Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Cứu Thế Nhân: Khởi Nguyên Ánh Sáng

Chương 10: Mạng xã hội Tinh Hà; Trường học của Lily




Chương 10: Mạng xã hội Tinh Hà; Trường học của Lily

Giới thiêu sơ lược về các hội quán, các thế lực lớn trong nhân loại:

- Quân đội liên minh (cấp thế giới): là lực lượng lớn nhất và khủng bố nhất trong nền văn minh nhân loại hiện tại. Hầu như họ nắm trong tay mọi quyền hành, chi phối lực lượng toàn thế giới. Đứng đầu họ là Tổng bộ Liên Minh với hơn 500 nghị viên.

- Liên minh kinh tế EU: đứng đầu là mười gia tộc có tài lực giàu ngang một quốc gia. Mười gia tộc đứng ra thành lập liên minh để bảo vệ nền kinh tế thế giới đang trong thời kì bất ổn định. Nguồn lực kinh tế thế giới nếu là 100% vậy họ chi phối đến 50% một con số vô cùng khủng bố.

- Hội chiến giả: đây được gọi là mái nhà siêu năng giả, với hội viên là 100% những người sở hữu siêu năng lực. Những siêu năng giả ra bên ngoài săn bắt quái thú được gọi là chiến giả. Tham gia vào hội chiến giả có vô số lợi ích mà cái đầu tiên chính là Tự Do, không cần chịu sự sắp xếp, trói buộc của bất kì ai hay tổ chức nào. Tất nhiên vẫn có luật lệ mà những chiến giả này buộc tuân theo.

- Hội thợ săn: Đây là nơi treo giá cho hàng trăm ngàn nhiệm vụ. Những thợ săn có quyền tự do lựa chọn nhiệm vụ được treo bảng với những mức thưởng tương ứng. Họ được gọi là những thợ săn tiền thưởng. Nơi đây con người ta làm việc dựa trên giao dịch, hợp đồng...

- Hội Võ giả ( Hoặc Võ Quán): đây giống như là nơi đào tạo học viên, lấy bản thân và v·ũ k·hí lạnh làm nòng cốt chiến đấu. Sống bằng việc thu phí dạy học.

Ngoài ra vẫn còn rất rất nhiều hội quán khác...

———————

...........Trong phòng Alex............

Lúc này đang nằm trên chiếc giường hai tầng là một thiếu niên trẻ tuổi. Chàng thiếu niên ấy đích xác Alex, câu mang trên người cái áo thun màu trắng, cái quần đùi màu đen. Hai tay cậu co lại đặt sau đầu. Còn cái đầu Alex thì nghiêng qua một bên, xuyên qua tấm cửa sổ bằng kính, nhìn ra bên ngoài thành phố rộng lớn. Bầu trời chiều nay thật trong xanh, những áng mây bay bay cạ thân mình qua những toà nhà cao lớn, những cái xe bay cứ lượn qua lượn lại, thập phần nhộn nhịp.

Bỗng... thân người Alex khẽ choàng dậy.

Cậu bước xuống sàn, nhìn chiếc đồng hồ Doremon đã tróc màu sơn được đặt trên bàn, đang chỉ kim 02:03 p.m. Căn phòng của Alex trông thoáng qua vô cùng chật chội, mặc dù chẳng có bao nhiêu đồ đạc, nhưng đặt trong căn phòng nhỏ thế này lại tạo ra một cảm giác có phần bừa bộn. Đại khái chỉ có một chiếc giường hai tầng đặt ngay cạnh cửa sổ, một tủ quần áo, một cái bàn học, một bàn vi tính, chiếc đàn giutar treo trên một kệ sách đóng tường.

Alex đi đến bên bàn vi tính, cậu kéo ghế ra đặt mình ngồi lên. Đang lúc rảnh rỗi, Alex muốn lên mạng Tinh Hà xem chút ít tin tức để g·iết thời gian, dù gì cũng phải đến tối Võ Quán mới mở lớp. Bàn tay Alex đưa lên nhấn vào nút nguồn trên thân máy, cái nút được nhấn nhanh chóng sáng lên, có thể nghe rõ tiếng động cơ cánh quạt bay vù vù.... lập tức...

