Chương 164 - Quyết Định
Hoàng Cung, Cung Điện Hoàng Gia.
Diego Falange là cháu trai của Juan Falange. Người hiện tại đang nắm giữ toàn bộ binh quyền của vương đô. Chuyện phải kể lại cách đây gần sáu tháng trước. Khi v·ụ t·hảm s·át vương cung tiến hành, hàng trăm người của dòng dõi hoàng tộc bị tiêu diệt hoàn toàn, chỉ có những họ hàng xa sống bên ngoài lãnh thổ của vương quốc mới thoát khỏi sự điên loạn này.
Do tham vọng quyền lực và cơn khát máu điên cuồng của Juan đã che mờ đi lý trí. Hắn đã ra lệnh bắt giữ và tang sát hàng chục vàng đầu người dân của vương đô để thực hiện nghi thức triệu hoán quân đoàn quỷ dữ trong truyền thuyết.
Nhưng kết quả đã đi ngược lại sự mong đợi của hắn, cơn phẫn nộ của những vị thần có vẻ đã hiển linh, sự phản phệ của vòng tròn máu trong cái huyết vụ mà hắn đã triệu hồi đã cắn nuốt linh hồn của hắn, và trong khoản thời gian đó, một sự biến dị kinh khủng đã bắt đầu xuất hiện.
Toàn thân máu thịt hay lông tơ đều rụng rời, chỉ để lại một làn da đỏ rực như máu, da thịt hoàn toàn bị loại bỏ chỉ còn lấy cơ bắp đỏ lờm. Thân thể vận vẹo thành những hình thù kinh dị đến doạ người.
Nhưng sự biến đổi này lại diễn ra trong đau đớn, tiếng la hét thảm thiết của hắn cùng với ánh mắt dường như muốn nổ tung. Kết quả một con quái vật thật sự đã được hình thành, hắn cứ hễ gặp ai ở trước mắt đều lao vào cắn xé, sự điên cuồng khát máu cũng không đủ để gán ghép cho tên quái vật lúc này.
Linh trí không còn, chỉ có bản năng là được thoả mãn g·iết chóc chi phối mọi hành động của hắn. Trước sức mạnh vô địch của loài Hổ nay lại được bổ trợ thêm cơn khát máu của loài quỷ dữ. Những c·ái c·hết man rợ, cắn xé của răng nanh và móng vuốt buộc phải dừng lại.
Engilor Em trai của Juan buộc phải ngăn chặn sự tha hoá kinh tởm của anh mình lại. Kết quả, hơn trăm chiến binh Hổ Đầu Nhân đã phải ngã xuống theo nhiều cách khác nhau, Engilor cũng phải trả giá những sai lầm của Juan bằng chính sinh mạng của hắn.
Bên ngoài vương cung lúc bấy giờ từ lòng đất, hầm ngục và cống rãnh của vương đô khắp nơi không biết từ đâu có vô số những sinh vật quỷ dị như thứ mà Juan Falange đã biến thành xuất hiện.
Chúng tàn sát những người dân vô tội, những kẻ còn sống chưa kịp vui mừng vì thoát khỏi bàn tay cùa Juan nay lại phải sợ hãi mà bất lực khi đối mặt với những con quỹ tàn bạo đến man rợ kia.
Cấm quân và Hổ Đầu Quân buộc phải xuất chiến, chống trả quyết liệt trước những con quỷ, cứu những thường dân còn sót lại của vương đô.
Nhưng cái giá phải trả là không nhỏ, tất cả sáu trăm ngàn quân với gần chục triệu dân. Nay chỉ còn chưa đến một phần ba thoi thóp khổ sở cố thủ tại hoàng cung. Đây được xem như là thành lũy cuối cùng mà Diego Falange, kẻ được xem như người kế vị cuối cùng hợp pháp duy nhất hiện tại.
Ngai vàng lạnh lẽo, gương mặt hổ trắng được bó bởi một mảnh vải trắng vẫn còn đang thấm máu tươi trên trán. Bọn thuộc hạ còn đang quấn lấy xử lý v·ết t·hương sau lưng của Diego, dưới cung điện là những chiến binh voi số người băng bó, hiếm có kẻ nào được lành lặng. Cảnh tượng hết sức bi tráng hiện rõ trên khuôn mặt của Diego Falagne.
Một tên binh sĩ cấm quân, từ bên ngoài chạy vào báo tin.:
- Tin tức khẩn thư Đức Vua, q·uân đ·ội của Gia Tộc Francesco đã dàn trận trước cổng thành hoàng cung.
Diego Falange vẻ mặt đau đớn đến cam chịu mà than thở.:
- Ta đã biết, mà khoan đã, tại sao bọn chúng lại có thể đến đây được. Quỷ vật ở xung quanh hoàng cung đâu, cả thủ đô không phải đã bị quỷ vật xâm chiếm rồi sao.
