Cưỡng Chế Phân Hóa - Nhạn Nhất Hạ

Chương 23




Trước đó, Nhan Tịch còn không khỏi suy nghĩ lung tung nhưng sau khi đối phương dùng hành động ám chỉ, cậu vẫn là có thể hiểu được hàm ý ẩn trong lời nói của Lam Cẩn.

Trong mơ hồ, cậu chỉ có cảm giác miệng đắng lưỡi khô, lè lưỡi liếm khóe môi, cả người bốc hỏa dường như bất cứ khi nào cũng có thể khè ra lửa.

Pheromone của Alpha tra tấn cậu đến mất hồn mất trí, cộng thêm việc bản năng của Omega đang phát tình luôn đòi hỏi khi đối diện với Alpha của chính mình, cho nên Nhan Tịch chẳng mấy ngại ngùng.

Cậu dùng tay cảm nhận thứ dưới lớp vải mỏng, cây đại c/ôn th/ị/t của Lam Cẩn đã cương lên, thậm chí còn tỏa hơi nóng, càng làm tâm trí cậu rục rịch khao khát.

Hai bàn tay trắng nõn của Nhan Tịch run run kéo mép quần lót tối màu xuống, đại d/ương v/ật với kích thước thô dài kinh người bật ra, trực tiếp đánh lên mặt cậu một cái.

Nhan Tịch đã bị tình dục tra tấn đến phát điên, vừa nhìn thấy cây c/ôn th/ị/t của Lam Cẩn ở ngay trước mặt, cậu lập tức mở rộng đôi môi nhỏ của mình ra hàm trụ lấy d/ương v/ật.

Đầu lưỡi mềm mại ấm nóng bắt đầu di chuyển, liếm láp một vòng q/uy đ/ầu, liếm từ dưới lên, sau lại há miệng cố gắng ngậm toàn bộ cả cây vào.

Lam Cẩn dùng ngón tay luồn vào bên trong mái tóc xoăn xoăn của Nhan Tịch, mạnh mẽ siết chặt lấy gáy cậu như thúc giục, như cổ vũ.

Nhan Tịch nuốt nước miếng cũng khó khăn, động tác khẩu giao không hề thuần thục nhưng cậu vẫn cố gắng bắt chước động tác làm tình, kiên trì liếm nó. Miệng quá nhỏ nên không thể đem toàn bộ cây c/ôn th/ị/t ăn vào, chỉ ăn được một nửa cũng đã đem miệng cậu căng tràn, đành phải dùng tay vuốt ve thân gậy còn lại. Đầu lưỡi bên trong trúc trắc không biết đặt đâu, cuối cùng dừng tại chỗ mã mắt liếm qua lại.

Mãi cho đến khi d/ương v/ật cương to đến khó tin, nổi đầy gân xanh, thậm chí vừa nhìn còn cảm thấy hơi đáng sợ. Thế mà ham muốn tình dục trên mặt Nhan Tịch chẳng vơi đi chút nào, càng không có cảm giác ngại ngùng hay kiêng kỵ. Thậm chí cậu còn cảm thấy rất kích thích vì phản ứng nơi cây c/ôn th/ị/t của Lam Cẩn.

Cơ thể cậu nhỏ bé, quỳ gối giữa hai chân hắn, bàn tay gầy mảnh khảnh vuốt ve tính khí nóng bỏng, vừa vuốt vừa ngẩng đầu nhếch miệng, dùng đôi mắt ướt át đỏ hồng nhìn lên phía Lam Cẩn. Khóe miệng còn vương nước bọt, cậu cong môi cười. "Lam Cẩn, anh cứng rồi nè!.... Tuyệt quá đi!....". Nói xong lại há miệng ngậm toàn bộ cả cây c/ôn th/ị/t vào.

Đôi mắt như đá quý của Lam Cẩn khẽ híp lại, đáy mắt ẩn hiện chút ánh sáng hưng phấn. "Tịch Tịch làm tốt lắm!".

Giọng nói trầm bổng của hắn phiêu bồng trong không khí, Nhan Tịch cảm thấy pheromone Alpha đang bao quanh mình giờ đây như thể được pha thêm màu sắc của tình yêu, khiến cơ thể cậu run lên.

Cánh tay thình lình bị giữ lại, trước mắt xoay chuyển, đến khi định hình lại thì đã bị ném lên trên giường.

Lam Cẩn đứng ở cạnh giường, từ trên cao nhìn người tình vừa bị mình ném xuống, đưa tay nới lỏng cà vạt ở cổ, giọng nói khàn khàn. "Ngoan, cởi quần ra!".

Bản năng của Nhan Tịch nghe theo sự dụ dỗ của Lam Cẩn, cậu vâng lời đưa tay lột quần ra, làn da đỏ bừng bỗng tiếp xúc với không khí có phần hơi lạnh, cơ thể cậu co lại, ánh mắt mê man đầy dục vọng nhìn chằm chằm Lam Cẩn.