Trên cái màn hình vi tính, ánh sáng rực lên rõ ràng, lúc này Alex lấy cái tai nghe đeo vào, kéo mirco xuống miệng.

Chíu chíu...Tinh

“Hệ thống máy chủ kết nối thành công, chào mừng Alex chủ nhân trở lại". Một giọng nói máy móc phát ra, thế nhưng giọng nói này lại nghe rất dễ thương, giống âm thanh của một đứa trẻ.

Âm thành này phát ra, lập tức trên màn hình vi tính, từ chiếc ảnh nền đang bình thường, lại hiển thị một nhân vật chibi. Nhân vật này chính là Tororo bé nhỏ, một thân béo ú đáng yêu, cái mắt xanh xanh, cái đầu nghiêng qua nghiêng lại đầy tinh nghịch, nhìn như một con thỏ nhỏ. Đây là trí tuệ AI được tích sẵn trong hệ điều hành, công dụng là gia tăng khả năng tương tác, hỗ trợ người dùng thông bằng giọng nói, giảm đi rất nhiều thao tác.

Nhìn thấy nó nghịch ngợm, đáng yêu như thế. Nhưng khuôn Alex vẫn hết sức thờ ơ, cái lần quái nào mà nó chẳng xuất hiện với cái kiểu nhảy nhảy, nhót nhót như thế. Alex sớm đã quen thuộc.

“Truy cập mạng xã hội Tinh Hà" Alex lạnh lùng nói.

Tinh tinh... thanh âm vang lên như đáp lời.

Tororo bé bỏng đang nhảy nhảy nghịch ngợm trên màn hình thì bỗng dừng lại, nó lấy ra chiếc bút sắt, rồi nhảy đến bên một cái phần mềm, click hai cái.



Lập tức màn hình vi tính đổi khác, nó chạy thanh màu xanh một hồi rồi biến thành một nền tảng tin tức trông rất bài bản.

Đây là mạng xã hội Tinh Hà, mạng xã hội lớn nhất hành tinh, mạng xã hội này xuất hiện từ rất lâu đời. Sự ra đời của Tinh Hà là một sự kiện vô cùng quái lạ, trong lúc các căn cứ còn chưa kịp thiết lập lại đường dây mạng, thì nó đột ngột xuất hiện, không ai biết nó đến từ đâu, do ai điều hành.

Đã có rất nhiều giả thuyết đặt ra xoay quanh sự xuất hiện của trang mạng xã hội nay, mãi đến 40 năm sau kể từ khi nó xuất hiện. Thế nhưng thời điểm nó đến thật đúng lúc, cũng nhờ có nó mà con người mọi nơi trên thế giới lại có thể kết nối với nhau, dù bạn ở bất cứ nơi đâu trên trái đất, vào bất cứ thời gian nào, hễ là có thiết bị điện tử liền có thể truy cập vào Tinh Hà.

Nó sinh ra chính là thắp lấy niềm tin cho nhân loại, liên minh các khu vực, thế giới cũng từ thông qua Tinh Hà mà được sinh ra. Tinh Hà là loại mạng vô tuyến phủ khắp toàn bộ trái đất, đến cả vệ tinh bay ngoài Trái Đất cũng thừa sức kết nối. Nó là mạng thông tin được sử dụng ở nền văn minh Arctifallcole, một trong bốn nền văn minh lớn nhất Trái Đất. Cũng là nền văn minh hiện đại nhất, không hiểu lý do vì sao nền văn minh này bị huỷ diệt, nhưng nền văn minh hiện tại của loài người còn xa xa mới có thể sáng bằng với họ.

Alex nhìn trên màn hình hàng loạt trang web, Chợ online, kênh tin tức, kênh video, The Gamer....

