Chương 104 - Tra Tấn
Cho nên Phùng Hưng cũng không phải là dạng võ thất phu, lao vào đội hình đối phương như tên Lão Đại mong muốn. Thấy đội hình đối phương đã gần hoàn tất, không sai biệt lắm. Lúc này Phùng Hưng mới ra lệnh.
- Báo đầu doanh, sử dụng tốc độ quần thảo xung quanh đội hình đối phương. Giữ khoảng cách ném lựu đạn vào đội hình địch nhân. Chuẩn bị súng ống bắn yểm trợ.
- Hổ đầu doanh, khi đội hình đối phương tan rã, lập tức càn quét địch quân, không để tên nào chạy thoát.
Lập tức, các chiến sĩ Báo đầu doanh cưỡi những con Báo màu đen to lớn, thân hình phải nói là săn chắc nhanh chóng vờn quanh đội hình đối phương. Những quả lựu đạn đã được rút chốt, đếm nhanh một, hai, ba giây thì bắt đầu quăng đi. Ở khoảng cách gần ba mươi mét, những quả lựu đạn gang, với uy lực phá mãnh, dựa vào sức công phá của thuốc nổ mà bộc phá. Liên tiếp là những t·iếng n·ổ ầm ầm vang lên.
Nhờ vào cái đội hình viên trận của tên đội trưởng lính đánh thuê tạo ra. Cho nên uy lực của lựu đạn phá mảnh, phải nói mang tính sát thương vô cùng to lớn. Hàng chục quả lựu đạn chỉ to bằng nắm tay một người trưởng thành. Nhưng sức mạnh uy h·iếp nó mang đến, thì ngay cả những con vật khủng lồ cũng phải kh·iếp sợ, chứ đừng nói gì đến đám lính đánh thuê được trang bị giáp sắt như vậy.
Những mãnh lửa đỏ li ti, cùng với tiếng kêu leng keng lẹp chẹp của những mảnh vỡ của vỏ gang lựu đạn, v·a c·hạm với những mảnh giáp sắt. Tiếng rên rỉ của đám lính đánh thuê ghê rợn như những con vật bị cắt tiết, chúng muốn nói gì đó, nhưng máu từ cổ họng đã nghẹn lại ào ào tuôn ra như những dòng suối nhỏ. Chỉ có tiếng ọc ọc xì xào của máu, tiếng nhớp nháp của cơ thể co quắp với vũng bùn lầy lội một hỗn hợp tạp chất giữa máu và đất.
Mùi cháy xén của kim loại hoà cùng với mùi khét lẹt của cơ thịt và nội tạng xông thẳng vào mũi. Gần như toàn bộ gần trăm tên lính đánh thuê, chỉ với một lần nổ của hàng chục quả lựu đạn nhỏ đã dọn dẹp sạch sẽ. Máu huyết vung vãi khắp nơi, từ những ngọn cỏ thấp dưới chân cho đến những chiếc lá trên hàng cây cao mười mét.
Tứ chi vắt mẫn lên nhau, ruột gan thì nơi đâu cũng có, da thịt của bọn người Thằn Lằn chỉ còn là bãi nhầy nhụa đáng kinh tởm bốc mùi h·ôi t·hối, bởi những mùi hôi này chính là tạp chất đã qua xử lý của cơ thể cho bữa ăn trước đó. Yui Miyuki cho rằng là một sát thủ, mặc dù cách chiến trường gần năm mươi mét, nhưng vẫn thấy được cảnh tượng kinh hãi trước mắt.
Đã từng chứng kiến nhiều cảnh chém g·iết, xác người tứ chi la liệt. Nhưng thảm cảnh trước mắt là lần đầu tiên, Miyuki sợ hãi trước loại v·ũ k·hí tuy nhỏ, nhưng sức sát thương gây ra còn khủng kh·iếp hơn cả một quả đạn pháo. Đạn pháo thì trúng phần nào xem như nát bấy, bay mất phần đó.
Còn cái thứ được gọi là lựu đạn này nếu ở trung tâm v·ụ n·ổ, một cơ thể to lớn như tên đội trưởng Thằn Lằn kia giờ chỉ còn là những mảnh vụn máu thịt to tướng. Những kẻ đứng xa một chút thì lập tức bị băm thành con nhím, sóng xung kích hất tung kẻ xấu số lên không trung kèm theo những mãnh vỡ c·hết chóc găm vào người.
Một cơn cuộn trào từ dạ dày chạy thẳng ra cuốn họng, Yui Miyuki không nghỉ chiến trường của nơi đây lại ác liệt đến như vậy. Nén lại chút cảm xúc, bởi Yui Miyuki nhìn thấy, tên Lão Đại đứng như trờ tròng ở giữa trung tâm bãi thịt Thằn Lằn. Cơ hội báo thù đã đến, Yui Miyuki lập tức nhỏ một bãi nước bọt, hòng tóng ra hết những tạp chất còn xót lại vừa mới trào ngược lên. Tay cầm thanh đoản kiếm lâm lâm tiến về phía trước, rồi hô lớn.:
- Tướng Quân xin nhường tên Linh Cẩu đầu xỏ lại cho tiểu nữ. Tiểu nữ muốn báo thù cho mẫu thân.
Phùng Hưng từ phía xa, nghe thấy thế, tin tức linh thông cho nên cũng biết được. Nữ nhân đang là hồng nhan bên cạnh bệ hạ, cho nên cũng không dài dòng, lập tức đồng ý.:
- Được, tên này để lại cho cô.