Nghe được điều này, đám thân tín và những quần thần còn sót lại cũng lấy làm kinh ngạc. Phải nói muốn từ bên ngoài bước chân vào thủ đô. Ở tình huống hiện tại thì phải bước qua đám quỷ vật nhiều đến đáng sợ, chưa kể đến những kẻ bị l·ây n·hiễm biến thành quái vật nữa.
Cứ tự nhiên mà điều động q·uân đ·ội trước cổng hoàng cung, điều này nói rõ cho bọn chúng biết. Một là đám quỷ vật và lũ người biến dị kia đã bị tiêu diệt hoặc là tất cả bọn chúng đều đã biến mất.
Nhưng làm sao có thể, khi gặp sinh vật sống là chúng điên cuồng vào cắn xé, chưa hề có khái niệm nhân từ nào đói với bọn chúng. Nếu thực sự là như vậy, thì xem như những người còn sót lại hiện tại đã được cứu rỗi.
Đám quần thần và những kẻ khác bàn luận xôn xao, riêng Diego Falange đã quá mệt mỏi và quá sức chịu đựng của hắn. Quyết định của hắn bắt đầu đưa ra.:
- Mau tất cả cùng theo ta ra ngoài tường thành, ta muốn tận mắt chúng kiến xem có thực sự là quân Gia tộc của nhà Francesco đã đến hay chưa.
Mệnh lệnh được đưa ra, hắn không khoát lên mình chiến giáp, mà thay vào đó là một bộ trường sam màu lam sạch sẽ, đại diện cho thân phận của người thuộc dòng chính của nhà Falange.
Trên tường thành, sương khói bay lựng lờ, cờ gia tộc là hình ảnh một đầu Hổ ngậm lấy một thanh kiếm phiêu dật bay trong gió. Xung quanh là những người lính đầy đủ những vệt băng bó. Sợ hãi thì vẫn còn đó, ánh mắt bi thương đượm buồn nhưng vẫn toát lên khí thế của những chiến binh không tiếc thân mình sắn sàng hy sinh.
Đối lập bên dưới tường thành là một đội quân trung phong, phía trước mắt là những chiến xa sắt thép được trang bị những khẩu đại pháo hết sức doạ người, những chiếc cờ vời nền đỏ đậm như máu, một hình ngôi sao vàng năm cánh tung bay ngạo nghễ hoành tráng trước hàng chực chiếc xe tăng. Những người lính với trang phục màu xanh rêu, xếp hàng ngay ngắn, tay ôm chặt những khẩu súng đen bóng sẵn sàng lao vào trận chiến bất kể lúc nào nếu như mệnh lệnh được hô vang.
Hai bên cánh là lớp quân gia tộc Francesco với những bộ giáp nâu sẫm, tiền quân là lớp bộ binh của những gia tộc nhỏ hơn như Hùng Nhân, Ngưu Nhân, Tượng Nhân, ngoài ra còn có một số chủng tộc thiên về cận chiến linh hoạt như Thố, Thử, Phiên, Nghinh Nhân.
Phía trung quân là lớp kỵ binh của gia tộc Francesco Báo Đầu Nhân. Đây cũng được xem là kỳ phùng địch thủ của Hổ Đầu Nhân thuộc gia tộc Falange. Đội hình hai bên hiện lên rõ ràng, khí thế mà Liên Quân của người Việt và phe gia tộc đã vượt trội hẳn, một trận chiến này xảy ra thật khó nói sẽ thảm khóc đến dường nào.
Bên trong vương đô là hàng triệu người dân tránh nạn, với số quân ít ỏi chưa đến mười vạn người thì làm sao mà đối đầu. Thức ăn, đạn dược, v·ũ k·hí, thậm chí ngay cả tinh thần của phe Vương Quốc đã hầu như cạn kiệt. Diego Falange biết rằng thất bại, là đều hiển nhiên.
Nhưng mà hắn cũng không muốn đổ máu vô ích, người dân thì không có lỗi. Những bậc cha chú đi trước đã mất sai lầm, linh hồn đoạ đầy thành quỷ dữ, chính hắn lên nắm quyền kiểm soát thực sự cũng là quá bất đắc dĩ. Ánh mắt vô hồn nhìn xuống hàng hàng lớp lớp q·uân đ·ội dưới kia, thật khiến cho bản thân thấy chạnh lòng. Gia tộc Falange nếu như không chạy theo quyền lực, thì hiện tại đâu phải đến kết cuộc thảm bại như vậy.
Đang trong hàng tá suy nghĩ trong đầu với những chồng chất khó xử, một bên là dân thường, một bên là những chiến hữu cùng đồng sinh ra tử. Liệu khi hắn mở cổng thành họ có được an toàn hay là trở thành hồn ma dưới những lưỡi kiếm hận thù.