“Hôm nay có tin tức gì Hot?" Alex lạnh lùng hỏi.

Lập tức thông qua tai nghe, âm thanh của Tororo lên tiếng đáp lời.

“Học Viện AOA xuất hiện ba thiên tài cấp S, một là cực trí chi băng, hai là chiến thần diệm ưng Horios, ba là song sinh năng lực, tuy nhiên thông tin về danh tính đều bị dấu kĩ. Dưới mục bình luận, Tororo thu được ba cái tên liên tục được nhắc đi nhắc lại như sau: Trần Sinh Hà, Cao Bá Hưng và Đỗ Ngọc Diên Lan. Ngoài ra còn có cái gì mà tội đồ Alex thức tỉnh năng lực bôi trơn nữa". Tororo vừa nói vừa lấy tay chỉ trỏ, trên màn hình liền xuất hiện các hình ảnh đính kèm.

“Tiếp đi" Alex lạnh lùng nói, hắn hơi đâu xem người khác nói gì về mình.

“Học Viện Tần Thiên, căn cứ Hoa Hạ, có học viên thức tỉnh ra năng lực đến từ Hiên Viên Chiến Thần. Và còn rất nhiều học viện khác của các học viện hàng đầu thế giới, bị che dấu thông tin cùng danh tính, đại khái số lượng bị che dấu là gần 100 người, rất nhiều thông tin ngỗ ngang trên mạng mà Tororo không thể tinh chỉnh” Tororo nói.

“Lại có nhiều học viên bị che dấu thông tin như vậy? Năm nay là cái năm gì? Bọn thiên kiêu kia không phải là chọn năm sinh của ta để toả sáng đấy chứ?" Alex lạnh nhạt nói.

Không phải là năm trước hay năm sau mà lại cái năm này, cái năm quái thai đua nhau ra đời, nhìn cả thế giới ai ai cũng là thiên tài kiệt xuất, còn Alex hắn lại chỉ là một phế vật, hắn chính là không thể không dấn lên lòng ganh tỵ, ghen ghét. Đã không biết bao lần Alex đay nghiến bản thân, cũng không biết bao lần cậu quay sang trách thời thế, đổ lỗi cho ông trời.

Nhưng cho dù có làm cách nào, thì tâm trạng cậu chưa bao giờ cảm thấy khá hơn, dù chỉ một chút.

Sau một hồi lướt tin tức, xem một số video chiến đấu với quái thú của các chiến giả.

Nào là q·uân đ·ội vừa phát minh ra v·ũ k·hí s·inh h·ọc.

Phát hiện lớn trong di tích Maya

Top mười anh hùng mạnh nhất lịch sử nhân loại...

Thời gian càng lúc càng càng trôi qua mau....

Tít Tít...âm thanh đồng hồ vang lên: 4:30pm (4h30 chiều)

Alex lúc này mới chịu ngưng lướt mạng, cậu tháo tai nghe xuống, tắt máy vi tính. Đứng dậy khỏi ghế, đôi chân Alex bước ra khỏi phòng của mình. Xuống dưới phòng bếp... đây là lúc cậu đi nấu cơm, bình thường thì hai em tan học lúc 5h15 còn mẹ thì lúc 5h30h mới về. Học viện An nhiên của cậu dạy học vào buổi sáng 7h —> 9h50, chiều từ 1h30 đến 3h, thế nên bình thường cậu chính là người nấu cơm chính cho cả gia đình.

37 phút trôi qua, Alex đã hoàn thành mọi việc. Lúc này đã là 5h7p chiều.



Cậu nhìn lên chiếc đồng hồ ở đầu tivi rồi thở phào ra một hơi.

“Cũng đến giờ đi đón Lily và Đan rồi".

Alex nói giọng đầy nhẹ nhõm. Bình thường thì Đan sẽ đón chị của mình về nhà nhưng hôm nay rảnh rỗi, Alex muốn đến đón cả hai đứa em của mình. Mặt khác tâm trạng Alex đang khá buồn chán, chẳng biết phải làm gì.

