Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đại Thụ Viễn Cổ

Chương 7: Tiến về Dao Lục tiên môn.




Chương 7: Tiến về Dao Lục tiên môn.

Chương 7: Tiến về Dao Lục tiên môn.

Buổi sáng hôm sau, Tiêu Minh cùng ba mươi người được tuyển chọn, tập trung cùng tiên môn người, chuẩn bị tiến vào Dao Lục tiên môn.

Tiêu Minh để ý thế có những tên giống như người tuyển chọn rất lạ mặt, chưa từng trông thấy ở hôm qua khi đối đầu với bầy sói.

Tiêu Minh thấy những tên này khí tức hoàn toàn vượt trội hắn, có lẽ đã trên hắn một cảnh giới.

Ngang nhau tuổi trẻ, chỉ mười bốn mười lăm tuổi đã có thể tu luyện qua luyện khí cảnh, quả thật rất có thiên phú.

Tiêu Minh cũng không quá để ý, theo cái này thân thể tuổi để tính, hắn mới chỉ có 10 tuổi, lại mang linh hồn của kẻ hơn 20 tuổi, tâm tính chắc chắc hơn những cái kia người trẻ.

Hắn còn được cha hắn để lại cho Lưỡng Nghi tâm pháp, không sợ thua kém ai cả.

Sáng sớm hôm nay, Ân Hồng thúc đã từ biệt hắn để ra khỏi thành, có người đến tìm thúc giống như có gì đặc biệt quan trọng nhiệm vụ.

Thế nên Tiêu Minh chỉ có thể sớm từ biệt Ân thúc, tiến về tiên môn.

Khi hắn đang mải mê suy nghĩ, bỗng có một bàn tay vỗ hắn vai, một nhẹ nhàng giọng nữ vang lên:

“ Đại ca, ngươi có thể giúp ta cầm cái này bình đan dược sao?”

Tiêu Minh quay lại, thấy một cô bé đưa cho mình một bình đan dược, hắn nhận ra đây là người hôm qua cùng tham gia thí luyện.

Một cái dễ thương nhỏ nhắn cô gái, tầm tuổi chắc cũng chỉ ngang hắn, hoặc hơn chút xíu, nhưng với hắn linh hồn thì chắc chắn là bé hơn.

Khuôn mặt hơi tròn tròn bánh bao, mái tóc dài được buộc lên, đứng cạnh cũng cao ngang Tiêu Minh bây giờ.

“ Có chuyện gì sao?” Tiêu Minh không dám cầm bình đan dược, thăm dò hỏi lại.

“ Ta muốn tặng ngươi bình này đan dược, cảm tạ ngươi cứu mạng. Không phải, là cảm tạ ngươi giúp ta vượt qua vòng 3 cửa ải.” Cô bé nhỏ đỏ mặt trả lời.



Tiêu Minh sáng nay có nghe được rằng, những người kia bị sói g·iết thực chất đã được đưa là khỏi ảo cảnh, không hề nguy hiểm tính mạng.

“ Ta tên Tiêu Minh. Còn cảm tạ thì không cần, đan dược ngươi cứ giữ lấy.” Tiêu Minh từ chối, hắn cũng chỉ là cố gắng để cứu mình ngay lúc đó thôi.

Việc lỡ giúp được cái này cô bé hoàn toàn không nằm trong hắn suy tính, khi bản thân mình còn chưa lo xong, hơi sức đâu để lo cho người khác cơ chứ.

“ Ta tên Thanh Tuyết, đan dược này ngươi nhất định phải nhận lấy, là ta báo đáp. Cha ta dạy có ơn nhất định phải báo đáp.”

Thanh Tuyết cố gắng thuyết phục Tiêu Minh nhận lấy nàng đan dược.

“ Được thôi, coi như chúng ta quen biết, đến tiên môn có gì cần giúp đỡ, có thể tìm ta.” Tiêu Minh bất đắt dĩ nhận lấy Thanh Tuyết đan dược.

“ Được thôi, mà ta có thể đi cùng ngươi sao, ta không quen ai ở đây cả.” Thành Tuyết mong đợi nhìn về Tiêu Minh.

“ Được, ta cũng không quen ai, chúng ta có thể đồng hành.” Tiêu Minh đồng ý.

“ Ngươi bao lớn, ta muốn biết để xưng hô?”

“ Thế ngươi bao lớn?” Tiêu Minh cười cười hỏi vặn lại, hắn cũng đoán mình nhỏ hơn vị này tiểu cô nương, nhưng hắn không muốn nhận làm em.

Ai bảo linh hồn hắn là hơn 20 tuổi chứ, gọi cái này tiểu cô nương là tỷ tỷ hắn chịu không nổi.

“ Ta năm nay 11” Thanh Tuyết đỏ mặt trả lời.

Tiêu Minh nhận ra cái gì đó không đúng, cái này thế giới khi người con trai muốn bày tỏ với con gái, sẽ dùng cách hỏi tuổi.

Hắn biết mình hỏi sai lầm, ngay lập tức nói để chữa cháy:

“ Ta lớn hơn ngươi một tuổi, ngươi phải gọi ta là ca.”



“ Được... Tiêu ca ca.” Thành Tuyết càng đỏ mặt, nói cũng lúng túng.

