Chương 2: Học viện Anh hùng AOA
Chương 2: Học viện anh hùng AOA
Bấy giờ trung tâm thành phố, những dàn bóng bay, những cánh hoa mai đang tung bay trên khắp quảng trường của học viện AOA, phía trên sân thượng của các tòa cao tầng là những chiếc ô tô bay xa hoa ồ ạt đổ vào bãi.
Buổi lễ hôm nay là nơi quy tụ của hàng ngàn vị khách, của hàng trăm các nhà lãnh đạo từ khắp mọi nơi trên thế giới. Không những vậy, buổi lễ hôm nay còn thu hút được hơn trăm triệu người xem từ khắp các nền tảng xã hội, từ khắp nơi trên Trái Đất.
Trong bầu không khí nhộn nhịp của buổi lễ, hàng ngàn phóng viên đứng xếp hàng chờ đợi, những tiếng click, ánh đèn flash liên tục chớp nháy không ngừng. Đội ngũ cảnh sát cùng được huy động tối đa để duy trì an ninh, trật tự, họ đứng dàn hàng ngang bao kín cả cổng trường, chặn đứng cả trăm ngàn người dân đang đứng xem náo nhiệt bên ngoài.
Bên trong quảng trường rộng bằng cả cái sân vận động là những cánh hoa tươi thắm như được làn gió thổi hồn vào trong, chúng bay đi khắp nơi tạo nên một khung cảnh lãng mạn chỉ có trong điện ảnh.
Nơi đây, một khuôn viên trang nghiêm, xinh đẹp, rộng lớn.
Đứng trước quảng trường rộng lớn ấy là một bức tượng hình người cao lớn, sừng sững, tư thế đứng hiên ngang, ngạo nghễ, tay phải cầm trường thương, tay trái chỉ về một góc 45 độ, nét mặt người này không nộ mà uy, đôi mắt cương liệt nhìn về phía bầu trời xa xăm. Chỉ với bức tượng này thôi đã đủ để người ta cảm thấy kính sợ.
Đó… là bức tượng của một chiến binh, một anh hùng, một nhà lãnh tụ vĩ đại của thế giới-Trần Hùng Dũng, thường được người ta gọi thân thương với cái tên Bác Trần.
Bức tượng của ông được đặt đối diện với trung tâm quảng trường, nơi có hơn ba ngàn học viên đang sắp thành ba hàng dài ngay ngắn, nam mang đồng phục trắng, thắt cà vạt đỏ, nữ mặc áo dài. Ai ai trong số họ cũng đều đứng nghiêm trang, ngực ưỡn thẳng, nét mặt có phần háo hức, hồi hộp.
Bỗng lúc này, trong bầu không khí có phần rộn ràng thì từ phía sau hậu trường, một người đàn ông tuổi đã lục tuần, thân mang áo vest màu xám, bước chân đều đặn. Điểm nổi bật nhất trên người ông ta phải nói đến mái tóc dài bạc trắng đang lay nhẹ trong gió. Trên người ông như có một luồng khí tức toát ra đầy âm trầm, nguy hiểm giống như một sát long ẩn mình, đặc biệt là đôi mắt-một đôi mắt sâu lắng chỉ có ở người đã trải qua vô vô đoạn cố sự.
Ông ta bước bước lên bục, nói: “Xin chào tất cả mọi người”
Một giọng nói trầm ấm vang lên, có chút ngược lại với khí tức quá đỗi mạnh mẽ của mình. Lời nói của ông tuy không lớn, âm điệu rất đỗi bình thường, thế nhưng khi đặt lên người ông lại khiến cho người ta sinh ra một cảm giác áp bách, hồi hộp, lại càng làm cho bầu không khí trở nên vô cùng trầm lắng, tĩnh lặng.
Lập tức, mọi đôi mắt, máy quay, sự chú ý đều đổ dồn thân ảnh của người đàn ông ấy.
“Xin chào mọi người, tôi là Đoàn Thế Kiệt, hiện đang là viện trưởng đời thứ mười của Học viện Anh hùng AOA, trước khi chính thức bước vào buổi lễ, tôi xin phép được giới thiệu sơ qua về tình hình chung của Học viện AOA hiện nay” Ông nói.
