Chương 16: Cho tiểu đệ công pháp
Hoàng Minh tướng quân biết Diệp Tu vô sỉ sẵn nên cũng không quá kinh ngạc
Ngược lại có chút thưởng thức
Bởi vì người tài tâm cao khí ngạo với người tài bình phàm gần gũi khỏi nói cũng biết thích người nào hơn
Hoàng Minh xem trọng nhưng vẫn giả bộ không hiểu thử Diệp Tu
Hắn tất nhiên là vô sỉ hạng ngươi càng không hiểu hắn lại càng trắng trợn ám chỉ
Vòng vo một hồi Diệp Tu quanh đi quẫn lại không ngừng nhắc tới hai chữ “ban thưởng”
Hắn tiện tới mức mà câu nào ban thưởng hai chữ cũng phải xuất hiện trong lời nói
Hoàng Minh nhìn mà tức cười nhưng cuối cùng quyết định không giỡn nữa
Diệp Tu cũng thở phào một hơi nhẹ nhõm
Không tý phép tắc cầm bình trà lên tu một hơi hết sạch
Đứng dậy phủi áo tiêu sái rời đi nhưng vẫn nhớ quay đầu nhắc nhỡ “Hoàng Minh tướng quân tay nhớ nhanh chút ta đợi”
Hoàng Mình cười nhẹ “Được rồi ngươi cứ yên tâm đảm bảo mau lẹ”
Diệp Tu hài lòng sải bước trở về lều nằm dài
Nhưng chợt nhớ bọn tiểu đệ hình như có chút yếu gà
Thế là gọi cả bọn lại hỏi “Các ngươi muốn theo ta lăn lộn không?”
“Tất nhiên muốn” Cả đám trả lời dứt khoát
“Vậy được ta đây có mấy bộvõ kỹ không tệ thích cái nào chọn đi”
“Hahaha! Vậy ta không khách khí” Phi Phi nói xong liền cầm một đóng khôi lỗi thuật
Tiếp đó nông nông tiến lên lấy toàn bộ độc hệ công pháp cười hì hì hưng phấn
Du Du cũng không khách khí vừa ra tay liền ôm toàn bộ mộc hệ công pháp
Riêng thanh ngọc khiêm tốn chọn một bộ binh pháp chiến trận
Tiếp đến Hỏa Hoa một tay gom hết tất cả thương pháp võ kỹ bỏ túi
Mộc Mộc cũng gom hết rèn khí pháp hưng phấn chạy vòng vòng hô hào
Tiêu Tiêu thấy vậy cũng không thua kém một tay ôm toàn bộ tiễn thuật võ kỹ
Còn lại ba tên Tiểu Đại Tiểu Nhị Tiểu Tam ba huynh đệ cũng tiến lên cầm toàn bộ trận pháp bí tích
Diệp Tu lắc đầu nói “Các ngươi thật tham tu hết không mà ôm cho lắm”
Mộc Mộc chạy vòng vòng thở hồng hộc dựng lại vỗ bắp tay kiên định nói nói “Diệp Tu ca ta tu không hết cũng phải cầm về ngắm”
“Đúng vậy bọn ta cũng đồng ý với Mộc Mộc tu không hết thì sao cầm về ngắm không được hả”
Diệp Tu cười khổ hận mình thu nhằm đám thần kinh không bình thường tiểu đệ
Nhưng thôi kệ ở chung với đám khùng còn hơn mưu mô người
Mà đời hắn chỉ có ba ghét
Thứ nhất phản bội đồng bạn vì lợi ích
Thứ hai đám con gái hám lợi nhìn tiền tài liền bất chấp thân thể vàng ngọc của mình dâng hiến
Thứ ba là loại người hèn yếu luôn biện minh
Diệp Tu cũng nói thẳng ba ghét của mình sẳn tiện nhắc luôn đám tiểu đệ đứa nào nghĩ xây hậu cung thì bỏ đi
Bởi vì hắn cực ghét hậu cung người
Đám đó chả khác nào đám bội bạc sẵn sàng phụ bạc người yêu mình để tìm cái mới cái lạ
Diệp Tu sẵn sàng ra tay g·iết không nhân nhượng kẻ nào vi phạm
Phi Phi cũng hiểu liên đứng ra thề “Đệ đời này theo đại ca vĩnh viễn không phạm vào cấm kị”
“Đúng vậy bọn ta cũng thề” Tất cả kiên định cực kì
Diệp Tu hài lòng gật đầu “tốt lắm đây là công pháp chủ tu các ngươi cầm đi”
Phi Phi tiến lên cầm một bản viết tay bí tịch cùng đám đồng bọn chụm đầu lại coi
Bìa sách ghi một hàng chữ cơ sở công pháp thượng cổ pháp
Công pháp này do một vị vô danh đại năng sáng tạo
Nhưng nó là bách biến cần người tu luyện tự thân cải tiến cho phù hợp bản thân
Cả đám lập tức hưng phấn thở phào nhẹ nhõm
Bởi vì vừa thấy Diệp Tu cầm ra chỉ một bản liền có chút lo công pháp không hợp ý
Cho nên vừa thấy tự mình cải tạo cả đám liền nhảy cẫn lên hoan hô
