Cửu Thiên Địa Luân Hồi

Chương 37: Bộ Ba Bị Cắn Mũi:D




_và cũng như lần trước thôi, Hoàng i như Y há miệng và phập cái mũi của Minh Đàm một cái thật đau_

Minh Đàm:- ui cha......ĐAU CHẾT MẤT

Huyền Hoàng:- ưm.... sao từ này quen quen (tỉnh lại)

Minh Đàm:- quen cái gì cô nhìn mặt ta có quen không?

Huyền Hoàng:- sao lại là ngươi? mũi của ngươi bị gì vậy?

Minh Đàm:- là tại cô mà ra đấy

Huyền Hoàng:- sao ngươi lại ở đây, lúc ta rớt xuống nước, không lẽ là mình mất nụ hôn đầu rồi

(NGHĨ XA VÃI)

Minh Đàm:- im đi ta không thèm đâu,mất gì mà mất, ta mới phải hỏi cô điều đó, tại sao cô bị bắt vào Hậu Cung của tên nhị Hoàng Tử?

Huyền Hoàng:- không thích kể

Minh Đàm:- vậy mời về cho

Huyền Hoàng:- về thì về

Minh Đàm:- này này, ta đùa đấy ở đây một chút đi

Huyền Hoàng:-* tên này đâu phải người bình thường đâu, nếu không nghe lời hắn chắc chắn mình sẽ toi đời* ngươi mới đuổi ta mà? không phải sao

Minh Đàm:- ta nói đùa thôi

Huyền Hoàng:- tên đi với ta đâu rồi? ngươi giấu hắn ở đâu mau khai ra (túm cổ tên Minh Đàm)

Minh Đàm:- hắn đang ở trên cây ngủ đấy

Huyền Hoàng:- vậy là tốt rồi *mong là Tiêu Dao Băng Mộng sẽ không phát hiện ra*

/RẦM/

Băng Mộng:- ta nghe nói Hoàng Thượng mới đưa một người tên Huyền Hoàng về

Minh Đàm:- thì sao? (mặt không cảm xúc)

Băng Mộng:- cô ta là người đã giết mẹ của bệ hạ đấy

Minh Đàm:- chuyện cũ đã qua, không nhắc lại (chau mày)



Băng Mộng:- chẳng lẽ bệ hạ coi sinh mạng của mẹ người thua cả một con chó thôi sao?

Huyền Hoàng:- ta không có giết mẹ của Minh Đàm, đừng vu oan cho ta (nhăn nhó)

Băng Mộng:- không phải cô giết thì là ai?

Huyền Hoàng:- là cô chứ ai

Băng Mộng:- xấc láo, ả tiện nhân như cô dám quyến rũ Hoàng Thượng (tiến lại giường+giơ tay định tát)

/BỘP/

Minh Đàm:- cô tính làm gì Tiểu Hoàng?

(HÔNG BIẾT TỪ ĐÂU NÓ LÒI RA TRONG ĐẦU MÌNH )

Băng Mộng:- chàng!!!!!!

Minh Đàm:- bớt kêu ta bằng cái từ nổi da óc đó đi

Huyền Hoàng:-* Tiểu Hoàng? từ đâu ra vậy* nếu cô đã nói vậy thì ta với cô sẽ thi đấu để phân biệt cách giết người

Băng Mộng:- đấu thì đấu

/THIÊN LONG CUNG/

Y Cát:- ta giao cho ngươi Thiên Thượng ngươi lại đi ngủ

Thiên Phong:- vâ......ta biết lỗi hí hí

Y Cát:- bộ mặt ta có dính gì à?

Thiên Phong:- cái mũi hí hí

Y Cát:- câm mồm!

Thiên Phong:- vâng! (miệng cứng ngắc)

Y Cát:- mau đi theo ngài ấy, ngay và lập tức

Thiên Phong:- nhưng......có tên Khuyết Dương đi theo rồi

Y Cát:- ngươi dám cãi lệnh ta?



Thiên Phong:- vâng....vâng ta đi liền*sao lúc nào ta cũng bị làm mục tiêu cho Tôn Chủ nhắm đến vậy)

/TÂN LA THÀNH/

Huyết Lệ:-* tên đó có nói cho Huyền Hoàng không chứ*

Khánh Hiên:- làm gì mà mặt lo âu thế Huyết Lệ?

Lâm Đằng:- chắc hắn đang lo cho ai đấy, mặc kệ đi

Tố Biên:- ba người các ngươi có thấy Hoàng chủ ở đâu không?

Khánh Hiên:- không thấy

Lâm Đằng:- ta cũng đang thắc mắc muội ấy ở đâu

Tố Biên:- vô tích sự

Lâm Đằng:- nữ nhân mà nói chuyện thô tục quá vậy?

Khánh Hiên:- đúng đấy

Tố Biên:- im đi, ta là NAM NHÂN!

Khánh Hiên:- nam nhân?

Lâm Đằng:- đừng có đùa

Tố Biên:- không biết thì câm mồm, ta đi tìm Hoàng chủ không có hơi để cãi tay đôi với các ngươi

Khánh Hiên:- người gì đâu mà lạnh nhạt thế

Lâm Đằng:- chẳng có vui tính gì cả

Huyết Lệ:- rốt cuộc là có nói không (âu lo)

Hiên và Đằng:- nói cái gì?

Huyết Lệ:- à......không có gì

/HOÀNG CUNG/

binh lính1:- NGHE GÌ CHƯA?

(MÀ MỌI NGƯỜI CÓ CHƠI GAME GÌ MÀ LIÊN QUAN ĐẾN GARENNA GIỚI THIỆU CHO MÌNH VỚI)