Đúng Như đã hứa với Bà Hoa, nghỉ ngơi một ngày Linh Đan bắt tay vào phụ giúp bà các công việc của nhà hàng: Từ nhặt rau, nấu nướng cho đến chạy bàn...công việc nào cô. cũng làm rất nghiêm túc.
Mấy ngày đầu mới về nước còn chưa quen múi giờ nên Linh Đan khá mệt mỏi. Được một tuần cô đã quen với nếp sinh hoạt cùng mọi người.
Từ khi Linh Đan về, Bà Hoa như được tiếp thêm năng lượng. Suốt ngày bà vui vẻ cười nói cùng nhân viên và khách hàng.
Linh Đan cũng thể hiện tài nấu ăn của mình. Cô nấu những món sở trường trước đây cô học được cộng thêm vài món cô học được khi đi du học.
“0a, con mới học được công thức nấu món sườn xào. chua ngọt này à? Rất khác với vị mà nhà hàng mình thường nấu”, Dì Năm đang nhai miếng sườn trong miệng nói.
“Dì thấy ngon ạ?” Linh Đan nhìn dì Năm với ánh mắt mong chờ.
Dì Năm giơ ngón tay cái lên: “Rất ngon” Linh Đan tỏ vẻ vui mừng: “Được bếp trưởng khen con rất
hãnh diện. Con học được của một bác gái hồi đi du học đó ah,
Bà Hoa đứng gần đó sốt sảng: “Để mẹ thử xem”.
Bà Hoa gắp một miếng sườn chua ngọt đưa lên miệng ăn, nét mặt bà vừa nhai vừa tỏ vẻ ngạc nhiên.
Linh Đan hồi hộp chờ mẹ mình nhận xét. Bà Hoa tiếp tục ăn một miếng khác. Truyện Hot
Linh Đan sốt ruột: “Mẹ đừng nói ăn no rồi mới cho nhận xét đấy nhé!”
Bà Hoa nuốt hết trong miệng nói với nhân viên gần đó: “Viết lên bảng thực đơn vip trong ngày ngay và luôn”.
“Mẹ có cần kích động như vậy không? Con chỉ vừa mới xuất chiêu thôi mà!”
Bà Hoa nhéo má Linh Đan cũng không quan tâm tay vừa cầm miếng sườn: “Con gái mẹ thực sự lợi hại nha”.
Linh Đan phủi phủi chỗ tay Bà Hoa vừa nhéo: “Còn món gà rang me, cá kho làng Vũ Đại, cơm hến, canh chua con nấu mẹ còn chưa thử”.
Bà Hoa ra lệnh: “Từ nay món nào con nấu sẽ được đưa hết vào thực đơn vip trong ngày”.
Hôm nay khách ăn món nào cũng khen ngon, có khách còn mua thêm để mang về. Được nhiều khách hàng khen ngợi, Linh Đan càng có hứng thú làm những món ăn mình yêu thích.
Buổi chiều Thanh Nhã có mặt: “Cậu không soi gương à, mới về mấy ngày mà căm sắp có nọng rồi kìa”.
Linh Đan đưa tay lên sờ cằm: “ Đùa gì chứ, tớ vẫn tập yoga và squat đều đặn mà”.
“Với khẩu phần ăn của cậu phải đi theo tớ mới tiêu hết đống mỡ dư thừa được”, Thanh Nhã vừa nói vừa kéo Linh Đan.
“Cậu kéo mình đi đâu thế?” “Đi thay đồ rồi đi tập với mình”.
Thay đồ tập xong Thanh Nhã nhét Linh Đan vào xe rồi chạy tới trung tâm học nhảy hiện đại.
Thời gian Linh Đan về nước cũng đã được hai tuần.
Linh Đan ngồi trên ghế sô pha ở phòng khách. Cô vừa xem TV vừa ăn trái cây. Cô xiên một miếng táo rồi đút vào miệng Thanh Nhã đang gối đầu lên đùi mình.
Linh Đan lên tiếng: “Hồi chiều chị Hương nói gì với cậu mà lâu vậy?”
Chị Hương là huấn luyện viên lớp học nhảy của hai người.
Miệng Thanh Nhã nhai nhoàm nhèm: “Hỏi cậu có muốn tham gia nhóm nhảy chuyên nghiệp không?”
“Phốc”, miếng táo trong miệng Linh Đan phun hết vào mặt Thanh Nhã.
Thanh Nhã ngồi dậy, Linh Đan vội lấy giấy lau mặt cho
Thanh Nhã oán giận: “Cậu có cần phản ứng thái quá như vậy không? Ngày học cấp ba cậu làm lớp phó văn nghệ chuyên tham gia các hoạt động văn nghệ của trường vừa nhảy vừa hát. Thầy cô còn đoán cậu sẽ là ca sĩ trong tương lai đấy thôi, cậu không nhớ à?”