Chương 1: Quỷ Nữ
Ở một vùng quê nghèo của vùng núi đại ngàn tây bắc, mấy thiếu niên đang tụ tập đá bóng tại một sân cỏ rộng, thỉnh thoảng lại có mấy cục phân của mấy con động vật không có ý thức ị ra, một thằng với thân hình không béo không gầy đang dẫn bóng dưới chân mà đảo qua hàng hậu vệ của đối phương một cách đầy nghệ thuật, rồi tung một cú sút mạnh quả bóng không còn nguyên vẹn mà vá chằng chịt khắp nơi, bay một vòng đẹp mắt chui vào khung thành, thủ môn bên kia là một thằng mập chỉ biết đứng nhìn bất lực khi quả bóng chui vào khung thành mà không kịp phản ứng.
Tiếng tung hô vung lên của cầu thủ bên này.
"Hải mày quá suất sắc, nào lại đây tao thưởng cho một nụ hôn nồng cháy."
Một thằng gầy còm chạy lại phía người vừa ghi bàn thắng, mặt đểu cáng mà nói.
Người được gọi tên Hải liền khinh bỉ nhìn qua thằng gầy còm mà nói.
"Thôi mày biến đi, thằng bệnh này."
Sau đó cả bọn lại tiếp tục tập chung vào quả bóng, lại một lần nữa khung thành đối phương rung lên, lại là người thanh niên tên Hải ghi bàn, một thằng béo bên kia hậm hực sút mạnh quả bóng về phía đồi cây u tối gần đó, miệng chửi bậy.
"Nghỉ mẹ đi."
Sau đó thằng mập bỏ đi, đồng đội của thằng mập cũng lẽo đẽo đi theo sau, bỏ lại một đám vẻ mặt khó coi nhìn về phía bọn thằng mập vừa bỏ đi một thằng lên tiếng.
"Lũ chó c·hết, hừ lần sau gặp tao đập cho ngu đầu."
Cả bọn liền gật gật cái đầu, một thằng lại lên tiếng.
"Vậy quả bóng tính sao bây giờ?"
Cả bọn đưa mắt nhìn về phía đồi cây ánh mắt đều toát lên vẻ sợ sệt, thằng gầy là người lên tiếng đầu tiên.
"Đi vào lấy chứ sao."
Cả bọn một lần nữa gật đầu rồi run run, xích lại gần nhau đi về phía đồi cây tìm kiếm quả bóng.
Khi thấy quả bóng nằm gần môi mộ cả bọn liền đứng lại mà không giám tiến lên, thằng gầy lại nói.
"Ai lên lấy quả bóng đi."
Cả lũ liên tục lắc đầu không một ai dám tiến lên, thằng gầy liền nói.
"Vậy oẳn tù tì ai thua thì qua đó lấy."
Cả bọn gật đầu mà đồng ý, sáu đứa liền chụm đầu lại mà oẳn tù tì, không biết ma xui quỷ khiến kiểu gì mà năm thằng đều ra đấm có mỗi thằng tên Hải ra dùi, vậy là người đi nhặt bóng là hắn.
Run run đi tới gần ngôi mộ rồi cúi xuống nhặt quả bóng lên, ánh mắt của thằng Hải vô tình quét qua trên mộ thì hoảng hốt khi thấy bát nhang cũ đã vỡ tan tành, hắn đoán chắc là thằng mập lúc nãy sút quả bóng bay vào đây mà làm vỡ bát nhang, hắn chắp tay về hướng ngôi mộ miệng lẩm nhẩm nói.
"Cháu xin lỗi cháu chỉ là người đi nhặt bóng thôi, không phải cháu làm vỡ bát nhang."
Ánh mắt hắn chợt khựng lại rùng mình khi thấy tấm ảnh cũ rích trên bia mộ như đang cười một nụ cười tà ác mà nhìn hắn vậy, hắn lạnh lẽo toàn thân liền vội vàng ôm quả bóng mà chạy ra phía bọn kia, sau đó cả bọn chạy một mạch về nhà, chúng không hề biết rằng khi chúng vừa biến mất một bóng mờ hiện lên bên cạnh bia mộ miệng nở một nụ cười kinh khủng nhìn theo hướng mấy người vừa đi khỏi...
Khi về đến nhà hắn liền bị mẹ gọi lại mà hỏi.
"Sao hôm nay về muộn thế con?"
Hải liền vội vàng mà nói.
"Dạ hôm nay đá hăng quá nên quên mất giờ về ạ."
Mẹ hắn chỉ ừ một tiếng rồi nói tiếp.
"Vậy đi tắm rồi vào ăn cơm."
