Đại Lục Liên Hoa

Chương 6: 6: Hồi 6 : Nguy Hiểm!! Trương Vệ Chìm Xuống






Sau khi Tại Thiên đóng băng toàn bộ sông Hồng ,hai người bọn họ bước lên đó mà sang bờ bên nhiên họ không biết rằng khi những bước chân đầu tiên của họ vào phạm vi sông ,họ đã lọt vào tầm nhắm của những sinh vật ẩn dưới lòng sông rồi. Các sinh vật đó đang ẩn mình phía dưới để quan sát hai người. Hai người giờ đây giống như cá nằm trên thớt nên chúng không vội mà tấn công.

Khi họ đi được gần nưã đường thì Tại Thiên bắt đầu cảm thấy cơ thể dần không ổn, mồ hôi cậu đổ ra liên tục thấm ướt cả y phục , vì cậu đã để Nghịch Thủy hấp thu chân khí liên tục để duy trì lớp băng này. Nên giờ đây cậu có dấu hiệu bị xuống sức. Cánh tay mang Nghịch Thủy đang phát ra những ánh sáng yếu ớt dần.

Không để Trương Vệ lo lắng Tại Thiên cố ý đi chậm lại để Trương Vệ đi trước. Nhưng bước đi càng lúc càng miễn cưỡng. Giờ đây cứ một bước là tim cậu thắc lại. Cậu chỉ còn cách thở nhè nhẹ để giảm thiểu cơn đau của bản đi thêm vài bước chân nữa ,lúc này Tại Thiên đã không thể chiến thắng được cơ thể mình cậu liền quỳ sụp xuống một tay chống xuống mặt băng.

“ Không thể.. không thể.. mình không thể thật rồi.. “ Tại Thiên nói với bản thân mình

Trương Vệ đi trước thì ngoái đầu nhìn lại thấy Tại Thiên như vậy liền hỏi

“ Nè. Ngươi không sao đó chứ !”

“ Không sao , đôi giày tôi đang mang bị tuột, người cứ đi trước tôi sẽ theo sao ngay”

“ Ờ “ Nói đoạn ngoảnh mặt đi


“ Tại Thiên mày không được bỏ cuộc, phải để thiếu chủ bình an lấy được Yên Chi Thảo . Cố lên… Cố lên nào.. “ Tại Thiên tự nhủ

Tại Thiên đang cúi mặt xuống , mồ hôi không ngừng chảy từ người cậu nhỉu xuống mặt băng từng giọt từng giọt .Bất chợt thấy bàn tay mình đang run run. Tại Thiên không muốn bản thân tỏ ra yếu đuối như vậy liền cố gắng gồng lực của cơ bắp để khiến nó không run rẩy. thì bất chợt Tại Thiên nhìn thấy những đốm sáng dưới mặt nước. Chớp một cái liền tắc hẳn.

“ Cái đó là .. mặt trời.. không…. Không phải.. “

Tại Thiên cảm thấy sự việc không bình thường, ánh mắt cậu chợt lóe lên một suy nghĩ liền đứng bật dậy hô to


“ Chúng ta phải chạy nhanh lên, dưới sông có Thủy Quái “

Trương Vệ nghe thấy thì ngạc nhiên bèn quay đầu lại

“ Hả. Ngươi có chắc không ?”

Tại Thiên giờ đây quá mệt nên cậu không muốn giải thích nhiều. Cậu một tay ôm ngực một một tay ra dấu hiệu chạy đi

“ Chạy nhanh đi … “

Trương Vệ đảo mắt nhìn sơ một lượt. Nhận ra Tại Thiên đã kiệt sức . Cậu định chạy lại

“ Người không sao đó chứ. Sao mồ hôi nhiều vây “


Tại Thiên biết thời gian không còn kịp

“ Không cân lo cho tôi chạy nhanh lên “

Ánh mắt hai người chạm nhau. Trương Vệ nhìn vào đôi mắt ấy thì hiểu ra Tại Thiên cần điều gì ,bèn quay mặt phía bờ mà chạy không quên để lại một câu

“ Ta đi trước bằng mọi giá phải lên bờ đó “

Tại Thiên mỉm cười.

“ Được, chắc chắn rồi “

Trương Vệ vừa chạy vừa vận Thánh Hoả Chân Khí bọc lấy đôi chân của mình, đôi chân cậu giờ đây đỏ rực như ngọn lửa. Tốc độ của cậu được gia tăng đáng kể .



“ Lạy hồn ai lại dùng hoả bộ đi trên băng chứ. Tự hủy hả “

Thủy quái nhìn thấy một con mồi đang tăng tốc bỏ chạy, nó đoán là đã bị phát hiện liền bắt đầu tấn công hướng về phía Trương Thiên cầm cự không nổi cậu lại quỵ xuống một lần nữa. Phía bên này Trương Vệ đang dùng Hoả bộ , ánh mắt cậu không quên nhìn xuống quan sát. Thấy một vật gì đó đang lao lên cậu vôi nhảy sang một bên để tránh.

