Bên này ba người chị em bọn họ nói chuyện vui vẻ thì bên đám bạn của Trần Quân Minh cũng không hề kém cạnh. Hôm nay khác mọi ngày là chỉ có mỗi Hoàng Cảnh Thiên và Trần Quân Minh đến chung vui cùng Hoắc Thịnh Đình, còn Mạc Chính Thần lấy lý do người yêu không khỏe, Hạo Thuần Vương thì...
Hoàng Cảnh Thiên nâng ly rượu trong tay, hướng mắt về phía Hoắc Thịnh Đình lên tiếng...
"Cậu đính hôn cùng Bạch Linh rồi à..."
Hoắc Thịnh Đình gật đầu. Đính hôn của giới thượng lưu cũng chỉ là mối làm ăn giữa hai nhà liên kết với nhau, hoàn toàn không xuất phát từ tình yêu nam nữ thuần túy....
"Có muốn đâu...do bị ép cả..."
Trần Quân Minh cười cười, ít ra thì anh vẫn may mắn hơn tìm được chân ái của đời mình, nếu không chắc không như Hoắc Thịnh Đình cưới đại cho xong...
"Cậu xem Trần Quân Minh vui vẻ chưa kìa, vừa công bố có vị hôn thê với giới truyền thông..."
Hoắc Thịnh Đình gật gù nhìn Trần Quân Minh, thực sự tò mò cô gái nào lại có thể chiếm trọn trái tim của tên đàn ông trăng hoa này...
"Giới thiệu cô ấy cho chúng tôi biết đi..."
Trần Quân Minh liền hướng mắt về dàn ghế nghỉ ngơi nhưng không thấy bóng dáng Nhược An đâu, tâm trạng liền trở nên lo lắng...
"Cô ấy đi đâu rồi...để tôi đi tìm thử..."
"Vậy thôi...tôi cũng đi xem Hân Nghiên của tôi ở đâu rồi..."
Cả ba bắt đầu đi tìm người phụ nữ của riêng mình. Tâm trạng lo lắng sốt ruột của người đàn ông khi thấy bọn họ đứng chung với nhau nơi ban công liền thở phào nhẹ nhõm...
"Nhược An..."
Nhược An nghe thấy ai đó gọi mình theo phản xạ liền quay đầu lại, cô liền mỉm cười khi thấy người đó là Trần Quân Minh. Anh vội vàng cởi áo khoác ngoài ra khoác cho cô, đề phòng trời ban đêm trở lại. Chiếc áo khoác thật ấm còn mang mùi hương đặc trưng của anh khiến cô dễ chịu...
"Sao lại ra đây đứng thế..."
Nhược An vui vẻ kể về chuyện cô vừa quen được hai người chị vô cùng xinh đẹp với Trần Quân Minh, nhưng anh lại nghi hoặc hỏi bọn họ...
"Hai cô có dạy hư cô ấy không đó..."
Hân Nghiên lắc đầu còn Bạch Linh tỏ ra vô tội. Còn hư hay không thì tối nay mới biết được...
"Này này...ai cho cậu bắt nạt Hân Nghiên nhà tôi hả..."
Hoàng Cảnh Thiên vội nắm tay Hân Nghiên, trừng Trần Quân Minh một cái liền rời đi. Nhược An cũng chào Bạch Linh liền ra về cùng Trần Quân Minh. Bọn họ nói chuyện vui vẻ đến mức mà đã gần mười giờ tối.
Nhược An vừa về đến nhà đã vội đi tắm rửa sạch sẽ. Cô nhớ lại lời của Hân Nghiên cùng Bạch Linh ban nãy, liền chọn áo ngủ hai dây mỏng cùng nội y màu đen mặc ra ngoài. Cô không biết đây có phải sự quyến rũ mà Hân Nghiên nói hay không nữa...
Trần Quân Minh không quan tâm Nhược An chạy đi đâu mất. Anh còn việc phải của tập đoàn phải giải quyết trong đêm nay, mắc công cha anh lại cằn nhằn nhức hết cả đầu...
Nhược An mở cửa phòng Trần Quân Minh liền thấy anh đang chăm chú làm việc còn không thèm nhìn cô. Vậy Nhược An đành lên tiếng trước...
"Quân Minh..."
Trần Quân Minh nghe tiếng gọi ngọt ngào của nữ nhân liền nhìn lên. Đầm ngủ hay dây cùng nội y màu đen sao, Nhược An có biết bản thân đang làm cái gì không...
Nhược An tưởng chiêu này không có tác dụng, liền theo kế hoạch khác mà Hân Nghiên chỉ liền tiến lại ngồi vào lòng Trần Quân Minh, hai tay ôm lấy cổ anh...
"Em có biết bản thân đang làm gì không..."
Trần Quân Minh hơi thở dần mất ổn định, nữ nhân mà ngày đêm anh thầm ao ước đang nửa mặc nửa hở ngồi trước mặt sao anh có thể bình tĩnh được cơ chứ...
"Chị Hân Nghiên nói nếu em không ngủ cùng anh, sẽ có người khác thay em làm việc đó...nhưng em không muốn..."
Nhược An ủy mị kể lại. Đúng là vợ yêu của Hoàng Cảnh Thiên đã dạy hư Nhược An rồi. Nhưng cũng phải cảm ơn Hân Nghiên, anh mới được thấy bộ dạng quyến rũ chết người của Nhược An...
"Vậy em có đồng ý ngủ cùng anh không...
-----