Lời chỉ vừa dứt, bấy giờ từ trên không trung, một chiếc flycam dần dần hạ xuống, khi cách mặt đất khoảng chừng 70m thì chiếc flycam ấy liền bắn ra một luồng ánh sáng, tạo nên một cái màn hình khổng lồ với bốn chiều không gian.
Trên màn hình khi ấy hiện lên năm chữ to đẹp “HỌC VIỆN ANH HÙNG AOA”.
Khi nhìn thấy mọi thứ đã hoàn tất, viện trưởng Đoàn Thế Kiệt mới bắt đầu cất cao giọng nói:
“Học viện Anh hùng AOA là học viện duy nhất trên thế giới có bề dày lịch sử hơn một trăm năm. Trong suốt một trăm năm qua, chúng tôi luôn tự hào về những cống hiến và thành tích mà tập thể học viện AOA đã nỗ lực, cố gắng, liều mình để đạt được. Đây là thánh địa, là cái nôi đã đào tạo ra các chiến binh, anh hùng vĩ đại nhất thế giới. AOA còn tự hào khi là một trong năm học viện hàng đầu thế giới với một lực lượng giảng viện hùng hậu, dày dặn kinh nghiệm, cùng với các trang thiết bị công nghệ tiên tiến và hiện đại bậc nhất. Tôi… viện trưởng Học viện Anh hùng AOA tin tưởng rằng: đây chính là nơi tốt nhất để hiện thực hóa cho khát vọng hùng cường, vươn cao của các học viên cũng như của cả nhân loại”.
Một bài phát biểu tràn đầy tự hào và mạnh mẽ như một thanh gươm rắn chắc cắm sâu vào lòng đất. Đây là lời khẳng định của một viện trưởng vĩ đại cũng là lời khẳng định của một học viện siêu cường.
Từ những lời nói, hình ảnh và thông tin ấy đã có không ít người xem cảm thấy sôi sục, tự hào.
Lúc này đây, góc máy quay lại chiếu đến ba nghìn học viên đang có mặt tại quảng trường. Viện trưởng Kiệt khi ấy cũng nở một nụ cười ấm áp và nói: “Trước mặt tôi đây là ba ngàn thí sinh được tuyển chọn kỹ lưỡng từ khắp các nơi trên mảnh đất Hạ Đông này. Các em khi còn tại đều là những tinh anh của địa phương, đều đã trải qua không biết bao nhiêu đau đớn, nỗ lực để được có mặt tại đây, ngày hôm nay.
Và cũng trong ngày hôm nay, tại thời khắc này, tôi xin tuyên bố, buổi lễ thức tỉnh siêu năng lực cho các thanh thiếu niên chính thức… Bắt đầu”
Đến rồi đến rồi, khí huyết của đám thiếu niên đang trở nên sôi sục hơn bao giờ hết, đã bao lâu rồi? Mười năm? Không! Thậm chí là trên cả thế, chúng đã điên cuồng luyện tập, nỗ lực từng ngày từng ngày. Chúng nhớ những khi còn bé chỉ mới ba, bốn tuổi cho đến khi trưởng thành mười sáu tuổi.
Không biết bao nhiêu lần nước mắt đã rơi, máu đã phải chảy hay những lần ngất đi vì kiệt sức, tất cả những nỗ của mười năm, mười mấy năm, chính là để dành cho thời khắc này.
Ai trong số họ đều hiểu, sau ngày hôm nay thì cuộc sống và số phận của mình sẽ có những biến chuyển nghiêng trời lệch đất. Người hóa long bay cao lên trời, kẻ hóa trùng lầm lũi xuống đất. Chỉ mong sao những nỗ lực không biết mệt mỏi của bao năm tháng qua sẽ được đền đáp xứng đáng.
“Tất cả chú ý” một giọng nói nghiêm trang bất chợt cất lên, nó vang vọng khắp không gian, thức tỉnh những ai còn đang chìm trong những ảo mộng, suy tưởng.
“NGHIÊM!!!”
Rộp rộp... tất cả mọi người đều đồng loạt đứng lên, mắt hướng về chiếc đại kỳ.