Tiêu Minh thấy rất muốn cười, cái này nhỏ tuổi tiểu cô nương, biết gì chuyện yêu đương mà phải đỏ mặt đến mức này chứ.

Ngay lúc bọn hắn đang trò chuyện, thì trên bầu trời Vĩnh Tương thành xuất hiện to lớn một chiếc tàu.

Hình dạng giống như t·àu c·hiến của thủy quân thời xưa, điều khác biệt là thay vì đi trên biển thì nó lại bay lơ lửng trên trời.

Thân tàu to lớn gấp ba lần quảng trường, cánh buồm cao hơn hai mươi mét, được mở rộng, được in Dao Lục tiên môn lá cờ và tên hiệu phía trên.

Đầu tàu có một thanh kiếm hướng về phía trước, giống như biểu đạt sự thẳng tiến không lùi.

Chiếc tàu dần dần hạ xuống gần Vĩnh Tương thành, đến một khoảng cách ổn định thì dừng lại.

“ Tất cả chuẩn bị xếp hàng đến truyền tống trận để lên Dao Không hạm.”

Một thông báo vang lên, truyền tống trận được sắp xếp từ trước cũng đã được kích hoạt, di chuyển người lên trên Dao Không Hạm.

Tiêu Minh cũng rất tò mò cách truyền tống trận hoạt động, rất nhiều tri thức về thế giới này khiến hắn tò mò nhưng chưa thể nào tìm hiểu.

Tiêu Minh đi chung cùng Thành Tuyết trong một lần truyền tống.

Lần đầu được sử dụng truyền tống trận, hắn có cảm giác giống như kiếp trước thang máy vậy.

Vùng xung quanh hắn sẽ bị ánh sáng bao phủ, chỉ có thể nhìn thấy trong vòng truyền tống trận, giống như tường thang máy.

Sau đó ánh sáng trắng biến mất chỉ sau 3 giây, hắn đã ở trên Dao Không Hạm boong tàu.

Đứng trên boong tàu hắn mới cảm thấy Dao Không Hạm to lớn, sức chứa có lẽ tầm mấy vạn người, thật quá kinh khủng.

Đúng không hổ danh là Dao Lục tiên môn, Nam Đường ngũ đại tiên môn.

Tiêu Minh được sắp xếp tại một căn phòng dưới tàu, vì phải vừa đi vừa dừng lại ở cái khác toà thành đón người, nên cần mất tới bảy ngày bọn hắn mới có thể đến Dao Lục tiên môn.



Trong cái này bảy ngày, hắn đã tìm hiểu về Dao Lục tiên môn nguồn gốc cũng như cái thế giới này lịch sử.

Thế giới này gồm 5 cái lớn khu vực, gọi là Giới.

Nhân tộc hoàn toàn nắm giữ ba cái giới vực là: Trung Nguyên Giới, Tây Mạc Giới và Nam Đường Giới.

Còn Bắc Vực Giới là nơi chiến trường của nhân tộc và ma tộc, Đông Hải Giới phần lớn thuộc về yêu tộc.

Dao Lục tiên môn và cả Tiêu Minh quê quán nằm ở phía đông Nam Đường Giới.

Lịch sử ghi lại, trăm nghìn năm trước, thời đại Thập Đế Vương Triều, mười vị đế tôn cùng nhau thống lĩnh nhân tộc, trấn áp ma tộc, đánh đuổi yêu tộc.

Tiên môn là do các cái này đế tôn gây dựng.

Biến cố xảy ra, một vị đế tôn sau trận chiến với ma tộc, bị ma hoá, trở thành Ma Đế.

Chín vị đế tôn còn lại, phải cùng nhau hợp sức, chống lại Ma Đế.

Ma Đế vốn dĩ thực lực phi phàm, là hạng đầu đế tôn xếp loại, lại có ma lực tăng cường, lấy một địch chín, gần như là thiên hạ vô địch.

Cửu vị đế tôn phải tiêu tốn nhiều diệt ma đế binh, mới có thể chống lại.

Trận chiến kéo dài mười năm, từ Trung Nguyên Giới, Ma Đế bị cửu đế đánh đuổi về ma tộc khởi nguyên chi địa Bắc Vực, sau đó phong ấn lại ở đây.

Nhưng do Ma Đế năng lực quá mạnh, cửu đế cũng bị trọng thương.

Thứ duy nhất cửu đế để lại chỉ là một đạo ý chỉ, cho mình cấp dưới bán thánh, tiếp tục duy trì tiên môn, thống lĩnh nhân tộc, sau đó hoàn toàn biến mất.

Sau Thập Đế Vương Triều, đế tôn không hiện thế, cũng không có đế tôn mới, đỉnh cao chiến lực chỉ còn là Bán đế.

Mặc dù không có đế tôn, nhưng các tiên môn vẫn dẫn đầu nhân tộc chiến thắng các cuộc chiến mở rộng lãnh thổ từ yêu tộc và ma tộc.

Vì thế nhân tộc vẫn tôn kính tiên môn lãnh đạo, vì cả thực lực và sự kính sợ vì không ai biết đế tôn có thể trở lại bất kì lúc nào.