Đại Viên Vương

Chương 161: Âm dương giao giới, linh cữu lý hư





Vương Phật Nhi điều khiển sáu con Tiểu long thứu nhẹ nhàng đáp xuống, xách Tinh Tuyết nhảy ra rồi tiện tay quẳng mỹ nữ này trên mặt đất, nhưng bản thân hắn lại tỏ vẻ đăm chiêu.




" Từ lâu vẫn nghe nói rằng các mạo hiểm giả vẫn thường xuyên lẻn vào Vô tận lâm hải thu thập được liệu, săn bắt dị thú, nhưng không ngờ ngay cả Tiết độ sứ trấn thủ một phương của Đại Càn Vương Triều cũng làm cái việc vặt vãnh này."




Mạnh Thần Thông, Lý Ca Ngâm, Mã Quý Tử là ba trong số bảy đại thần tướng mới của Đại Càn Vương Triều, tuy không nổi tiếng bằng Lý Dược Sư nhưng vẫn có thanh danh vang dội được vô số người ngưỡng mộ, hơn hẳn hai tên Trương Quy Niên và Lệ Hưu Ngôn mà hắn từng gặp ở nhà cha vợ hờ của mình.




Vương Phật Nhi trầm ngâm một lúc vẫn không nghĩ ra tại sao mấy kẻ hùng cứ một phương này lại đích thân tiến vào Vô tận lâm hải. "Lý do bọn họ nói là tới để bắt Phi Vân Đà có thể là thật nhưng có lẽ cũng không phải là duy nhất."





Tinh Tuyết vùng đứng dậy, tức giận đến tái mét mặt, nói thế nào thì cũng khó nuốt trôi nỗi nhục bị bắt sống này. Cô ta hung dữ dậm chân, lẩm bẩm nói :" Cái tên mặt ngựa kia, lần sau chớ có để ta gặp lại, khi trở về ta sẽ nhờ Yến Thương Tuyết ca ca báo mối thù này!"




Nghe Tinh Tuyết thề trả thù, Vương Phật Nhi cười cười nói: "Ngươi muốn báo thù thì ta có thể giúp, nhưng ngươi phải trả giá cao mới được!"




Tinh Tuyết đang định nổi giận, nhưng nghĩ tới việc vừa rồi Vương Phật Nhi dễ dàng cứu mình thoát khỏi tay tam đại Tiết độ sứ, không khỏi có vài phần tin tưởng vào lời nói của hắn.




"Ngươi nếu có thể giúp ta báo thù, ta sẽ nói cho ngươi một bí mật liên quan tới Đại Lôi Âm Tự!"




Vương Phật Nhi kinh ngạc nói: Đại Lôi Âm Tự có thể có bí mật gì? Cho dù là có bí mật thì ta biết cũng để làm gì? Ta chẳng quan tâm đến cái ngôi chùa đổ nát đó."




Tinh Tuyết cắn răng nói: "Ngươi biết truyền thuyết về thập Đế ngũ Hoàng chứ? Thần Thú Lý Hư đứng đầu Thập Đế bị tổ tiên của Bạch Nguyệt yêu tộc là Thủy Câu Thần giết chết tại vùng đất hoang dã, mà vùng đất hoang dã thời thượng cổ lại chính là Nam Hoang. Linh Cữu Sơn là nơi mà Thủy Câu Thần dùng để chôn quan tài của Lý Hư và Đại Lôi Âm tự lại là đường hầm duy nhất để khí của Linh Cữu sơn thoát ra ngoài!"




Vương Phật Nhi từng đọc không ít sách sử của thế giới này, cũng biết Thủy Câu Thần và Thần thú Lý Hư thuộc loại đẳng cấp gì, nên nghe thấy như vậy thì liền giật mình kinh hãi. Truyện "Đại Viên Vương "




"Tinh Vũ đại thúc cũng nói là Linh Cữu Sơn nằm ở nơi âm dương giao nhau, cắt đứt địa khí của Trung thổ Thần Châu, chẳng lẽ Đại Lôi Âm Tự có vấn đề gì đó ư?"





Vương Phật Nhi nghĩ vậy bèn dùng kế lạt mềm buộc chặt, cười ha hả, giả vờ tỏ vẻ không quan tâm. Tinh Tuyết thấy Vương Phật Nhi có vẻ không tin, vội vàng nói: "Trên thế gian chỉ có Đại Lôi Âm Tự là nơi cực âm của Thần châu mới có thể hội tụ thi khí đến vô tận. Ở các nơi khác của Thần châu, khi thi khí nồng đậm đến đến mức độ nhất định thì Ác quỷ đạo sẽ mở ra hút thi quỷ vào trong đó. Nhưng ở Đại Lôi Âm Tự thì khác hẳn. Ngươi đừng cho rằng hiện giờ ngươi đã đuổi được hết thi yêu đi, đến ngày thiên địa giao thái, âm dương luân hồi thì Đại Lôi âm tự sẽ lại xuất hiện thi yêu mới."




Vương Phật Nhi rốt cuộc cũng biến sắc mặt.




"Xuất hiện thi yêu mới? Điều này chẳng phải là muốn thiên hạ đại loạn sao? Ngươi nói thật chứ?"




Tinh Tuyết ngạo nghễ gật đầu nói: "Ta nói không bao giờ sai! Nếu không phải Đại Lôi Âm tự tà môn như thế, ngươi cho rằng người có dã tâm như Cơ Huyễn lại không gnhix ra biện pháp thu phục cái loại thi yêu như Đệ lục Ma Đồng hay sao? Chỉ là ông ta không chịu dùng toàn lực mà thôi."




