Cuồng Chiếm Hữu: Mạc Tổng, Tha Cho Em

Chương 22: (18+) chưa đủ




Ánh mắt của Mạc Đăng Sinh đổ dồn vào chỗ mông trắng mịn của cô, khẽ nuốt nước bọt. Trước giờ chưa từng đụng tới phụ nữ, bản thân anh càng cảm thấy lạ lẫm, phấn khích trong lần đầu quan hệ.

Trong khi anh còn mải mê ngắm nhìn, bàn tay mềm mại của Hạ Tử Băng không ngừng vuốt ve cậu nhỏ của anh, vô tình khiến Mạc Đăng Sinh không kiềm chế được mà thở ra một hơi thoải mái.

“Tử Băng, em thật là… ưm…”

Được cô phục vụ, cơ thể thoải mái nhưng sâu trong lòng anh lại đặt nghi vấn. Cô làm mọi thứ vô cùng thành thục, nếu chỉ nhờ vào việc xem phim thì Hạ Tử Băng đúng là người nhạy bén, xem là ứng dụng được. Anh nghi ngờ cô đã qua lại với rất nhiều người đàn ông khác, trước khi thuộc về anh.

Vì một phút lơ đãng, cậu nhỏ của anh hơi chùng xuống, phần thân không còn độ cứng như lúc đầu nữa. Thấy vậy Hạ Tử Băng liền ra sức mút, cố khởi động lại nó. Rất nhanh, thứ đó dần cương lại trong miệng cô.

“Ưm…”

Không chờ thêm được nữa, anh ngồi dậy rồi ra lệnh: “Xoay người lại!”

Chưa tới ba giây, phần mông căng tròn của cô đã nhấp mô trước mặt anh, ra sức gọi mời. Do đó, anh cầm lấy cậu nhỏ của mình đâm thẳng vào hoa nguyệt đã tiết đầy mật dịch của cô.

“A…” Hạ Tử Băng không chịu nổi liền kêu lên.

Nghe thấy cô rên rỉ không ngừng, Mạc Đăng Sinh thúc mạnh vật cứng rắn của mình vào sâu bên trong hoa tâm của cô. Chỗ đó vừa ấm lại vừa mềm, vách tường thịt non nớt ra sức bọc cậu bé của anh thật chặt khiến anh vô cùng thích thú. Phía sau cô, anh vừa tét mông vừa không ngừng tăng tốc độ trước sau, rút ra rồi đâm vào, tiến sâu vào tiểu huyệt của cô. Mỗi lần anh đâm thẳng vào là mỗi lần cô rên rỉ, hai tay bấm chặt lấy ga trải giường.

“Thêm… thêm chút nữa.”

Bị kích thích tới cực độ, cái miệng nhỏ xinh lại ra sức mời gọi anh. Ngay lập tức, Mạc Đăng Sinh cúi gập người về phía trước, dùng tay xoa cặp nhũ đầy đặn của cô. Tuy vậy, tâm trí anh vẫn lởn vởn câu hỏi về người đàn ông đầu tiên của cô.

“Nếu chưa từng quan hệ, tại sao cô ấy lại không một chút đau đớn, lại còn muốn nhiều hơn thế nữa.” Mạc Đăng Sinh tự hỏi, mắt nhìn vào khoảng không trước mặt, bên dưới vẫn ra vào không ngừng, nhịp độ vô cùng đều đặn.

Mỗi lúc anh thúc vào, hoa nguyệt của Hạ Tử Băng liền co thắt, siết lấy cậu nhỏ của anh như thể sợ nó chạy mất. Không ít hơn một lần Mạc Đăng Sinh muốn đầu hàng, thả thứ chất lỏng màu trắng đục, ấm nóng vào trong bên hoa nguyệt ấy.

“Thích không?”

“Thích… thích lắm!” Thần trí mơ hồ, mắt nhắm nghiền lại, cô trả lời khi cảm nhận được hơi ấm của anh phả bên tai mình. Cô chưa từng nghĩ việc làm tình lại sướng đến vậy, cảm giác vô cùng thoải mái.

“Giá mà gặp anh ấy sớm hơn, có lẽ mình đã sinh được mấy đứa con rồi.”

Với tần suất quan hệ dày đặc như vậy, việc có thai là chuyện tất yếu nếu như cô không dùng biện pháp tránh thai.

“Tử Băng, đêm nay anh nghĩ là chúng ta không thể ngủ được rồi.” Lời nói đi kèm hành động, anh tiếp tục đẩy mạnh hông của mình về phía trước, ra vào nhịp nhàng.

Chưa tới ba mươi phút, Mạc Đăng Sinh đã đầu hàng. Bắn ra lần đầu tiên rồi, đầu óc anh có chút tỉnh táo hơn. Tuy vậy, lúc anh muốn ngừng lại thì Hạ Tử Băng liền tiến tới, cúi đầu xuống ngậm lấy cậu nhỏ đã mềm oặt của anh. Chưa tới một phút, hạ thân của anh đã cương cứng trở lại.

“Em đúng là…”

Hưng phấn lại dâng cao, Mạc Đăng Sinh nằm ngửa trên giường, nhắm mắt lại rồi hình dung ra bộ dạng phóng đãng của cô trên cơ thể mình. Nói gì thì nói, anh vẫn không cưỡng lại được sức quyến rũ của cô.

“Từ từ thôi, chậm lại!” Mạc Đăng Sinh lên tiếng.

Khác với lúc này, cô làm thật nhẹ nhàng một lúc rồi lại điên cuồng hút lấy cậu nhỏ của anh. Thứ đó căng tràn trong miệng khiến cô gặp chút khó khăn khi thở, tuy vậy, bản thân Hạ Tử Băng lại vô cùng thích thú.

“Sướng lắm đúng không? Muốn anh làm thêm lần nữa không?