Lam Cẩn hạ người xuống, hai tay chống ở bên giường, cứ như vậy dùng cơ thể vạm vỡ của mình đè lên người Nhan Tịch.

Ánh mắt Nhan Tịch ướt át dừng tại nửa thân dưới xộc xệch của người đàn ông, thế là lại nhịn không nổi nuốt nước bọt. Người cậu rất nóng, có cảm giác như năm giác quan không còn là của mình nữa. Tận sâu trong lòng chỉ còn lại khát khao được người này chạm vào, vuốt ve, thậm chí là đâm d/ương v/ật vào bên trong mình. Cậu đưa bàn tay run run túm lấy áo Lam Cẩn, đáng thương nói. "Lam Cẩn, nhanh lên được không?...".

Lam Cẩn nhìn con mèo nhỏ dưới thân mình, tuy chưa làm gì cũng đã ý loạn tình mê như vậy. Rõ ràng là rất hài lòng với dáng vẻ Nhan Tịch cầu xin được làm tình với mình. Hắn nâng tay tháo kính xuống, đặt lên tủ đầu giường. Gương mặt đẹp trai vì không còn mắt kính càng trở lên mê người, hắn cúi đầu gieo lên đôi môi đỏ mọng kia một nụ hôn ướt át.

Môi lưỡi cận kề, dùng sức khuấy đảo khắp các ngõ ngách trong khoang miệng, triền miên kéo dài rất lâu.

Mãi cho đến khi Nhan Tịch hít thở khó khăn, môi cũng bị mút đau, tầm mắt mơ hồ thì mới dừng lại. Mới chỉ là hôn môi thôi, mà cậu đã có cảm giác thỏa mãn khó nói thành lời.

Nụ hôn kết thúc cũng là lúc ổ khóa dục vọng của Lam Cẩn được mở ra, nồng độ pheromone Alpha trong phòng bất ngờ tăng vọt.

Tuyến thể Omega trong người Nhan Tịch bị pheromone đó trêu chọc, cậu hơi há miệng thở dốc, cảm giác sung sướng khiến cho não bộ cậu trống rỗng. Chỉ mới ngửi thấy mùi hổ phách nồng đậm kia, mà cậu cảm giác như bản thân sắp lên đỉnh tới nơi rồi. 

Thân thể Lam Cẩn lõa lồ vững vàng như núi, giam cầm Nhan Tịch ở dưới thân mình, tách hai chân cậu ra, rồi cứ thế từ từ đâm d/ương v/ật vào phía sau huyệt.

Cho dù cơ thể cậu đang rất khát khao nhưng đến khi Lam Cẩn thực sự tiến vào thì vẫn rất khó chịu. "Ưm.... A!".

Dù bị kích thích đến phát tình, tiểu huyệt đã chảy nước ròng ròng nhiễu ra cả miệng huyệt, nhưng khi dung nạp nguyên cây c/ôn th/ị/t to lớn đến như vậy của Lam Cẩn thì Nhan Tịch vẫn cảm thấy vô cùng khó khăn, hai chân cậu cong lên.

Lam Cẩn nhìn thấy thì bắt lấy, gác lên vai hắn, sau đó đẩy eo ép toàn bộ d/ương v/ật đi vào.

"A-——! Sâu quá!". Nhan Tịch thở dốc.

Có vẻ Lam Cẩn nín nhịn đã quá lâu, cả cây d/ương v/ật nay tiến vào nơi vừa ướt vừa nóng làm hắn kích động, vội vàng điều chỉnh tư thế, gấp gáp di chuyển.

Cảm giác vui vẻ từ lần làm tình trước đó mang lại, phần nào cũng ảnh hưởng đến Lam Cẩn. Khi đó hắn liên tục cày cuốc mấy ngày, xâm nhập cậu, chiếm hữu cậu, khiến cho hắn bây giờ xem như đã hoàn toàn quen thuộc với cơ thể của người dưới thân. Cho dù là điểm nhạy cảm, hay là vị trí khoang sinh sản mềm mại nóng bỏng mê người kia, hắn đều hiểu hết. Thế nên sau khi có thể dễ dàng chuyển động bên trong cơ thể Nhan Tịch, hắn đã vội vàng điều chỉnh phương hướng d/ương v/ật của mình đâm sâu về một vị trí.

"A, ha... ha...".

Tư thế mặt đối mặt như vậy làm c/ôn th/ị/t của Lam Cẩn đi vào càng sâu, điên cuồng mà thọc vào rút ra, tốc độ rất nhanh.

Những cú thúc mạnh bạo của hắn không hề gặp trở ngại, q/uy đ/ầu nóng rực quen đường quen lối liên tiếp đâm vào tận khoang sinh sản mềm mại kia.

"Chậm... A, chậm một chút... A, a... Đừng mà... A, Lam Cẩn!".