Nếu bình thường thì Alex chẳng bao giờ cho phép bản thân rảnh rỗi. Những lúc thế này, cậu thường dùng toàn bộ thời gian để học tập ở thư viện hoặc rèn luyện kiếm pháp. Không dể dàng gì để một kẻ dính đầy đau thương như Alex vươn lên thành học sinh xuất sắc nhất Hương Ba thành suốt 7 năm liên tiếp.

Bất quá, các cuộc thi ấy chỉ là dựa trên học thức lý thuyết, cùng một vài kĩ thuật chiến đấu sơ đẳng mà thôi. Chiến đấu bằng siêu năng lực mới thực sự mang đến vinh quang vô hạn. Thế nhưng giờ đây, với siêu năng lực cấp F của bản thân, Alex muốn đạt đến cấp độ nhất đẳng Tinh La Chiến Sĩ cũng khó, huống hồ là một cuộc thi chỉ hội tụ toàn thiên tài trong thiên tài.

Sau khi thay một bộ quần áo đen từ trên xuống dưới, Alex lúc này mới bước ra khỏi nhà. Những bộ đồ màu đen là màu trang phục mà cậu yêu thích nhất. Mái tóc xoăn đen phủ xuống che mất nửa gương mặt, cái mũi thanh tú cùng chiếc cằm đầy đặn, tạo nên một vẻ đẹp kì bí, quyền rũ.

Thế nhưng bộ đồ đen của Alex đi trên đường thật chẳng có gì nổi bật. Trên con phố lắm người qua lại, nói không điêu nhưng ai nấy trên con phố này cũng toát trên mình một sắc thái u ám, có lẽ là do đời sống đầy những lo toan, nghèo khổ mà ai ai cũng bọc trên mình một bộ dữ dằn, nguy hiểm.

Alex cứ thế bước đi trên con đường u ám đó, một vẻ cô độc.

Trường LiLy là ngôi trường cấp 2 ở đường quốc lộ số 55, từ nhà Alex đi đến đó mất 15p đi bộ. Còn của Đan thì xa hơn một chút nhưng không nhiều, tính ra thì hai ngôi trường này cũng khá gần nhau.

......... Trường trung học cơ sở Việt Hồng ..........

Một ngôi trường khang trang với ba dãy lầu, lúc này tại phòng học của lớp 9N1, một cô bé xinh đẹp ngồi trên chiếc xe lăn thay cho ghế, đang không ngừng cặm cụi ghi bài. Cô bé ấy có thể là ai khác ngoài LiLy. Mặc dù là bị liệt nửa thân dưới nhưng bởi vì nét đẹp của nàng quá ư vượt trội. Nên không hiếm các nam sinh thừa cơ nhìn trộm, ai cũng trưng ra bộ mặt đầy vẻ si mê.

Tại một cái bàn cuối phòng học, một thiếu niên tên Hoàng Vũ đang say sưa nhìn ngắm Lily đến mức quên cả học hành, câu ta là bạn thân của LiLy, đã học cùng cô suốt hơn 6 năm từ tiểu học đến giờ. Cả hai rất thân thiết, giờ ra chơi thì cùng nhau nói chuyện, giờ cơm trưa thì cùng nhau chia sẻ đồ ăn, đến cả ra về cũng tiễn nhau một đoạn đường.

Không biết Lily xem anh chàng này như thế nào, nhưng cậu ta thì xem cô như một nửa còn lại của mình. Hoàng Vũ chính là đối tượng bị ghen ghét của không biết bao nhiêu nam sinh trong trường. Họ si mê Lily không chỉ vẻ bề ngoài, mà còn ở học lực luôn đứng top đầu của trường, cô chính là nữ thần kiếm khuyết trong lòng của họ.

Vì đâu một tên tiểu tử vừa xí hoắc, vừa dốt đặc như câu ta lại có thể cùng Lily kết thành một đôi chứ, thật không công bằng.

