Cuồng Chiếm Hữu: Mạc Tổng, Tha Cho Em

Chương 56: (18+) ra sofa đi!




“Há miệng to ra!”

Lâm Bá Thương ra lệnh, Dương Thanh không thể không nghe theo.

Trong căn phòng nhỏ, cô bị gã áp chế hoàn toàn, bản thân không có cách gì vùng dậy được. Hơn nữa ngay lúc này đây, hoa huyệt của cô ta đã sớm bị gã kích thích đến cho ướt đẫm, sướng đến mức không muốn rời đi.

“Ưm!”

Thứ to lớn đó đột ngột được đẩy tới, điên cuồng chọc thẳng vào trong cổ họng khiến Dương Thanh không kìm được giật mình, cố gắng ngậm lấy nó.

“Nhanh một chút!”

Nhìn người nằm dưới thân mình khổ sở ngậm lấy cậu nhỏ, Lâm Bá Thương vô cùng thích thú, liên tục đẩy sâu vào bên trong khoang miệng của cô. Được cái miệng nhỏ xinh của cô phục vụ, gã sướng đến nỗi run người, tim đập nhanh.

“Sướng quá! Nữa… nữa đi!”

Dương Thanh mút lấy mút để, cố gắng làm gã thỏa mãn để kết thúc chuyện này. Nếu để Mạc Đăng Sinh nhìn thấy, e là ngay cả cơ hội đặt chân vào họ Mạc của cô cũng không còn nữa.

Trong thoáng chốc, thấy người nằm dưới có vẻ phân tâm, gã rút vật cứng rắn của mình ra, xoay người Dương Thanh lại, lấy tay vỗ mạnh vào mông cô rồi lên tiếng cảnh cáo: “Tập trung vào!”

“Ừm… á… ha!”

Dương Thanh thở dốc, không ngừng uốn éo thân mình, nâng mông cao lên để mời gọi gã cắm thứ đó vào trong. Nhìn cái miệng nhỏ bên dưới của cô liên tục phập phồng, Lâm Bá Thương không nhịn được mà nhả nước miếng ra tay rồi bôi vào đó, xoa nhẹ:

“Sao… sướng không?”

“Có! Mau… mau đút vào đi!”

“Là em nói đấy nhé! Đau thì đừng có mà kêu la!”

Dứt lời, Lâm Bá Thương chọt thẳng cậu nhỏ đang sưng lên của mình xuyên thẳng vào trong, sảng khoái mà thở ra một hơi thoải mái, mắt nhắm nghiền.

Chưa kịp chuẩn bị tinh thần, Dương Thanh đã bị gã cắm vào khiến cô giật nảy mình, miệng phát ra những âm thanh vô cùng kích thích, nhạy cảm.

“Đêm nay anh gã làm vợ cho tới chết. Đừng hòng bỏ chạy.”

Lâm Bá Thương vui vẻ ôm lấy eo cô, nâng phía sau cao lên rồi thúc mạnh tới. Từng đợt tấn công của gã khiến Dương Thanh không chịu được, liên tục bị đẩy về phía trước, tay nắm chặt ga trải giường.

“Nhẹ! Nhẹ thôi!”

Chỗ đó của cô ta bắt đầu sưng lên, cảm giác vô cùng đau nhức. Tuy vậy, hai vách tường thịt non nớt vẫn ra sức ôm chặt lấy cậu nhỏ của gã, không chịu nhả ra.

“Dương Thanh, cô đúng là...”

Lâm Bá Thương ngửa cổ ra sau, nhắm mắt lại, cố gắng cảm nhận từng chuyển động dưới thân mình. Thú thật mà nói, người mới của gã không giúp gã thỏa mãn được, đành tìm về với cũ.

Cho dù gã có chán ghét cô ta tới đâu cũng không thể phủ nhận được rằng làm tình với cô ta rất sướng. Dương Thanh rất biết cách hầu hạ cậu nhỏ của gã, khiến nó suýt nữa không kiềm chế được mà ọc sữa ra ngoài.

Một lúc sau, gã cảm nhận cậu nhỏ của mình sắp không trụ nổi nên giảm tốc độ, di chuyển nhẹ nhàng. Nhiêu đó vẫn chưa đủ, gã muốn thử thêm một tư thế mới

Nghĩ là làm, Lâm Bá Thương bước xuống giường, dựng thẳng lưng, kéo người nằm trước lại gần rồi bế lên.

“Bám chặt vào!”

Để Dương Thanh vòng chân qua eo gã giữ chặt, Lâm Bá Thương cúi xuống mút lấy nhũ hoa của cô ta, thi thoảng cắn nhẹ một cái.

“Đừng… đừng mà! Em… em đau!”

Gục đầu vào ngực gã, Dương Thanh cảm nhận rõ rệt hoa huyệt của mình đang bị gã thúc ngược lên trên, càng lúc càng sâu. Nếu cứ tiếp tục như vậy, cô ta e rằng bản thân mình sẽ không chịu được mà gục ngay tại chỗ. So với lúc trước, Lâm Bá Thương bây giờ mạnh bạo hơn bao giờ hết.

“Mới có một tháng mà anh đã không chịu nổi rồi à?”

“Im đi!”

Đứng được một lúc, Lâm Bá Thương thấy mỏi chân nên xoay người lại ngồi xuống giường, tư thế làm tình vẫn giữ như cũ.

“Nhún đi!”

Tay bấu chặt vào tấm lưng săn chắc của gã, Dương Thanh di chuyển lên xuống không ngừng, mặc cho thứ to lớn của gã cắm sâu vào trong hoa huyệt của mình, tựa như sắp xé toạc hai vách tường thịt ra ngoài.

“Ứm!”

Dùng lực ở dưới hông, gã đẩy tới, lúc tiến sâu vào cũng là lúc khoái cảm trong người tăng cao, cơ thể tê dại như có dòng điện chạy ngang qua.

“Sướng quá! Á!”

Gã rên lên vài tiếng rồi đem hết thứ chất lỏng đậm đặc kia trút vào trong cơ thể cô, không để rơi ra ngoài dù chỉ là một giọt.

“Không được!”

Dương Thanh sợ có thai nên muốn rời khỏi cậu nhỏ của gã. Tuy nhiên, cảm giác muốn chiếm hữu của gã trỗi dậy, ép người ngồi yên rồi thúc mạnh thêm vào cái, trút hết những gì còn sót lại vào chỗ đó. Hoa huyệt của cô ta lúc này vừa ướt át vừa nhớp nháp khó chịu bởi lớp sữa trắng phủ lên.

“Thêm một cái nữa.”

Không đợi cô ta đồng ý, gã đem người ra phòng khách, đặt cô ta nằm xuống, dùng tay vuốt ve cậu nhỏ của mình. Chưa tới ba phút, thứ đó đã cương cứng trở lại, tiến sâu vào trong hoa huyệt đang mấp máy của Dương Thanh.

“A!”

Cô ta không nhịn được mà hét lớn. Rất nhanh, Lâm Bá Thương đã dùng tay bịt miệng đối phương lại, cúi gập người xuống rồi thúc tới mãnh liệt.

“Để tôi coi cô còn dám kêu nữa không?