Hải liền đi lấy quần áo rồi chạy ra bể nước, múc từng gáo nước lạnh dội lên người hắn cảm giác thoải mái khắp người, ánh trăng sáng soi xuống làm khung cảnh trong bóng đêm càng thêm mờ ảo, đột nhiên ánh mắt hắn quét qua chỗ mấy cây khế chua trồng ở cuối vườn, thân thể hắn lập tức cứng đờ, mồ hôi lạnh chảy ra hòa cùng nước rơi tí tách xuống mặt đất, hắn nhìn thấy một bóng trắng đang đứng đó mà dùng đôi mắt đỏ rực nhìn về phía hắn, cảm giác lạnh lẽo bao phủ toàn thân hắn muốn hét lên nhưng giường như hắn bị một thế lực siêu nhiên nào đó làm cho không thể nói nên lời, trong đầu hắn vang lên tiếng cười điên dại cùng một giọng nói lạnh lùng.
"C·hết.. mày phải c·hết.. cả nhà mày phải c·hết.. hahahahah."
Rồi từ từ bóng trắng biến mất trả lại không gian im ắng đến đáng sợ, hắn lúc này thân thể mới run rẩy miệng liền hét lên, nghe thấy tiếng hét của hắn, mẹ hắn từ trong nhà cũng chạy vội ra mà hỏi.
"Hải bị gì thế con?"
Hắn run run à chỉ tay về hướng mấy cây khế mà nói.
"Ở kia.. có.. ma, con vừa nhìn thấy ma."
Mẹ hắn nhăn mặt rồi nhìn qua chỗ mấy cây khế, không hề thấy cái gì khác lạ, mẹ hắn liền quay qua hắn mà nói.
"Mày trông gà hóa quốc rồi con, tắm nhanh lên rồi còn vào ăn cơm."
Sau đó mẹ hắn đi vào trong nhà, hắn liền vội vã dội thêm vài gáo nước rồi thay quần áo chạy nhanh vào trong nhà, cơm nước song xuôi hắn vào buồng nằm lên giường trong đầu những hình ảnh ma mị cứ luẩn quẩn trong đầu làm hắn không thể nào chợp mắt được, mỗi khi nhắm mắt lại hình ảnh đôi mắt đỏ rực lại hiện lên một cách đầy chân thực làm toàn thân hắn run rẩy sợ hãi.
Trằn chọc tới 1h sáng hắn mới chìm vào giấc ngủ.. Chợt mở mắt bừng tỉnh, hắn giật mình kinh hãi khi phát hiện bản thân hắn lúc này lại đang ở chỗ đồi cây âm u hồi chiều tụi hắn đi nhặt quả bóng, hắn liền cất tiếng gọi.
"Đăng ơi? Dũng ơi? Bọn mày đi đâu hết rồi?"
Không có tiếng chả lời, đôi chân hắn bất giác đi về một hướng, cảnh tượng quen thuộc hiện ra trước mặt hắn lúc này là một ngôi mộ cỏ mọc um tùm, bát hương bị vỡ vương vãi ra khắp nơi, có một tấm bia đá trắng trên đó có một bức ảnh đã mờ đục theo năm tháng, ma xui quỷ khiến hắn lại đi tới ngồi xuống bên cạnh ngôi mộ mà đưa tay ra vuốt ve lau đi những mảng bụi trên tấm ảnh, khi khuôn mặt trên tấm ảnh hiện rõ là một cô gái xinh đẹp, nhìn vào đó hắn lắp bắp kinh hãi khuôn mặt mà hắn thấy lúc chập tối với đôi mắt đỏ rực lại giống y hệt người trong bức ảnh.
Chợt cô gái trong tấm ảnh nở một nụ cười quỷ dị vang vọng khắp nơi.
"C·hết.. mày phải c·hết.. cả nhà mày phải c·hết.."
Hắn run rẩy đôi chân đứng c·hết lặng trên đất, hắn muốn xoay người bỏ chạy nhưng cơ thể không còn nghe hắn điều khiển nữa nhìn khuôn mặt xinh đẹp trong bức ảnh đang từ từ thối rữa rách ra da đầu của hắn tê rần, miệng không ngừng giải thích.
"Không phải.. không phải...không."
Giật mình vùng dậy ngơ ngác nhìn xung quanh, hắn liền thở một hơi dài đầy nặng nhọc, miệng lẩm bầm.
"Chỉ là mơ, chỉ là mơ thôi."
Nhưng giấc mơ quá chân thực và kinh khủng, mẹ hắn nghe tiếng hắn kêu gào cũng chạy từ ngoài vào mà hỏi.
"Hải con bị gì thế, mới 4h sáng mà đã kêu gào gì thế?"
Nhìn mẹ với ánh mắt tràn đầy lo lắng, hắn lắc đầu mà nói.
"Dạ con không sao chỉ là mơ thấy ác mộng thôi ạ, mẹ về ngủ đi."
Mẹ hắn gật đầu rồi ra ngoài, hắn liền nằm gục xuống giường trong đầu vẫn hiện lên những hình ảnh ma mị kinh khủng.