Hoàng Vũ đang mãi mê ngắm nhìn LiLy thì bỗng...từ đâu bay đến một cây viết điện tử.

Phíu...cốp... “Ui da" một âm thanh chói tai phát ra từ mồm của Hoàng Vũ. Cây bút ấy ném có chuẩn quá không ah, lại chọn ngay vầng trán ưu tú của cậu ta làm điểm tiếp xúc.

Rất nhanh, thanh âm này liền thu hút toàn bộ ánh nhìn của mọi người trong lớp học.

Hoàng Vũ lấy một tay che đầu, tay còn lại cầm cái vật vừa bay đến mà thân người không khỏi run run ~

Gương mặt Hoàng Vũ không mấy nổi bật, nước da ngâm đen, vừa rổ vừa mụn, có đâu là đôi mắt Hí trông có vẻ tri thức, đang dần dần ngước lên nhìn...một nam tử trên bục giảng.

Khi ánh mắt họ khẽ chạm nhau, nó như hoà quyện về độ tinh thâm cùng quen thuộc, một đôi thì rực lửa, một đôi thì lại run lên liên hồi, mồ hôi tuôn rơi trên vầng trán.

"HOÀNG VŨ!!! cậu CÚT ra ngoài cho TÔI, ngắm gái nhiều như vậy cũng nên chai mắt đi chứ, đây là lần thứ n mũ mấy cậu bần thần trong lớp rồi hả? Ra ngoài đứng kiểm điểm lại bản thân cho TÔI!!!“ Một thầy giáo tuổi tầm trung niên, đeo một chiếc kiếng cận, phía sau ông là màn hình điển tử lớn bằng cái bảng dùng trong việc giảng dạy.



"Vâng" Hoàng Vũ kêu lên một thanh âm đau lòng, câu mở cửa, bước ngoài hành lang, đứng úp mặt vào tường.

Sự kiện ấy khiến ai cũng phải bịt mồm lại cười, cái tên Hoàng Dốt Đặc ấy không khỏi lỳ lợm quá a, thầy Cường là ai chứ? Vậy mà còn dám mất tập trung trong tiết của thầy, đã vậy còn rất nhiều lần, đây có nên gọi là dũng cảm không?

Nhìn thấy Hoàng Vũ như vậy, Lily chỉ là lấy đôi bàn tay thon dài của mình khẽ che cái miệng nhỏ, vừa cười vừa lắc đầu ngao ngán.

Hơn mười phút sau....

.........Reng Reng Reng....tiếng chuông vang lên... Tiết học cuối cùng cũng kết thúc... Giờ tan trường đã điểm...

“Phù, cuối cùng cũng được về nhà" Hoàng Vũ thở ra từng hơi hạnh phúc, mỗi ngày đi học đối với cậu ta chính là một loại cực hình. Hoàng Vũ lúc nào cũng đau đầu trong việc cố gắng kìm nén bản thân để tập trung học hành, cậu còn chẳng biết bản thân đến trường là vì LiLy hay là vì học hành nữa.

Đôi chân lặng lẽ lần mò vô lớp học, lúc này trước mặt Hoàng Vũ vẫn là hình bóng vẹn nguyên năm nào.

“Hoàng Vũ, cậu nhanh lên một chút, hôm nay anh hai đến đón tớ đấy, sẵn tiện cho cậu xem người hùng của gia đình tớ trông như thế nào...hihi" LiLy nói lên giọng điệu vui tươi, ánh mắt đầy thích thú nhìn vào Hoàng Vũ, nụ cười ấy, ánh mắt ấy khiến tim của cậu như đập lên liên hồi, đây là muốn g·iết người ahh...

Hoang Vũ lại ngớ người phần 2!

