Cuồng Luyến Chi Ái 1: Em Phải Yêu Tôi

Chương 34: Chính thất × Trà xanh




Vừa đúng 7h, Lena đã có mặt ở khách sạn mà Mạc Chính Thần ở. Người con gái khí chất mang nét phương Tây xinh đẹp đến mức nhiều người cũng phải ngoái lại nhìn, thêm phần khí chất chính là hương thơm phát ra từ cơ thể cô ta càng làm lũ đàn ông tầm thường thèm khát...

Phục vụ hướng dẫn tận tình nơi Mạc Chính Thần đang ở cho Lena, còn không quên nói lời tốt đẹp...

"Chúc cô buổi tối tốt lành..."

Lena bước vào trong liền không khỏi trầm trồ, ánh đèn sáng thường ngày được thay bằng đèn vàng lãng mạn, trên bàn ăn được sắp xếp theo kiểu phương Tây cổ điện nhưng không kém phần sang trọng. Nhưng điều cô ta thắc mắc là tại sao lại có đến ba chỗ ngồi...

Lena vẫn đang ngó xung quanh thì giọng nói trầm thấp của Mạc Chính Thần từ trên lầu vang xuống...

"Cậu tới rồi à..."

Lena nghe tiếng liền bất giác nở nụ cười, ngước nhìn bóng dáng cao lớn của nam nhân đang đi xuống...

"Tớ luôn đúng giờ mà..."

Lena chưa kịp vui mừng bao lâu thì lại thấy bóng dáng nhỏ bé đang đi sau lưng Mạc Chính Thần, cô gái vẫn mặc trên người bộ đồ ngủ khủng long màu hồng, do bóng dáng Mạc Chính Thần che mất nên Lena không nhận ra người đằng sau anh là ai...

"Ngoài hai chúng ta ra còn ai khác à..."

Mạc Chính Thần cười cười kéo Tư Duệ lên phía trước, lại quay sang cười với Lena...

"À...còn người tôi yêu nữa...hai người cũng là bạn học đấy..."

Lena mở lớn mắt nhìn Tư Duệ, tâm trí cô suýt không vững vàng xém ngã trên đất. Kế hoạch của cô vẫn tốt cơ mà, tại sao Mạc Chính Thần lại tìm thấy Tư Duệ nhanh như vậy chứ...

"Này Lena...cậu sao thế...tớ mời cậu đến ăn tối cùng chúng tớ chẳng lẽ cậu không thích à..."

Vừa nói, Tư Duệ cố tình đan tay vào tay Mạc Chính Thần đưa lên, khiêu khích cô nàng trà xanh đang hốt hoảng ở trước mặt...

"Ôi vậy phải cảm ơn cậu rồi..."

Lena cố giữ lại bình tĩnh, cô ta cố gắng nở nụ cười trên môi nhưng trong thâm tâm thì đau nhói. Vì giữ phép lịch sự tối thiểu và không muốn để Tư Duệ như ý, cô ta vẫn vui vẻ cùng ăn tối với bọn họ...

Mạc Chính Thần kéo ghế để Tư Duệ ngồi vào, Lena cũng tưởng anh sẽ kéo ghế cho cô ta nhưng không, anh lặng lẽ đi về chỗ ngồi rồi nhìn cô ta với ánh mắt vợ anh không cho phép...

"Cậu ăn tự nhiên nhé, tất cả đều do anh yêu của tớ tự tay làm đấy..."

"À...ừ..."

Lena nhìn trên bàn có một đĩa tôm hấp, cô ta liền gắp một con cho Mạc Chính Thần, lại giở giọng khiêu khích...

"Nhớ lúc trước cậu hay bóc tôm giúp tớ...cậu biết tớ vốn dĩ muốn ăn tôm cậu bóc mà..."

Mạc Chính Thần bóc tôm theo đúng yêu cầu của Lena, còn không quên chấm sốt...

"Ngoan...anh bóc cho em rồi này..."

Tư Duệ liền mở miệng đón nhận con tôm thơm con từ Mạc Chính Thần, cũng không quên cảm thán...

"Haizz...đúng là tôm người bóc khác hẳn mình tự tay bóc mà..." Lena tức không chịu được nhưng vẫn phải cố kiềm chế, cô ta lại gắp những món ngon khác cho Mạc Chính Thần nhưng anh không hề đụng tới. Chỉ chăm chú đút cho Tư Duệ ăn...

"Cậu lớn như thế rồi không thể tự ăn à, còn phải đợi anh ấy đút..."

"Thích thế thì thế nào, vì có cậu nên anh ấy mới đút, chứ không có cậu thì chúng tớ ăn kiểu khác rồi..."

Lena uống ngụm nước, đương nhiên không dễ dàng chịu thua liền đáp trả...

"Hi vọng hai cậu có thể yêu lâu thêm chút nữa..."

"À...không cần cậu phải nhắc đâu...mãi mới yêu được Tư Duệ nên tớ không thể để cô ấy thoát được..."

Mạc Chính Thần cũng lên tiếng bênh vực người yêu khiến Lena tức tối. Cô ta liền đứng dậy cầm túi xách đi thẳng ra ngoài, nhưng khi vừa bước ra đã có một xô nước lạnh dội thẳng lên người...

"Ôi...xin lỗi cô...tôi không cố ý đâu..."

Phục vụ cười thầm, chưa kịp để cô ta nhìn rõ tình hình đã vội chạy đi mất. Lena cũng không kìm được lửa giận trong lòng lập tức quát ầm lên...

"Tư Duệ...cô đi chết đi..."

Tư Duệ cư nhiên không nghe thấy nhưng người bên đường lại nghe rõ không sót chữ nào, vừa đi vừa chỉ chỏ về phía cô ta...

-Trời ơi nhìn cũng đẹp mà sao độc mồm thế...

-Đúng là nhan sắc tỉ lệ nghịch với bộ nào mà...

-Nhân cách tốt đẹp quá xứng đáng nhận thêm thau nước nữa vào người...

Bên Lena thì nhục nhã nhưng Tư Duệ lại hả dạ vô cùng, nhìn khuôn mặt ghen tị lẫn tức tối của cô ta mà lửa giận bấy lâu nay bị dập tức hoàn toàn, cô lập tức ôm chầm lấy Mạc Chính Thần, giọng nói cũng vì thế mà vui vẻ...

"Yêu anh quá...ôi người cực phẩm của em..."

Mạc Chính Thần xoa nhẹ tóc cô, cái màn trả thù đầy trẻ con của Tư Duệ lẽ nào anh không đoán ra được cơ chứ. Vì muốn cô vui vẻ nên mới phối hợp với cô mà thôi, chứ nếu là anh thì chỉ cần một phát súng vào đầu là xong...

"Em yêu à...lâu rồi chúng ta chưa vận động...hôm nay nhân ngày em vui vẻ thì..."

"A...em...em hết vui rồi..."

Mạc Chính Thần liền vác cô trên vai, trực tiếp đến phòng ngủ của bọn họ...

"Muốn rồi bé yêu à..."