Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đại Nam Quỷ Kí

Chương 17: Vong Hồn




Chương 17: Vong Hồn

Chương 17: Vong Hồn

Nửa tháng sau hắn bắt đầu xuất phát, điểm đến là thành phố Việt Trì. Trong thời gian nửa tháng thới gian hắn cũng chuẩn bị đủ những thứ cần thiết cho bản thân, thầy mo cũng đã nói hết những gì ông biết về cổ thành cho hắn, lần này cổ thành xuất thế mục đích đầu tiên của hắn là tìm cách trấn áp quái vật đang sắp phá phong ấn mà ra, nếu quái vật thoát ra nhân gian sẽ thành địa ngục. hắn đã từng lập lời thề sẽ tiêu diệt lũ yêu ma quỷ quái để bọn chúng không thể làm hại người, dù lần này khó khăn hắn cũng sẽ không chùn bước.

Bắt một chiếc xe khách ở đường quốc lộ đi về thành phố Việt Trì đi bên cạnh là một con vật toàn thân màu đỏ, làm mọi người đã có mặt trên xe nhìn mà không biết nó là cái giống mẹ gì, hắn lúc đầu cứ tưởng thầy mo sẽ đi cùng hắn lần này nhưng thầy mo lại không đi, trước khi đi thầy nói.

“ Ta già rồi, bộ xương già này không chịu được dày vò nên chỉ đành ở nhà, tất cả hi vọng của nhân loại đặt hết lên lưng của con.”

Nghĩ lại hắn lại nóng máu trong người, hắn biết thầy mo là đang s·ợ c·hết, thực lực của thầy đến cả hắn cũng không biết ông đã đạt đến mức độ nào, nhưng chắc chắn một điều thầy cũng là một cự đầu trong giới tâm linh, ấy vậy mà tinh thần nghĩa hiệp trừ hại cho dân lại không thấy đâu chỉ suốt ngày ăn với ngủ, thời gian còn lại liền đem con gà chín cựa đi đá gà khắp nời, hắn thật không biết nói gì về thầy nữa chắc là các bậc cao nhân họ như vậy, hắn còn chưa đủ trình độ hiểu được.

Lắc đầu bỏ những suy nghĩ tạm nham trong đầu, hắn đưa mắt nhìn xuyên qua tấm cửa kính ra bên ngoài, những tia nắng đang dần dần bị những đám mây đen che phủ. Mưa bắt đầu rơi không khí cũng dần dần se lạnh của những ngày cuối thu, hắn thở dài một hơi rồi nhắm mắt nghỉ ngơi.

Xe khách chạy khoảng 2 tiếng thì đột ngột dừng lại, hắn đang lim dim ngủ thì giật mình mở mắt nhìn xem là có chuyện gì sảy ra, trên xe hơn 20 người đều nhốn nháo.

“ Bác tài có chuyện gì thế? Sao đang đi mà phang lại gấp làm tôi đập mẹ đầu nó vào cái ghế đau c·hết mất.”

Một người đàn ông trung niên lên tiếng hỏi, bác tài mặt lúc này đã tái nhợt miệng lắp bắp nói.



“ Tôi...tôi...tôi đâm phải người rồi.”

Mọi người đều hoảng hốt rồi lục tục mở cửa xuống xem mà còn đem người b·ị đ·âm đi c·ấp c·ứu, tất cả mọi người xuống xe ngó ngang ngó dọc nhưng lại không hề thấy người b·ị đ·âm ở đâu tất cả đều quay sang nhìn bác tài với ánh mắt khó hiểu, bác tài cũng ngẩn ra mà nhìn xung quanh miệng lắp bắp nói.

“ Rõ ràng lúc nãy tôi đâm phải một người tóc tai bù xù máu me còn tung tóe ra cơ mà, sao bây giờ lại không thấy.”

Mọi người nhìn xung quanh,tất cả không nhìn được rùng mình, họ đang dừng lại ở một đoạn đường núi hoang vắng xung quanh là những đồi cây um u, có cây còn vươn cả tán lá ra giữa đường che kín ánh sáng làm cho khủng cảnh càng thêm lạnh lẽo.

“ Thôi không có chuyện gì thì đi tiếp thôi bác tài.”