“Ớ..ờ ờ...Ulm, cậu đợi tớ một chút" Hoàng Vũ ra sức gật gật đầu, cậu chạy nhanh đến bên bàn học thu dọn sách vở. Mất một lúc, Hoàng Vũ mới vác theo cái cặp vừa to vừa nặng, lý do là cậu đã nhét hết sách vở của cả học kì vào cặp, đối với cậu, việc soạn sách vở hằng ngày là một việc rất lãng phí thời gian, nhét hết vào cặp, không phải là được rồi sao? Mặc dù hơi nặng một chút nhưng với Hoàng Vũ cũng chẳng có vấn đề gì lớn.

Hoàng Vũ bước ra ngoài, tay cầm lấy cái tay năm của xe lăn, đẩy LiLy đi, đây là công việc mà cậu yêu thích nhất mỗi khi đến trường. Cái này cũng gọi là phúc phận ah, Hoàng Vũ không nắm chặt cái tay cầm này liền bị kẽ khác chen ngay c·ướp chỗ, ngu gì? Phải nắm thật chặt. He he

Hoàng Vũ đẩy chiếc xe lăn Lily nhẹ nhàng đi qua dãy hành lang, vừa đi vừa hất mũi lên trời. Câu ta cảm thấy rất hả hê khi bản thân được đích thân đẩy xe cho nữ thần, đặc biệt là cảm giác ghen ghét của những tên nam sinh kia, chúng cũng muốn lắm mà đâu có được, ha ha ha ha.

Chẳng mấy chốc, cả hai đã ra bên ngoài cổng trường.

Hoàng Vũ và Lily cùng nhau đợi bên ngoài cổng trường, chỗ này có một cái cây thiên ngân lớn tuổi, thân cao, cành đâm chi chít ra xung quanh. Cái cây xòe những tán lá xum xuê của nó, rũ xuống che một khoảng bóng râm chỗ hai người. Bấy giờ một làn gió thổi qua, làm cho những cánh hoa thiên ngân rơi xuống, tạo nên một khung cảnh vừa đẹp vừa lãng mạn biết bao.

Dưới tán cây ấy, có một cặp đôi vừa chờ đợi, vừa trò chuyện với nhau hết sức vui vẻ.

“Vũ à, đừng nói với tớ là cậu đang căng thẳng đấy nhé? Anh tớ thoạt trông thì khá lạnh lùng nhưng bên trong thì vô cùng ấm áp, đừng lo...hihi.” Lily nói một cách trấn an.

“Cậu yên tâm, ha ha..tớ chỉ là đang nghĩ đến thầy Cường sẽ nhắn với mẹ tớ những lời cay nghiệt như nào thôi... ha ha." Hoàng Vũ luôn cố tỏ ra bình tĩnh nhưng tinh thần thì đang bị kéo căng như dây đàn, chẳng khắc nào con rể ra mắt phụ huynh.

..... Lúc này khi Alex còn chưa đến thì từ trong góc khuất trên con phố thưa người qua lại. Tan trường đã khá lâu, nên chẳng còn mấy học sinh đang ở lại nơi này. Từ trong góc tối của khu phố, một vài ánh mắt âm lãnh, không lượng thiện đang nhìn chằm chằm về hướng của LiLy cùng Hoàng Vũ.

“Đại ca, con phố này hiện tại đang thưa thớt người qua lại, anh nghĩ chúng ta có nên...” một tên côn đồ với khuôn mặt dữ tợn, đôi mắt ác độc, hắn lên tiếng nói trong nhóm bốn người đang có mặt ở đây.

“ Ulm...ra tay đi, con mồi hôm nay đã được đặt trước. Tuyệt đối không được động vào.” Cái tên được gọi là đại ca ấy lên giọng trả lời, ánh mắt thâm độc, đôi mắt thiếu tự chủ nhìn về hướng Lily mà cứ ực ực vài tiếng nước bọt.

-------------------------------------

Phù, mệt quá ae ạ, mình viết bằng điện thoại nên một chương mất rất nhiều thời gian. Thôi không nói nhiều, chúc ae đọc truyện vui vẻ! ^^

Chỉ tiêu đưa ra 2/4 chương

Nắm Sáng.