Mộc Mộc vui quá liền quay đầu hun một cái vào mặt Hỏa Vũ
Hỏa Vu không hai lời liền sách đại thương đuổi theo “Tên khốn nạn ngươi dám hun ta aaaa”
Mộc Mộc hét to chạy bắn khói “Xin lỗi Xin lỗi ta không cố ý”
Hỏa Vũ không thèm nghe xách thương chém tới “Ta mặc kệ, ngươi, ta đàn ông vậy mà ngươi hun ta c·hết đi”
Mộc Mộc cười khổ giải thích “Thật ra ta không cố ý chỉ tại mỗi lần ta vui đều sẽ chạy lại tới hun người ”
“Hun ngươi cái bíp ta chém” Một thương vỗ ra Mộc Mộc nhanh chóng né
Nhưng xui xẻo ai ngờ vấp cục đá ngã cái rầm vào cái cộc lều
Hỏa Vũ hầm hầm tiến lãi muốn cho tên này một trận
Vừa lại, Mộc Mộc quay người gãi đầu cười,hai cái răng cửa lập tức rơi xuống
Hỏa Vũ ôm bụng cười hahaha “Cho ngươi hun ta súng nha con”
Mộc Mộc sờ sờ mặt phát hiện hàm răng rơi mẹ hai cái răng cửa yêu quý lập tức tan vỡ
Hắn không nhiều lời một đao t·ự s·át
Diệp Tu hồi sinh hắn lại chửi to “Ngươi có thần kinh không mất hai cái răng mà t·ự s·át, lần sao ta không hồi sinh đâu biết chưa”
Mộc Mộc gãi đầu giải thích “Diệp Tu ca đừng giận tại ta sợ mọi người nhớ vẻ đẹp trai của ta sống không được”
Một đám ôm bụng n·ôn ó·i mắng to “Huynh đệ về nhìn gương nhiều chút”
“Thần kinh” Diệp Tu bất đắc dĩ hết cách nhìn đám tiểu đệ cảnh cáo
“Các ngươi đứa nào mà bắt ta hồi sinh với lý do vớ vẩn như vậy ta đảm bảo tên đó hồi sinh trong hố phân biết chưa”
“Rõ đại ca”
“Tốt” Đi về tu luyện đi đừng phiền ta nghỉ ngơi
Không khí im ắng lại Diệp Tu mới phát hiện thiên thư nhắc nhở đòi tiền
Hắn có chút khí cái hệ thống, hồi sinh cần phí cũng không nói sớm
Diệp Tu không một xu dính túi xoa xoa tay cười hì hì nói “Ngươi cho ta thiếu được không”
“Được”
“Ngươi thật tốt ta yêu ngươi quá thiên thư”
“Kí chủ có chút hiểu lầm gì thì phải thiên thư ta không cho mượn không có lãi nha”
Diệp Tu chửi ầm lên “Ngươi khốn nạn”
“Hừ không có tiền mà chửi ta tin không ta tăng lãi”
Diệp Tu quay 360 độ nói “Đừng đừng ta chửi đám tiểu đệ nào dám chửi ngươi chứ”
“Được rồi thân yêu thiên thư ta đi kiếm tiền liền đây”
Diệp Tu mặc một bộ tặc đồ phóng nhanh ra ngoài
Tất nhiên là hắn đi trộm
Thành thạo lẽn vào nhà mọi người đánh cắp mỗi thứ một ít tránh làm quá lớn
Một đêm thiếu ngủ Diệp Tu cuối cùng cũng trả xong nợ
Ngay lập tức triệu tập bọn tiểu đệ tăng thêm luật mới hồi sinh phải trả tiền
Bởi vì Diệp Tu sợ bọn tiểu đệ không s·ợ c·hết hở cái đâm đầu t·ự t·ử thì tiền đâu trả cho hết
Rất nhanh người của Hoàng Minh tới thông báo công pháp chuẩn bị xong
Hoàng Minh dẫn Diệp Tu tiến vào mật thất trên đường kể khổ liên tục
Diệp Tu tai muốn mọc kén mới tới, mừng như mới sống sót sau t·ai n·ạn say sưa cầm sách đọc
Một cuốn công pháp cũng không dày lắm khoảng chứng hai ba chục trang thôi
Đọc chưa tới nữa canh giờ liền xong một cuốn
Thiên thư lập tức lại tiến hành quét tối ưu hóa, hai canh giờ qua đi tối ưu xong
Lập tức lượng lớn thông tin tràn vào não Diệp Tu
Hắn cắn răng nhịn xuống cảm nhận đau đớn
Rất nhanh nữa canh giờ qua đi hoàn thành
Diệp Tu nghi hoặc hỏi “Thiên thư tại sao lần này tối ưu dung nhập lâu như vậy”
“Kí chủ phải biết thiên thư năng lực cũng không phải xài không”
“Vậy chứ năng lực ngươi cần gì hả?”
“Cần đại lượng năng lượng để mở khóa phong ấn hiểu không ngốc kí chủ”
“Ta mà ngốc thì ngươi là ngu thiên thư” Diệp Tu tức giận mắng
“Ngươi tin không ta tăng giá toàn bộ chức năng cho ngươi coi”
“Hahaha!Thiên thư đại ca bớt giận”