Một hàm răng sắc nhọn phá băng trồi lên, nó là một con cá sấu to lớn với kích cỡ khoảng 5-7 trượng. Da vẻ sần sùi màu đen hoẵm sức nặng của nó làm những chân nó chạm xuống khiến mặt băng nứt đoạn. Trương Vệ lúc này mới quay mặt lại phía sau thì đằng sau lưng cậu đó giờ đây đã là một hồ nước với vài mãnh băng còn xót lại.

“ A…A .. thấy mịa rồi “

Trương Vệ vội thu chân khí lại nếu không muốn rớt xuống nước.

Bây giờ Trương Vệ chỉ có thể tiến lên vì phía sau chỉ là hồ băng, nhưng phía trước là con thủy quái kia xem ra đánh bại nó là lựa chọn duy Thiên ở ngoài sau thấy vậy thì trong lòng có chút bất an.

“ Nếu không nhanh lên , e rằng mình không thể giữ mặt băng này lâu thêm được nữa” Tại Thiên nói thầm .

Trương Vệ và Thủy quái đứng yên dò xét nhau. Thủy quái đưa cái lưỡi mình ra liếm liếm vòm miệng, như đã đói khát nhiều ngày nay mới có mồi ngon .

“ Phải nhanh lên, Tốc chiến tốc thắng, Tại Thiên cầm cự không nổi nữa rồi “ Trương Vệ suy nghĩ

Trong lòng nghĩ sao thì bản thân làm vậy cậu vận chân khí lên mức cao nhất có thể. Người cậu bừng sáng một ngọn lửa hùng mạnh. Một chữ Kỳ lượn quanh bản thân Trương Vệ.

Với sức nóng như vậy mặt băng dưới chân nhanh chóng bị tan chảy

“ Tên ngốc này… Dùng chân khí đó chẳng mấy chốc sẽ thành sông hết “ Tại Thiên nhìn thấy mà bó tay luôn vậy đó

Cá Sấu đương nhiên không để yên nó há to miệng ra, từ trong đó những luồng ánh sáng hình tròn với sức công phá mạnh mẽ bắn ra , nó hướng về phía Trương Vệ đang vận chân khí liền bi ngắt quảng , vội tránh qua một cứ bắn ánh sáng đó liên tục. Ánh sáng chạm vào mặt băng là băng liền tan chảy. Trương Vệ không thể làm gì hơn ngoài việc tránh né. Rất nhanh chóng mặt băng đã không còn nguyên vẹn, loan lỗ những hố nước sau những đòn công kích.

Trương Vệ chạy vòng quanh nhằm thu hẹp khoảng cách, con quái cũng quay người theo hướng cậu chạy mà tấn công. Trên mặt băng đang đánh nhau như thế còn ở phía bờ nhiều người dân đã chạy ra để hóng chuyện. Thoáng chốc bờ bên kia đã chật kín người. cả người lớn và trẻ nhỏ


“ Họ là ai “

Đó là câu hỏi mà bọn họ đang tự hỏi nhau. Nhiều người còn tò mò bước xuống mặt băng để cảm nhận là thật hay ảo giác nữa cơ. Mặt băng trong suốt như gương phản chiếu ánh mặt trời ban trưa thật lung linh huyền ảo. Còn những người hiểu chuyện thì đứng quan sát trận chiến . Một ông lão nhìn có vẻ là già làng ông quan sát hồi lâu liền mở giọng, chất giọng run run của tuổi già :

“ Bọn họ là ai ? mà có năng lực kỳ dị như vậy. Nếu đến giúp chúng ta thì thật là phước báu ba đời mà “

Một người đứng cạnh ông nghe vậy thì thắc mắc:

“ Rất nhiều người đã bỏ mạng vì đấu với bọn chúng, liệu họ có thắng được không ?”

Ông lão cũng yên lặng không đáp , ánh mắt ông đăm chiêu nhìn về hướng bọn họ với một chút hy vọng gì đó.

Bọn họ hy vọng là thế nhưng thực tế lại nghiệt ngã hơn thế nhiều. Tại Thiên đang dần xuống sức chân khí sắp chạm ngưỡng số 0. Trương Vệ thực chiến còn yếu nên đang vào thế bị dồn ép.

Khi mặt băng giờ đây là điều kiện thuận lợi cho Thủy quái nó bắt đầu nhảy vào những cái hố nước đó. Trương Vệ đang bị vây quanh nhưng hố nước lớn nhỏ đủ cả.