Nói xong, Phùng Hưng lập tức dẫn đám Hổ Đầu Doanh tiến lên tiêu diệt hết đám tôm tép còn xót lại, bọn này chỉ quỳ xuống xin tha hết nước mắt, nhưng mà đón chờ bọn chúng chỉ là những lưỡi kiếm vô tình mà thôi. Công tác dọn dẹp chiến trường bắt đầu thực hiện. Huỳnh Minh lúc này cũng đã xuống xe ngựa, đi đến vùng giao tranh còn xót lại của duy nhất tên Lão Đại đang đứng đó, với xung quanh là những mũi súng đang chờ chực lấy mạng hắn mà thôi.
Yui Miyuki ánh mắt sắc bén, hiện rõ từng tơ máu căm hờn, trên tay bóp chặt chui kiếm run run đến bật cả máu. Bởi tên trước mặt chính là kẻ ác nhân, cách đây hơn mười năm đã t·ấn c·ông đoàn thuyền của gia đình nàng. Và chính hắn đã cho đám cầm thú dưới trướng chà đạp thể xác mẫu thân của nàng, hết tên này lại đến tên khác, cha của nàng chỉ bất lực. Bị bọn chúng khống chế đè ép xuống sàn tàu, buộc phải mở to mắt chứng kiến hết thẩy, vợ mình loã thể làm nhục trước những tiếng cười quái gỡ của đám Linh Cẩu. Lúc đó Yui Miyuki chỉ mười hai tuổi, bây giờ, rốt cuộc nàng cũng có cơ hội trả thù cho mẫu thân.
Được mẫu thân nàng dạy dỗ cho kỹ thuật ẩn nấp và khả năng phóng phi tiêu của Shinobi. Từ khi mẫu thân nàng tạ thế trong cái ngày kinh hoàng đó, nàng đã tự thề với chính mình. Một ngày nào đó sẽ chính tay dùng những kỹ thuật của mẫu thân nàng dạy cho mà tự tay g·iết c·hết từng tên vô loại, từng kẻ đã từng nhục nhã thân xác của mẫu thân nàng.
Và ngày hôm nay, thực sự nó đã đến. Đứng trước tên Linh Cẩu, thân thể tay chân đều b·ị t·hương, không còn chút sức lực phản kháng, được những chiến sĩ Đại Việt chăm sóc cẩn thận. Yui Miyuki cười lên một tiếng dài, vừa giọng điệu mỉa mai, vừa có sự hưng phấn, sung sướng, kể cả là đau khổ và kể cả căm hờn.:
- Heh Heh Heh, Noun. Không ngờ ngươi cũng có ngày hôm nay.
Tên Linh Cẩu Lão Đại kia, chính là Noun, là một gia nô của nhà Batista. Lúc này hắn cũng không còn sức mà phản bác lại những lời của Yui Miyuki.:
- Tiện nhân, loài người các ngươi thích nói đạo lý như vậy. Đến bây giờ ta vẫn cảm nhận được gương mặt nhỏ bé mẫu thân nhà ngươi phục dụng dưới chân của ta. Haha, ta có c·hết, cũng sẽ xuống đó tiếp tục cùng thoả mãn cái thoả mãn với mẫu thân nhà ngươi mà thôi. Tiện nhân, nhanh nhanh ta đang gấp gáp đây. Ha ha khụ khụ.
Nghe thấy những lời kinh tởm thoát ra từ miệng của tên Lão Đại Noun Batista. Cơn lửa hận thù trong lòng nàng không kiềm nén được chúc cảm xúc nào nữa. Yui Miyuki vừa hét lớn, vừa cầm thanh đoản kiếm chém tới tấp vào người của tên Noun Batista. Cảnh tượng kinh hãi, một nữ nhân điên cuồng la hét chém liên tiếp vào đầu một quái nhân Linh Cẩu hình người. Tên kia cũng không kém, vừa cười lớn lên những tiếng kinh dị lại máu từ trong vòm họng cứ thế mà trào ra. Yui Miyuki lại điên cuồng, ý chí không còn nắm giữ được thân thể, nàng chém phăng đi chiếc lỗ tai của tên quái nhân, lại thêm một nhát cho cái lỗ tai bên kia.
Lúc này tên Noun Batista mới rên rỉ lên những tiếng đau đớn. Nhưng chỉ the thé như một tên hoạn quan vừa cắt tiết. Chưa dừng lại ở đó, Yui Miuyuki đâm mũi kiếm vào trong tròng mắt của tên Noun Batista một chút đủ sâu, rồi xoáy mũi kiếm rút trở ra, một quả cầu võng mạc cứ thế bị moi sống ra ngoài. Lúc này, Huỳnh Minh mặc dù có hệ thống định hình lại cảm xúc, nhưng chứng kiến hiện trạng này khiến hắn cũng không ngăn được cơn cuộn trào của dạ dày.
Một cô gái xinh đẹp đã phải trải qua bao nhiêu chuyện, mới có thể ra tay tàn độc như thế với kẻ thù cơ chứ. Phải bao nhiêu uất ức, sự chịu đựng nhẫn nhục mới có thể biến con người bình thường như vậy vặn vẹo tư tưởng một cách biến thái như vậy. Huỳnh Minh bước đến can ngăn Yui Miyuki, nếu cứ tiếp tục như vậy, nàng sẽ hỏng mất.