyền bay nhỏ của mình lúc trước. Nhưng lần này lại có thêm mấy rương đồ, không cần nói cũng sẽ biết. Bên trong chắc chắn là vàng. Lúc này Phi Đội của Hoàng Tử Janeiro Bourbon cũng cất cánh dong bườm ngược về vùng biên giới.
Theo như kế hoạc, Luis William sẽ ra sức làm ra vẻ trên bàn đại diện đàm phán lần này, bằng mọi giá cũng phải mang v·ũ k·hí về cho Janeiro Bourbon. Mắt thấy William trở về, Trần Quốc Tuấn hiểu ngay là đám ngươi này cũng không muốn t·ấn c·ông đẫm máu, thứ mà chúng muốn chính là công nghệ v·ũ k·hí. Nhưng mà súng Đại Việt đâu có dễ dàng gì mà mô phỏng hay là tháo lấp bằng mua chuộc cho được. Muốn mua hả, cũng được giá gấp năm Thú Nhân nha. Con mồi béo như thế, ngại gì mà không thịt.