Cường Giả Đô Thị

Chương 97




“Phụt!” Dương Thiên lại phun ra một ngụm máu. Nhưng hắn cũng không để ý đến những chuyện đó. Quả Huyền cảnh không ngừng chữa trị những vết thương trong người Dương Thiên. Dương Thiên giống như một con gián đập mãi không chết, hung hăng tấn công mãng xà.

Nhưng Dương Thiên đã ăn liên tiếp hai quả Huyền cảnh rồi mà vẫn không thể nào gây tổn hại đến con mãng xà này chút nào.

Hai mắt Dương Thiên lóe lên, ánh mắt lộ rõ vẻ điên cuồng!

Hắn trực tiếp lấy quả Huyền cảnh vương ra, sau đó cười lạnh nói với con mãng xà kia: “Mày muốn thứ này đúng không? Có bản lĩnh thì tới đây mà lấy!”

Nói xong, Dương Thiên không chút do dự nuốt vào bụng.

Rầm!

Một luồng linh lực lập tức bùng nổ, Dương Thiên điên cuồng vận chuyển Luyện thể quyết, linh lực trong người nhanh chóng hướng về các kinh mạch.

Thực ra lúc trước Huyền Hư đạo nhân đã nói với hắn, cảnh giới Luyện gân nhất định phải làm đâu chắc đấy, bởi vì con người có rất nhiều kinh mạch, đan xen lẫn nhau, chỉ cần hơi sơ ý một chút sẽ khiến kinh mạch bị tổn hại, gây ra những tổn thất không thể nào khắc phục.

Thông thường thì nếu muốn dùng quả Huyền cảnh vương để đả thông kinh mạch thì cũng phải ăn từng chút một, chậm rãi đả thông các kinh mạch trong cơ thể. Còn giống như Dương Thiên bây giờ, nuốt luôn một lần thì không khác gì tự tìm đường chết.

Nhưng Dương Thiên cũng chẳng còn biện pháp nào khác. Đối mặt với con mãng xà cấp A này, dù sao thì hắn cũng sẽ chết mà thôi. Nếu như sớm muộn cũng phải chết, vậy thì giữ lại quả Huyền cảnh vương này cũng có tác dụng gì đâu? Thế nên, Dương Thiên lựa chọn trực tiếp nuốt vào, lâm trận đột phá.

Dương Thiên đã nghiên cứu cảnh giới luyện gân rất lâu, cũng rất quen thuộc với sự phân bố của các đại kinh mạch trong thân thể. Hắn vận chuyển một luồng linh lực thật lớn, nhanh chóng hướng về 72 tế mạch!

Không hề có chút trở ngại nào!

Dưới sự hỗ trợ của quả Huyền cảnh vương, gần như chưa tới một phút, 72 tế mạch trong cơ thể Dương Thiên đã được đả thông hoàn toàn. Có một số kinh mạch thậm chí không chịu nổi sự đột phá này, trực tiếp đứt lìa. Từng cơn đau đớn truyền khắp thân thể Dương Thiên.

Nhưng Dương Thiên cũng không để ý tới những đau đớn này. Sau khi phá tan 72 tế mạch, sức mạnh trong thân thể hắn dường như gia tăng mãnh liệt. Chỉ trong nháy mắt, sức mạnh đã đột phá tới 5000 cân! Đây đã là thực lực của cấp C trung kỳ rồi!



Mà linh lực của quả Huyền Cảnh vương chỉ mới tiêu hao một chút.

Dương Thiên tiếp tục tiến tới, bắt đầu công kích đến 28 trung mạch.

Vút! Vút! Vút!

Những âm thanh đột phá không ngừng vang lên, các trung mạch của Dương Thiên cũng không hề gặp phải trở ngại gì, nhanh chóng đột phá.

Bây giờ trên người Dương Thiên đã tràn đầy vết máu. Đây là dấu hiệu của chuyện kinh mạch tan vỡ!

Nhưng cùng với điều đó, thực lực của Dương Thiên lại tiếp tục tăng một cách chóng mặt!

20.000 cân! Đây chính là tiêu chí của cấp C đỉnh phong!

Lực lượng của Dương Thiên lúc này đã đạt tới 20.000 cân! Có nghĩa là tăng gấp mười lần lúc trước!

Mà bây giờ, con mãng xà khổng lồ kia rốt cuộc cũng bắt đầu cảm nhận được một tia đau đớn!

Nó giật nảy mình, sinh vật kỳ lạ giống như con kiến kia đánh mãi không chết, bị thương hết lần này đến lần khác nhưng lại luôn luôn khôi phục lại được. Hơn nữa, lực lượng của hắn còn không ngừng tăng lên!

Bốp!!!

Một tiếng giòn vang, chủ mạch trên đùi phải của Dương Thiên vỡ tung, nhưng thực lực của hắn lúc này cũng nhanh chóng đạt tới 30.000 cân!

Lại thêm một tiếng giòn vang nữa, chủ mạch trên chân trái của Dương Thiên tan vỡ, thực lực tăng vọt lên 40.000!

Tay trái! Tay phải! Ngực! Lưng! Đầu! Cuối cùng là trái tim! Tất cả liên tiếp truyền đến những tiếng nổ!



Tám đại chủ mạch đã đột phá hoàn toàn!

50.000 cân! 60.000 cân! 70.000 cân! 80.000 cân! 90.000 cân! 100.000 cân!!!

Lúc này Dương Thiên đã giống như một người máu, đến cả mắt cũng toàn là máu! Nhưng hắn lại cường điên cuồng! Bởi vì lúc này hắn cảm nhận được trong người mình có một luồng sức mạnh cường đại!

100.000 cân!!! Đây có thể là coi là một sức mạnh hủy diệt được cả thế giới!

Con mãng xà khổng lồ nhìn về phía Dương Thiên, ánh mắt lóe lên một tia hoảng sợ.

Một lực lượng cả 100.000 cân đánh vào người nó khiến nó đau đớn bất kham. Dù sao thì nó cũng chỉ là một con thú biến dị, đạt được tới cảnh giới như thế này là vì sống quá lâu. Bản thân nó thực ra cũng không mạnh mẽ đến như vậy, mức độ phòng ngự cũng chỉ được khoảng mấy trăm nghìn cân.

“Rầm!”

Lại thêm một cú đấm nặng nề nữa giáng xuống thân thể con mãng xà, người nó lập tức thủng mất một khoảng. Dương Thiên tàn nhẫn cười, luồn tay vào bên trong, huy động những mũi tên nước khổng lồ chui vào trong thân thể con mãng xà khổng lồ, tàn phá thân thể của nó.

“Xì xì!”

Con mãng xà rít lên đau đớn, cả người lăn lộn trên mặt đất. Nó muốn gạt ngã con kiến Dương Thiên này khỏi người mình, nhưng Dương Thiên lại nắm chặt lấy thân thể nó, không cho nó cơ hội chạy thoát.

Không biết đã qua bao lâu, con mãng xà khổng lồ dường như không chịu đựng nổi, thân thể mềm nhũn ngã nhào xuống đất, một lúc lâu cũng không thấy nhúc nhích.

Mà con kiến dính chặt trên người nó cũng không nhúc nhích, cả người đầy máu me.

“Hu hu...” Tiểu Quang ở bên cạnh khóc lóc, bò tới bên cạnh Dương Thiên, dùng cái đầu nhỏ cọ cọ vào Dương Thiên, muốn đánh thức chủ nhân của mình.

Nhưng Dương Thiên vẫn nằm im bất động, không có bất cứ phản ứng nào.