Chương 103 - Vỡ Trận
Chương 103 - Vỡ Trận
Nhưng mà có bất ngờ đi chăng nữa, thì cũng đã không còn kịp, quân ngụy trang đã giải quyết hết thảy hậu quân. Khiến tiền quân xung phong trên tuyến đầu lại như rắn không đầu không đuôi, một dạng ô hợp không khác là mấy. Bọn lính đánh thuê mặc dù bị xạ thủ bắn tỉa tách ra làm đôi, nhưng qui cũ chiến thuật vẫn như thế, tên này ngã xuống là tên khác thế chổ ngay.
Còn đám quân Linh Cẩu, vừa thấy quân ta bị mai phục, chưa kịp làm gì đã vỡ trận như bầy ong bị phá đi tổ ấm. Lập tức nháo nhào lên, quay ngược trở về bỏ chạy. Tên Lão Đại tận mắt nhìn thấy, tên chấp sự của đám lính đánh thuê Thằn Lằn này bỏ mạng. Biết ngay kế hoạch bất thành, lập tức ra lệnh rút lui về đường cũ, chạy dọc theo hướng trung tâm để vào rừng, sau đó men theo vách núi là sẽ đến bãi nước đọng, nơi mà bọn chúng len lõi vào lãnh thổ Đại Việt.
Yui Miyuki lại không muốn tên này trốn thoát, lúc trước hắn chính là người bắt giam gia đình nàng, và cũng chính là tên Lão Đại này đã gián tiếp ra lệnh cho đám súc vật dưới trướng chà đạp mẫu thân của nàng. Mặc dù lúc đó nàng còn nhỏ tuổi, nhưng hình ảnh đó luôn khắc sâu vào tâm trí, đến nỗi mang theo một cơn ác mộng ám ảnh nàng mỗi đêm. Cơ hội trả thù ngay trước mắt, há nào Yui Miyuki lại để tuột mất.
Mắt thấy tên Lão Đại quay lưng bỏ chạy về phía rừng sâu, Yui Miyuki lập tức phóng ra một phi tiêu hình sao đặc trưng của Ninja, một cái Shuriken hình sao bốn cánh sắc lẹm. Phải nói, tộc Thú Nhân khác xa so với tộc Thằn Lằn, làn da của Thú Nhân mỏng, nếu là đặc chủng ở những chủng loài khác nhau, thì làn da sẽ phủ lên một lớp lông thú, nhằm bảo vệ và dữ ấm. Nhưng những chủng tộc Thú Nhân có làn da mỏng, lại lông chỉ dạng mọc le que như đám Linh Cẩu này thì lại dễ dàng bị tổn thương.
Do không kịp để ý, và cũng không hề đề phòng một chút nào từ đồng bọn phía sau lưng. Nên chiếc phi tiêu của Yui Miyuki găm thẳng vào phần lưng, cách phần gáy chỉ vài xen ti. Tên Lão Đại bị cơn đau nhức khiến hắn phải chùng chân dừng lại, may mắn là chiếc giáp da đã cản đi phần nào lực đạo của phi tiêu. Hành động này của Yui Miyuki khiến hắn tức điên lên, lập tức rút ra hai thanh loan kiếm quay về hướng Miyuki mà quát lớn.:
- Tiện Nhân này đã phản bội, mau xé xác ả cho ta.
Lời nói vừa đưa ra, có đến bốn tên trong nhóm Mật Thám của hắn lao vào t·ấn c·ông. Yui Miyuki không ngờ phi tiêu lại bị chệch hướng không g·iết được tên Lão Đại. Cắn chặt môi, rút ra thanh đoản kiếm chổng trả lại bọn người Linh Cẩu. Mặc dù là một Ninja nhưng khả năng cận chiến của nàng không phải là tốt nhất, kỹ năng của Ninja là á·m s·át chứ không phải chiến đấu cận thân như một võ sĩ Samurai.
Lại nói, bốn tên Linh Cẩu kia một thân cao lớn, sức mạnh của Thú Nhân khi so với một cô gái loài người. Cái nào thiệt hơn điều thấy rõ, rất nhanh thế phòng ngự của nàng bị phá vỡ, vài vết chém của bọn người Linh Cẩu đã hằn lên da thịt của Yui Miyuki. Trận chiến này, lại gây chú ý cho những xạ thủ của quân Việt. Biết được Yui Miyuki là người bên ta đã cung cấp tin tức, cho nên xạ thủ ngay lập tức nhắm ngay vào bốn tên Linh Cẩu mà nổ súng.
Yui Miyuki thất thế, bị một trảo đập thẳng vào mặt, té ngã xuống đất, tên kia chuẩn b·ị đ·âm kiếm kết liễu thì trong loạn thế hỗn tạp tiếng ồn, tiếng súng K98 vang lên, ghim thẳng vào mắt tên Linh Cẩu, khiến hắn đổ gục xuống đất. Nhân cơ hội được thở dốc, Yui Miyuki liền phóng ra những mũi phi tiêu Junsu vào những tên còn lại. May mắn trúng phần yếu hại, khiến ba tên còn lại liền xanh cỏ theo đồng bạn.