Một người phụ nữ nói với bác tài rồi cả đám người vội vàng trèo lên xe, ở bên ngoài họ cảm giác rùng rợn nên rất sợ hãi, khi cả đoàn người ổn định bác tài mới nổ máy, nhưng có làm như thế nào chiếc xe ô tô cũng không thể nổ máy được. Bất giác một người phụ nữ trong xe đang ngồi thì lên cơn co giật miệng sùi cả bọt mép mắt trợn trắng, hắn ngồi yên trên ghế lông mày nhăn lại, nhưng vẫn ngồi im xem tiếp tình hình.

“ C·hết...c·hết...chúng....mày...c·hết.”

Người phụ nữ mắt trợn trắng đột nhiên đứng dậy cười nói một tràng làm mọi người run lên, rồi lao lên về chỗ bác tài mà b·óp c·ổ. Mọi người sợ hãi mà lao lên kéo người phụ nữ ấy ra nhưng ba bốn người vẫn không thể kéo nổi cánh tay đang b·óp c·ổ bác tài của người phụ nữ ra.



Mắt người phụ nữ trợn trắng miệng rít lên.

“ C·hết.”

Hắn liền biết cái thứ hắn gặp là một oán hồn c·hết do t·ai n·ạn đang tìm người thế mạng, nhưng hắn có chút khó hiểu tại sao nó lại chọn một xe đông người như vậy, thường thường lũ ma quỷ sẽ chọn những người đi một mình mà ra tay. Hắn còn đang suy nghĩ đám người kia đã bị người phụ nữ hất ngã rồi cô ta ném luôn bác tài ra sau, rồi ngồi vào ghế lái.

Hắn đầu như to ra đang thầm nghĩ trước khi c·hết chắc oán hồn kia cũng đam mê trò lái những con tàu ra biển của mấy ông lô tô nên khi c·hết vẫn muốn cầm lái, nhưng khi chiếc xe nổ máy rồi bắt đầu di chuyển miệng liền thều thào.

“ Bên kia hình như là một vực núi thì phải, ờ à hình như là thế thì phải.”

Cái đầu của hắn bỗng ầm một cái miệng gào lên.

“ Này mày đừng có làm thế tao còn chưa được ấy ấy đâu đó.”

Hắn bật người chạy lại chỗ ghế lái trong tay đã cầm một tấm bùa màu vàng khi đến nơi hắn vòng ra trước mà dán thẳng vào mặt người phụ nữ.

Chỉ nghe một tiếng hét kinh khủng vang lên, một làn khói trắng bốc lên từ người phụ nữ đến cả mấy người ngồi ở sau cũng nhìn thấy rõ ràng, sau đó hắn vội đá luôn người phụ nữ qua một bên mà đạp mạnh trên phanh, tiếng ma sát vang lên trên đường nghe mà đau cả màng nhĩ “ ầm “ tiếng đầu xe khách đâm vỡ rào chắn vang lên rồi im bặt.

Hắn đưa tay lau mồ hôi trên chán miệng lảm nhảm.



“ Một vong ma nhỏ nhoi tí nữa mà mà mình lại bỏ mạng.”

Một bánh xe trước đã rơi xuống vách đá nhưng may mắn đã rừng lại, hắn thở phù một hơi rồi quay lại trừng mắt nhìn qua người phụ nữ đang lăn lộn trên xe rồi đi lại túm lấy một cái bóng mờ kéo ra rồi mở cửa nhảy xuống xe.

Tất cả mọi người đều sợ hãi, mặt mũi ai nấy đều tái nhợt rồi tất cả run run mà nhảy xuống xe theo hắn, con Ghẻ đã chạy theo từ lúc nào bên cạnh, hắn đem vong hồn nắm trong tay một tay còn lại dơ lên vả liên tục miệng chửi.

“ Mẹ mày làm người tốt không làm, lại đi làm con quỷ xấu xí ông vả c·hết mợ mày.”

Tất cả mọi người xuống xe đều nhìn thấy một màn hắn đang đấm đá túi bụi lên không khí, một người thanh niên nói.

“ Anh ấy đánh cái gì vậy nhỉ?”

“ Chắc là ma.”

Một cô bé tầm 4 tuổi chỉ chỉ hắn mà nói.

“ Chú kia thật xấu lại đi đánh một anh đến máu me be bét.”

Mấy người vẻ mặt đã tái nhợt nay càng thêm xanh xao, nhìn về phía hắn với ánh mắt sợ hãi.