Cuồng Luyến Chi Ái 1: Em Phải Yêu Tôi

Chương 33: Bữa trưa vui vẻ




Sau khi gặp lại Mạc Chính Thần, Tư Duệ không phải đi làm ở cửa hàng tiện lợi tồi tệ ấy nữa. Cô được anh chăm sóc từng ly từng tí nên sức khỏe của cô cũng khá hơn rất nhiều...

Theo như lẽ thường cô liền ngửi được mùi thơm từ dưới bếp mà tỉnh giấc, lười biếng từng bước chậm chạp lại ôm Mạc Chính Thần từ đằng sau, tựa đầu lên lưng anh mà nhõng nhẽo...

"Em muốn mời Lena đến đây dùng bữa tối với chúng ta..."

Mạc Chính Thần khó hiểu liền xoay người lại ôm cô, còn quan tâm đặt tay lên trái để xem cô có phải bị sốt khôn mới nói thế...

"Này anh làm gì thế...em vẫn ổn mà..."

"Em mời cô ta đến đây làm gì..."

"Thì ăn tối thôi..."

Nhìn biểu cảm khó hiểu hiện rõ trên khuôn mặt điển trai của Mạc Chính Thần, cô cũng không kiềm lòng được liền cười nhẹ, tay vỗ vai anh an ủi...

"Em làm gì mà chẳng có lý do, anh cứ sắp xếp như lời em nói đi..."

Mạc Chính Thần cư nhiên không dám nhiều lời, anh liền gọi cho Lena, tiện tay mở cả loa ngoài cho cô nghe thấy. Vẫn cái giọng điệu ngọt ngào đến đáng ghét của Lena, cô ta thấy Mạc Chính Thần gọi đến liền bắt máy ngay lập tức...

"Alo, Thần...có chuyện gì vậy..."

Tư Duệ tức tối liền đánh Mạc Chính Thần một cái, nở nụ cười gượng gạo bắt anh trả lời...

"À...tối nay có thể đến anh tối cùng tôi được không..."

Lena vui mừng đến nỗi vài ba giây sau mới trả lời...

"Thật à, tối nay tớ cũng rảnh, cậu xem mấy giờ thì được..."

Mạc Chính Thần đưa mắt nhìn Tư Duệ, thấy cô ra hiệu số bảy liền trả lời Lena...

"Bảy giờ thế nào..."

"Được chứ...vậy hẹn cậu tối nay..."

Mạc Chính Thần lập tức cúp máy, nhìn sang Tư Duệ liền thấy vẻ mặt của cô không vui vẻ chút nào, anh liền xoa đầu cô...

"Em sao vậy...anh làm như em nói còn gì..."

Tư Duệ đưa tay phủ nhận, khuôn mặt khả ái hơi nhăn lại tỏ vẻ không hài lòng về cuộc trò chuyện vừa rồi...

"Cô ta gọi anh là gì cơ, Thần à ? Anh cho phép cô ta gọi tên anh đấy hả, bởi anh quá dễ dãi, quá tồi..."

Mạc Chính Thần tính ôm cô lại dỗ dành, ai ngờ bị cô đẩy ra lập tức...

"No no...đừng ôm tôi nhá...tôi đang rất giận dỗi đấy...để xem biểu hiện của anh thế nào..."

Quả thật cô đáng yêu đến mức khiến anh không nhịn được cười, xem ra phải dùng chiêu cuối rồi...

"Thế tiểu thư muốn ăn gì..."

"KFC nhá, phải là KFC nhá..."

"Rồi tuân lệnh..."

Tư Duệ trở lại giường, cô liền ôm chú cá heo quen thuộc, trên điện thoại vẫn hiện rõ là dòng chữ CÁCH TRỪNG TRỊ TIỂU TAM CỦA MỸ NỮ. Lena ghét cô như vậy chắc chắn là do cô ta thích Mạc Chính Thần, mà Mạc Chính Thần lại thích cô nên cô ta bèn trút lửa giận lên người cô. Đã vậy cô phải cho cô ta ăn tối với cẩu lương rồi...
Mạc Chính Thần mua KFC về cho Tư Duệ, cô cẩn thận đeo bao tay rồi bắt đầu ăn từng miếng ngon lành, lại tò mò quay ra xem Mạc Chính Thần đang ăn gì...

"Salad á...sao anh nuốt được hay vậy..."

"Anh chứ có phải em đâu..."

"Ơ hay...anh có ý gì đấy...anh muốn gây nhau với em à..."

Mạc Chính Thần liền vén áo lên cố tình để lộ ra cơ thể săn chắc, múi nào ra múi nấy. Mắt Tư Duệ liền sáng lên rõ rệt...

"Thành quả đấy để cho người phụ nữ nào đấy ngắm..."

Tư Duệ cười trừ nhìn Mạc Chính Thần. Quả nhiên cô đầu thai mấy kiếp rồi cũng chưa hết mê trai nên phải ở lại trần thế...

"Haha...trong gia đình chỉ cần một người đẹp là được rồi...cả hai cùng đẹp thì nó mất cân bằng lắm..."

"Đương nhiên..."

Tư Duệ liền đặt miếng gà trên tay xuống, dửng dưng nhìn khuôn mặt tự đắc của Mạc Chính Thần...

"Em nói em...anh nghĩ gì đấy..."

"Hả..."

"Ủa anh nghĩ em khen anh sao...no no...việc gì phải khen anh trong khi em là một tiểu mỹ nhân..."

Mạc Chính Thần cũng không nhịn nổi liền cười lớn tiếng, nhưng trong mắt Tư Duệ lại chính là anh đang khinh thường cô...

"Anh còn cười à...ý là anh phản đối đúng không...bởi anh đâu yêu tôi...anh hết thương tôi rồi chứ gì..."

Mạc Chính Thần liền lặng thinh, anh đưa mắt khí hiểu nhìn cô, liền buộc miệng nói...

"Tư Duệ, em bị đa nhân cách à...trí tưởng tượng của em cũng phong phú y như thế giới động vật đấy. Bảo tôi không yêu em nhưng miệng vẫn nhai nhoàm nhoàm gà rán tôi mua..."

"Anh còn dám cãi à..."

Mạc Chính Thần biết cuộc cãi vã sẽ không dừng lại nên anh hạ mình xin lỗi trước..

"Rồi xin lỗi em...tất cả là lỗi của tôi..."

Tư Duệ tức tối ném miếng gà xuống bàn, khuôn mặt hầm hực tiến lại giường chùm chăn kín mít...

"Ủa chứ chẳng lẽ là lỗi của tôi..."

"Bây giờ tôi phải làm gì để em hết giận đây..."

"Sinh tố bơ nhá...mua ở đầu hẻm ấy, chỗ đấy bán ngon..."

"Yêu em thế còn muốn gì..."

Tư Duệ liền phì cười trong chăn, mỹ nhân kế giận dỗi của cô chưa bao giờ thất bại mà...