“Nguy rồi không còn đường để chạy nữa. Khốn kiếp”

Thủy quái nhảy xuống rồi lại trồi lên qua những cái hố mà tấn công Trương Vệ. Cậu giờ đây giống như trò chơi của nó vậy.

Trương Vệ vất vả tránh né vì Cá sấu cứ hụp lặn liên tục không cho cậu thời gian để xoay sở

“ Mình phải làm sao đây ..”

Trương Vệ đưa mắt nhìn Tại Thiên đang dần gục ngã mà lòng nóng như lửa đốt


Tại Thiên thấy tình hình có vẻ bất lợi cậu đưa bàn tay đang dung Ngịch Thủy làm động tác cá xấu vừa trồi lên lần nữa những ngọn giáo băng từ nhiều hướng đâm ra kẹp nó , lại vào giữa khóa chặt nó lại.

“ Trương Vệ nhanh kết thúc đi . Tôi sắp không ổn nữa rồi “

Trương Vệ thấy thời cơ đã chín mùi, Nhất Kích Tất Sát một đòn duy nhất, dùng tốc độ của mình lao đến như một mũi tên đấm trực diện Thủy Quái

Mỗi bước chạy của Trương Vệ tiến lên là ngọn lửa bùng cháy mạnh hơn lớp băng phía dưới bắt đầu mỏng dần bới sức nóng đó nó gần như tan chảy , hình ảnh nắm đấm mờ mờ ảo ảnh của một Mảnh Hỗ vồ mồi “ Hỏa Hổ Quyền “

“ Cút đi súc sinh” Trương Vệ hô to vung nắm đấm vào người Thủy Quái. Một đòn trực diện vào giữa bụng của từ người cậu truyền qua Cá sấu thông qua nắm đấm , toàn thân nó bốc cháy dữ dội. Lực công kích quá mạnh khiến chân băng không thể giữ thủy quái lại, nó bị hất văng ra xa và cháy hừng hực


.

Ở trên bờ ánh mắt mọi người mong chờ hai người họ sẽ chiến thắng.


Khi thấy Trương Vệ đánh văng quái vật ra xa

“ Thắng chưa. Họ đã thắng chưa vậy “

Mọi người đều nhìn nhau với nhiều kỳ vọng.

Trương Vệ đứng nhìn quái vật bốc cháy , trên đôi má cậu vài ngọt mồ hôi đang từ từ rơi xuống. Có lẽ cậu cũng đã tung hết sức cho đòn vừa rồi. Nên Trương Vệ đang thở hổn hển ánh mắt đăm chiêu nhìn thủy quái .

Bất giác nở nụ cười khoé miệng tự thưởng cho mình một niềm vui nho nhỏ. Chưa được vui mừng bao lâu. Từ trong hố băng phía sau lưng cậu một cái đuôi của sinh vật nào đó từ dưới lao lên trói ngang người Trương Vệ.

“ Hả.. Đây là cái… “ Trương Vệ bất ngờ

Không để câụ kịp định thần nó kéo lôi Trương Vệ xuống sông

“ Ặc… Ặc.. nguy rồi khó thơt quá “

Nó quấn Trương Vệ ở phía đuôi rồi bơi một mạch xuống . Trương Vệ lúc đầu còn vùng vẫy nhưng do quá bất ngờ nên đã uống vài ngụm nước, nên giờ cậu đã bất tĩnh. Mặc sức để nó lôi đi. Sợi dây chuyền của cậu bất ngờ chớp liên hồi ánh sáng màu tím.

Những người dân thấy vậy thì thấp thõm lo lắng. Bỗng một đứa bé hô to

“ mọi người ơi băng tan rồi“

Những người đứng dưới mặt băng nhanh chóng chạy lên bờ, như kiến chạy trốn khỏi nước vâyh.

Tất cả là do Tại Thiên đã kiệt sức. Chân khí sắp chạm ngưỡng giờ đây dây thần kinh não cậu đập liên hồi. Tại Thiên có thể cảm nhận thấy nó từng nhịp từng nhịp.

“ Thiếu… Chủ…. “

Con cá sấu vẫy một cái lửa của Trương Vệ biến mất, chỗ Trương Vệ đấm vào làm nó chảy máu, Nó bắt đầu cáu giận lao nhanh đến như muốn ngấu nghiến Tại Thiên để trả thù.

Tại Thiên giờ chỉ còn nhìn được một mắt vì mắt kia đã quá mờ rồi. Cậu dung ánh mắt đó nhìn nó tuy thấy nó tấn công nhưng giờ không còn sức phản kháng. Băng tan dần , Nghịch Thủy chớp lên những ánh sáng yếu ớt cuối cùng rồi trở về nguyên dạng.

Tại Thiên cùng Nghịch Thủy rơi xuống lòng sông

Vậy là kết thúc rồi sao ?