Dù ở trong quảng trường, trên khán đài, hay ngoài cổng. Dù trong những quán xá, văn phòng chật hẹp hay những nẻo đường, con phố rộng lớn. Chỉ cần nơi nào chiếu hiện chiếc lá đại kỳ, thì ở nơi đó dù bạn là ai, chiến binh? Anh hùng? Lãnh tụ? Hay chỉ là những người dân điềm đạm bình thường, thì trong giây phút ấy, tất cả đều đã đồng loạt đứng lên nghiêm trang. Tay phải họ đặt lên trái tim, tay trái hướng thẳng xuống đất, ánh mắt đằm thắm, tự hào nhìn về chiếc lá đại kỳ.
Một bầu không khí trang nghiêm, trịnh trọng bao phủ cả thành phố này.
“Chào cờ… CHÀO” Một giọng nói đầy uy lực cất lên.
Lập tức từ trong bầu không khí trang nghiêm ấy, một bài ca vang lên với một phong cách hùng hồn, mạnh mẽ. Mỗi người dân khi nghe đến giai điệu này đều không khỏi xúc động, tự hào, bài hát này thật sự họ đã nghe đi nghe lại không biết bao nhiêu lần. Thế nhưng cứ mỗi lần nó vang lên, đặc biệt là trong bầu không khí trang nghiêm như này thì một loạt các cảm xúc nôn nao, khó tả trong lòng họ lại dâng lên, tự hào có, sôi sục có, đau thương có.
Lúc này đây, cả thành phố như đang hòa chung tiếng hát, hòa chung nhịp đập. Từng lời ca hào hùng cất lên như đang phô diễn, như đang đánh trận, như đang gào thét, lại như xoa dịu. Bất kể là ai, vĩ đại thế nào thì giờ đây họ đều phải cúi mình trước uy phong của nó.
Theo tiếng nhạc vang lên, chiếc lá đại kỳ chầm chậm được kéo tới đỉnh, chẳng bao lâu sau khi bài ca kết thúc, người ta nhìn thấy chiếc lá đại kỳ ấy đã tung bay trong gió.
“Thôi....lễ tất, xin kính mời quý vị đại biểu, chiến binh, các lãnh đạo, cùng toàn thể người dân trên khắp thế giới đang theo dõi trực tuyến buổi lễ ngày hôm nay, an tọa.”
Bấy giờ từ phía sau hậu trường, người dẫn chương trình mới chậm rãi bước về phía trước và nói: “Bài kiểm tra đầu vào có những nội dung như sau: các thí sinh xếp thành ba hàng, lần lượt chạm tay lên đá giác tỉnh, nếu siêu năng lực của thí sinh đạt được một trong hai yêu cầu sau thì sẽ được nhận vào học viện:
Thứ nhất: siêu năng lực thức tỉnh phải đạt điểm C trở lên.
Thứ hai: tiềm năng phát triển đạt ít nhất phải 2000 điểm thì mới đủ tiêu chuẩn để được nhận vào học viện.
Các thí sinh không đạt một trong hai yêu cầu trên sẽ phải tạm thời chia tay học viên. Riêng những thí sinh nào vi phạm quy định bài kiểm tra như gian luận, dùng c·hất k·ích t·hích, dưới mọi hình thức nào, một khi phát hiện sẽ bị khai trừ vĩnh viễn, không còn cơ hội để thi lại, càng không còn tư cách để nhập học.
Cuối cùng, chúc tất cả ba nghìn thí sinh đang có mặt ở đây ngày hôm nay thành công vượt qua bài kiểm tra. Hy vọng rằng sẽ được gặp lại các em với tư cách là học viên chính thức của AOA.
Và cũng chúc cho toàn thể quý khách đang có mặt ở đây, cũng như đang xem buổi phát sóng trực tiếp có một ngày bình an và hạnh phúc”.
Lời nói vừa dứt thì những tiếng vỗ tay, hò hét liền vang lên, khắp cả thành phố đang trào dâng một bầu không khí sôi động, đông đúc tựa như ngày đại lễ.
------------------------------------------------------
Ai đó thiết kế cái quốc kỳ và quốc ca cho tác đi ^^