Đại Lão Tổng Cục Xuyên Nhanh Xuyên Thành Bé Bốn Tuổi Tự Kỉ

Chương 13: Được, chúng ta hợp tác vui vẻ.





"Hắn, hắn vậy mà tra ra được chỗ ở hiện tại của tên tội phạm chúng ta đang vây bắt rồi."

Connor đội trưởng đội truy bắt tội phạm lập tức đọc qua từng bằng chứng và dấu vết của tên tội phạm để lại trên mạng bị Lục Cảnh Nghi tra được. Anh ta không do dự mà nhắc máy liên lạc với các tổ viên chủ động dựa theo địa chỉ cuối cùng mà Lục Cảnh Nghi tra được mà vây bắt.

Trước khi đi anh ta bỏ lại một câu: "Cậu đợi tin của chúng tôi nếu đúng là bắt được tên kia ở đó thì nhất định phải liên hệ vị tiền bối đó liền, đừng để hắn ta đi tìm người khác hợp tác."

"Được" Charlie không dám cãi lời chỉ trả lời một tiếng, anh ta cũng là một thiên tài ở tổ kĩ thuật của FBI nhưng suốt cả tháng trời tìm một chút dấu vết trên mạng cũng không có chỉ có tổ trọng án đi điều tra được vài nơi mới có chút manh mối, trong khi vị JE này trực tiếp tìm ra tất cả địa chỉ đó chỉ với một cái máy tính với cái đường truyền mạng: "Này rốt cuộc là thần thánh phương nào vậy trời?"

------------------------------------------------------

Vị thần thánh phương nào bên này đang nhàn nhã vẽ vài mẫu thiết kế váy dạ hội tặng cho mẹ của mình một bất ngờ. Trong lúc đợi tin của nhóm người FBI, cậu đặt đồng hồ 30 phút 10 giây, đợi đến khi giây cuối cùng sắp hết bộ váy thứ ba cậu vẽ cũng đã hoàn thành. Đúng lúc này một tin nhắn từ máy tính hiện lên. Lục Cảnh Nghi nở nụ cười đắc thắng dẹp bản vẽ qua một bên gọn gàng, rồi khó khăn bê chiếc máy tính xách tay cồng kềnh lại chỗ bàn mình, bắt đầu đọc lời nhắn từ đối phương.

CRL

"Chào đại thần điều kiện của ngài chúng tôi có thể suy xét nhưng ngài có thể cho tôi biết lí do vì sao muốn bảo vệ họ không?"

"Với mối quan hệ giữa ngài và các đối tượng ngài muốn chúng tôi bảo vệ là gì?"

"Câu hỏi cuối cùng chúng tôi bất cứ khi nào cần ngài, ngài đều có thể có mặt chứ?"

"Hahaha" Tiếng cười của trẻ em vang lên khắp phòng làm cho phụ huynh dưới lầu chú ý, Lục Cảnh Nghi nhanh chóng bịt miệng mình lại tiếp tục cười nói: "001 à! Nếu họ biết mình đang xưng ngài với một đứa nhỏ 5 tuổi thì sao nhỉ? Họ có qua đây đập chết đứa nhỏ yêu đuối như ta không?"

001 không buồn quan tâm kí chủ đang lên cơn của nó chỉ cười khen một tiếng: "Ngài giỏi kéo thù hận lắm ó."

"Không sao, ta có điều kiện để kéo thù hận đỡ hơn mấy đứa không có đúng không nè. Thôi không cần ngươi nói chuyện nữa, đi ngủ đi, ta đi trả lời họ."

001 lâu lâu mới được ngốc đầu ra ngoài chưa được bao lâu liền bị đá về nhà ngủ đông, nó tủi thân lắm đó biết không?

JE

Trả lời câu đầu tiên, có một đứa điên vô cùng nhắm đến đối tượng cần được bảo vệ.

Trả lời câu thứ hai, đối tượng là gia đình tôi.

Trả lời câu thứ ba, tôi còn đi học ngoài giờ học thì kiếm tôi lúc nào cũng được những lúc khác trừ chuyện gì quan trọng cần gấp lắm tìm tôi thì vẫn có thể xin nghỉ để giúp các anh.

Charlie lại bị đả kích rồi, cậu ta nói gì cơ, còn là học sinh á! Anh không mù chữ đúng không?

Connor nhìn bộ dáng ngu ngốc của bạn bạn nhỏ nhà mình khẽ búng trán anh một cái rồi thở dài ngao ngán nói: "Nhân tài bây giờ toàn là nhỏ tuổi không thôi, tụi mình chả là gì với tụi nhỏ quái vật bây giờ hết, theo như tôi thấy cách nói chuyện này chắc là học sinh cấp 3 rồi, ở cái tuổi đó hay nói chuyện vậy lắm."

Charlie vẫn không cam lòng nói: "Tại sao lần lượt có người leo lên đầu tôi ngồi vậy nè, không còn miếng mặt mũi nào làm việc cho FBI luôn."

"Sao cậu không nghĩ không có cậu thì hôm nay ai mã hóa thông tin gửi cho thằng nhóc đó được, đừng buồn nữa vui lên có cố vấn truy vết lợi hại hợp tác rồi." Connor vỗ vai anh bạn nhỏ của mình một cái rồi cầm tách trà nóng đi mất.

Charlie càng nghe tim càng đau, người với người sao khác nhau vậy chứ!

Nghĩ thì nghĩ vậy nhưng anh ta vẫn không chậm trễ mà theo lệnh cấp trên ngửi tin nhắn phản hồi cho đối phương.

CRL

Hợp tác vui vẻ.

JE

Được, chúng ta hợp tác vui vẻ.

-----------------------------------------------------------

"Xong, thế là an tâm ăn ngủ nữa rồi." Lục Cảnh Nghi vui vẻ trực tiếp đem bản vẽ đi qua thư phòng ở cuối hành lang tìm anh cả.

Lục Khang Dụ đang họp qua máy tính với trưởng các bộ phận của công ty thì nghe tiếng bước chân lạch bạch chạy đến sau đó là một tiếng trẻ con ngọt ngào vang lên gọi anh: "Anh cả ơi!"

Chưa thấy người đã nghe thấy tiếng Lục Khang Dụ không cần đoán cũng biết bé con sang đây tìm mình, trên gương mặt lãnh đạm cũng nổi lên một mặt ý cười.

Các trưởng bộ phận lập tức ngây ngẩn, chủ tịch thế mà cười, còn cười đẹp như vậy. Mấy trưởng bộ phận là nữ đã sớm ôm trái tim đang đập thình thịch của mình, còn các trưởng bộ phận là nam chỉ thấy ngưỡng mộ, sao lại có người vừa trẻ giỏi lại đẹp trai vậy chứ! Ai như họ làm việc chăm chỉ mà cái đầu tóc ngày càng thưa.

Thật ra ai trong group họp cũng đang đoán không biết ai có thể làm chủ tịch luôn giữ bộ mặt lạnh lùng vạn năm mỉm cười.