Vương Phật Nhi thản nhiên hỏi: "Vậy ngươi muốn nói cho ta biết điều gì? Làm thế nào mới có thể khiến Đại lôi âm tự không bao giờ xuất hiện thi yêu nữa? "




Tinh Tuyết nói: " Hai nhà Tinh, Yến chúng ta cư trú rất lâu đời ở Long thứu thôn, cũng từng ngấm ngầm thao túng thi yêu Đại Lôi Âm tự. Muốn không cho thi yêu mới xuất hiện ở Đại Lôi Âm tự, cần phải có cao thủ định kỳ tiến vào Ác Quỷ đạo tiễu trừ thi quỷ ở khu vực gần Đại Lôi Âm tự. Chỉ cần Lạn Đà tự các ngươi có thể có người tự do ra vào Ác quỷ đạo là được."




Vương Phật Nhi hơi trầm ngâm, lập tức gật đầu nói: "Tiến vào Ác quỷ đạo không khó, đi ra thì khá khó khăn, nhưng đây không phải là vấn đề lớn. Nếu như biện pháp này quả thật có thể giải quyết vấn đề, ta giúp ngươi giáo huấn tên mặt ngựa hỗn láo kia coi như là hòa! Ngươi muốn báo thù như thế nào?"




Tinh Tuyết hung hăng nói: "Yêu cầu của ta rất đơn giản, chỉ cần ngươi đánh hắn một trận là ta hả giận rồi."




Vương Phật Nhi sửng sốt, cười cười nói: "Nếu như ngươi muốn hả giận, ta có thể đưa cho ngươi các loại dụng cụ như roi da, nước lạnh, đèn cầy, đuốc, bảo đảm sẽ trị cho tên mặt ngựa đó sống không được, chết không xong!"





Tinh Tuyết lắc đầu cự tuyệt "ý tốt" của Vương Phật Nhi, nhưng không hề hay biết lúc đề xuất cái kiến nghị này, Vương Phật Nhi lại sực nhớ tới thù mới hận cũ với Tinh Tuyết, trong đầu tưởng tượng ra cái cảnh hắn dùng những dụng cụ này sửa cho Tinh Tuyết một trận khiến cô ả phải đau đớn van xin nhưng hắn vẫn không ngừng tay.




Hắn đưa mắt ngắm dáng người yểu điệu của Tinh Tuyết, thầm thở dài: "Nếu ta không phải chỉ sáu tuổi mà có chút năng lực thì nhất định sẽ ra tay, hiện giờ có khống chế được ả cũng chẳng làm được gì? Chả nhẽ sau khi lột truồng cô ả lại chỉ cho cô ả xem tiểu đệ đệ rồi nói lời xin lỗi ư?"




Ở kiêp trước, Vương Phật Nhi cũng không phải là chính nhân quân tử trong quan hệ nam nữ. Với thủ đoạn của mình, tuy hắn không được hoành tráng như các sắc lang siêu cấp hái đủ trăm hoa, nhưng cũng phải đến khoảng hai ba mươi người. Hôm nay chỉ có thể nhìn không thể ăn, thấy mỹ nữ mà chẳng có chút cảm giác, cái loại tình trạng sinh lý này khiến hắn ức đến hộc máu.




Tinh Tuyết thấy Vương Phật Nhi sảng khoái đáp ứng thì cũng hơi bất ngờ, lập tức hỏi luôn: "Ngươi muốn báo thù cho ta, sao còn chưa trở lại đảo?" Vương Phật Nhi ủ rũ nói: "Bây giờ ta đi là được chứ gì. Ta bắt người mang về cho ngươi, chúng ta làm cho xong việc rồi lập tức trở về Đại Lôi Âm Tự. Ta cần phải gặp tám vị trưởng lão để bàn các đối phó!"




Vương Phật Nhi nghĩ ngợi một lát, để hai con Long thứu lại cho Tinh Tuyết, nói: "Nếu thấy không ổn thì lập tức cưỡi Long thứu trốn đi, không được để cho người khác bắt đó." Tinh Tuyết bị Vương Phật Nhi nói đúng chỗ yếu thì cũng khá tức, lại thấy Vương Phật Nhi cưỡi Long thứu ngạo nghễ bay lên trời, bèn dậm chân xuống đất nói: "Tiểu hòa thượng, lần sau bản cô nương sẽ chuẩn bị sẵn vài thủ đoạn lợi hại cho ngươi. Mấy lần trước chịu đau khổ chưa đủ hay sao?" Truyện "Đại Viên Vương "




Sau khi bay một mạch mấy trăm dặm, Vương Phật Nhi điều khiển Long Thứu đáp xuống đất. Lần này hắn định đi bắt người nên tất nhiên không thể bay trên không trung, nếu cứ bay lồ lộ như thế thì chưa tới gần đảo đã bị phát hiện rồi.




Vương Phật Nhi tiến tới nhảy thẳng lên mặt hồ. Hắn vận công phu Thập phương đống ma đạo, mũi chân điểm lên mặt nước thành một tảng băng lớn, mượn lực của những tảng băng này sải những bước dài về phía đảo nhỏ nơi ba đại Tiết độ sứ ẩn nấp. Dọc theo đường đi có vô số tảng băng trắng xóa nổi bập bềnh trên mặt nước, tạo thành một con đường kỳ dị.