Lợi thế đã mất, tên Lão Đại liền lập tức dẫn đám tàn quân bỏ chạy. Mặc dù đám lính đánh thuê rất qui cũ, nhưng mà áo giáp mũ sắt có thể ngăn được đạn chì, hay đạn bi sắt. Chứ làm sao ngăn được loại đạn xuyên giáp, mấy khẩu K98 không phải chỉ để trưng bày phủ bụi, vẫn được sử dụng cho đến thời hiện đại đều có lý do của nó. Gần trăm tên lính đánh thuê, chỉ mấy đợt đạn đ·ã c·hết quá nữa. Khi tên chấp sự c·hết, bọn Thú Nhân cũng bỏ chạy đi mất, bọn lính đánh thuê cũng chuyên nghiệp không kém, ba chân bốn cẳng mà chạy theo để mong có con đường sống.
Tất cả sự việc vừa mới xảy ra, đã nói cho bọn chúng biết một điều. Kế hoạch lần này, đã thất bại, mà bọn chúng chính là mục tiêu, chứ không phải tên loài người yên bình hưởng thụ trong chiếc xe ngựa kia. Đám người Lão Đại cứ nghĩ rằng như vậy là sẽ thoát, chúng cứ cấm đầu cấm cổ chạy vào trong rừng sâu, nhưng mà câu trả lời cho bọn chúng chính là tiếng gầm gừ của loài Hổ.
Điều này khiến những tên Linh Cẩu sợ hãi đến mức vỡ mật, những đầu Linh Câu nhanh chân chạy vào rừng để tìm kiếm cơ hội sống sót. Nhưng tất cả chỉ là tiếng la hét thất thanh vang vọng lại cho đàm tàn quân chưa đến mấy mươi người, tính luôn đám người Linh Cẩu và đám lính đánh thuê Thằng Lằn. Không để đợi lâu, Phùng Hưng thân cưỡi một đầu Hổ Trắng, hong mắc một thanh súng ngắn, tay cầm đại đao, trên lưỡi đao vẫn còn râm rỉ máu, bởi cổ họng của một tên Linh Cẩu vẫn còn mắc kẹt lại, thân thể của hắn bị Phùng Hưng kéo lê đi một đoạn dài. Bên dưới lớp lá khô cùng những bụi cỏ, là một v·ết m·áu dài còn để lại.
Đám người mật thám Lão Đại nhìn thấy cảnh tượng huyết tính như thế, không khỏi rùng mình. Bởi khí sát áp trường của đại boss Phùng Hưng không phải là kẻ tầm thường mới có được, phải là người chui rèn từ trăm ngàn trận chiến, triệu vạn đồng thay xác người thì mới có thể tôi luyện ra được lực lượng áp bách như vậy. Mắt thấy trước mặt là lũ quái vật mình người đầu chó, Phùng Hưng cũng lười nói nhãm, tiện tay vung lên lưỡi đao về phía trước, thân thể của tên Linh Cẩu xấu số lúc trước bay tự do về phía đám người Lão Đại, một đường cong nặng trịch như một quả đạn pháo bay đi, thân thể tên Linh Cẩu rớt xuống, lăn thêm mấy vòng rời dừng lại trước chân của tên Lão Đại, đầu tên Linh Cẩu thì rớt xuống cách đó không xa.
Tên Linh Cẩu Lão Đại biết rằng hắn chắc chắn không phải là đối thủ của kẻ ở trước mắt. Nhưng mà hắn đầu hàng, thì loài người phía trước sẽ tha mạng cho hắn hay sao. Câu trả lời kiên định chắc là không, vì vậy còn lại đám lính đánh thuê chưa đến năm mươi tên với những cây đao biết khạc lửa là lá bài cuối cùng hắn có thể đối phó. Suy nghĩ đến hành động rất nhanh, tên Lão Đại lập tức đưa ra quyết định.:
- Chấp sự đã không còn, đội trưởng đánh thuê mau chóng ổn định đội hình, bắn trả đám hổ báo kỵ kia nhanh.
Mặc dù ý chí chiến đấu không còn lại bao nhiêu, nhung đối diện giữ sự sống và c·ái c·hết, đôi khi khiến con người ta can đảm một cách lạ thường. Bởi như thế người xưa mới có câu "dù là chó, cũng không nên dồn ép đến chân tường". Câu nói này nếu gắn cho tên Lão Đại quả thực không sai, dù có c·hết hắn cũng phải cắn lại một cái một hai tên cho được.
Tên đội trưởng duy nhất còn sót lại của đám lính đánh thuê bắt đầu đứng ra, điều phối đội hình, chuẩn bị nghên chiến. Một đội hình viên trận nhanh chóng được thành lập, mà trung tâm chính là đám người đội trưởng và tên Lão Đại. Đám lính Linh Cẩu mặc dù không được trang bị súng ống, nhưng cung nỏ cũng thuộc dạng tầm xa, bắn xe bọc thép không được, nhưng bắn vào đám kỵ binh không phải là thứ khó khăn gì.
Phùng Hương khinh thường cái đội hình trước mắt, cái đám lạc hậu này lại nghĩ, kỵ binh sẽ giống như xưa, lào vào cận chiến, lợi dụng ưu tiên sức mạnh và tốc độ của vật cưỡi để phá nát đội hình đối phương hay sao. Mang theo triết lý "vất vả trên thao trường, nhàn nhã trên chiến trường" của Kutuzop Đại Tướng Quân thì đâu phải là chuyện nói chơi. Lại nói, tiếp cận với phương thức chiến đấu mới của Huỳnh Minh đó chính là lợi dụng ưu thế về hoả lực, phá nát đội hình đối phương, bộ binh chỉ có nhiệm vụ tiếp quản và làm chủ chiến trường là chính.