Vách khoang sinh sản kia bị ma sát liên tục, Nhan Tịch bị kích thích cuộn tròn ngón chân. Trước mắt trắng xóa, hô hấp càng ngày càng dồn dập, bên tai toàn tiếng ong ong, cả người căng lên.

Hậu quả của việc thèm khát quá nhiều pheromone của Alpha, đó là cả người đều trở lên nhạy cảm. Chỉ một đụng chạm nho nhỏ, cũng khiến cho khoang sinh sản trong cơ thể cậu chủ động mở ra. Lam Cẩn lại một lần nữa dùng sức đâm vào, chen q/uy đ/ầu qua thành ruột trơn nhẫn và từng lớp thịt mềm, đâm đến tận cùng.

"Á, á... A".

Lam Cẩn hoàn toàn đánh mất vẻ thong dong bình tĩnh hàng ngày, bây giờ chỉ còn lại sự mạnh bạo thay thế. Hắn ấn Nhan Tịch dưới người mình, dùng một lực lớn đẩy thắt lưng, vừa thô bạo vừa nóng bỏng.

Nhan Tịch rên rỉ, vài lần liên tiếp lên đỉnh khiến cậu choáng váng. Phần sau gáy trướng đến đau đớn, mùi hoa sen chưa nở nhạt nhòa trào ra quấn quýt lấy hương hổ phách nồng đậm. Giữa hai chân ướt át, cả người như vũng nước không còn chút sức lực.

Sự thật chứng minh, cho dù làm tình trên chiếc giường mét rưỡi thì khả năng phát huy của Alpha cấp S chẳng có trở ngại gì.

Lam Cẩn kéo cậu đưa lưng về phía hắn, tạo thành tư thế nâng mông lên. Không để Nhan Tịch chờ lâu, hai tay hắn nắm lấy mông cậu, mở hai cánh mông, để lộ miệng huyệt nhỏ đã sưng đỏ nhưng vẫn đang tham lam gắt gao cắn chặt cây c/ôn th/ị/t thô dài của hắn không buông.

Hai người triền miên cả đêm, làm đến nghiêng trời lệch đất, vừa điên cuồng vừa kịch liệt.

Thậm chí, đến ván giường ọp ẹp cũng sắp gãy đến nơi. Khăn trải giường, chăn, gối, nệm mỗi thứ một nơi, cái nằm trên đất cái treo bên giường. Nhưng hai người đang đắm mình trong tình dục, chẳng có hơi sức đâu mà chú ý.

-

Sáng hôm sau, khi Nhan Tịch tỉnh dậy nhìn thấy Lam Cẩn đang chen chúc với mình, ngủ trên chiếc giường đơn nhỏ thì ngây cả người.

Cậu mất một lúc lâu thì mới định thần lại được.

Sau khi tuyến thể Omega thỏa mãn, cả cơ thể cũng bắt đầu lấy lại sức.

Và cậu cũng bắt đầu nhớ lại những gì xảy ra ngày hôm qua, bao gồm cả việc mình bày tỏ khát khao muốn làm tình với Lam Cẩn ra sao. Dáng vẻ bản thân hết lần này đến lần khác lôi kéo muốn cởi thắt lưng hắn ra, thậm chí còn ngoan ngoãn vâng lời cởi quần trước mặt đối phương, cầu chịch ——!!!

Rất tốt!

Cậu đều nhớ hết!

Nhan Tịch (╥﹏╥).

Nếu không phải bây giờ trên người đang không một mảnh vải che thân, cả người cũng không còn sức thì cậu thật sự muốn tìm một chỗ nào đó đập đầu chết quách cho rồi!

So với Nhan Tịch đang đòi sống đòi chết thì Lam Cẩn lại có vẻ bình tĩnh hơn nhiều. Thậm chí hắn còn chủ động hỏi phòng tắm nằm ở đâu? Sau đó chẳng hề ngần ngại đứng lên, cứ thế khỏa thân đi vào phòng tắm.

Lúc Lam Cẩn tắm rửa, Nhan Tịch cuối cùng cũng tỉnh táo lại đôi phần. Ngay lúc cậu đang quấn chăn suy nghĩ sắp tới nên đối mặt ra sao thì cửa phòng mở ra, Lam Cẩn tắm xong quấn khăn đi vào.

Nhan Tịch vừa ngước mắt lên đã đối mặt với cơ thể toàn đường cong cơ bắp rõ ràng như người mẫu chuyên nghiệp, phía trên còn đang đọng lại hơi nước của Lam Cẩn.

Nhan Tịch: "....".

Nhưng khi nhìn thấy dấu răng còn mới xuất hiện trên bờ vai rộng lớn kia thì cậu lúng túng xấu hổ, không nói thành lời.

Trước đó, cậu đã luôn chắc chắn rằng Lam Cẩn khi tỉnh táo sẽ không dao động, cho nên khi dẫn người về nhà cậu đã chẳng suy nghĩ nhiều đến thế. Vậy mà không ngờ mọi việc đã vượt quá tầm kiểm soát của chính cậu, thậm chí còn trở lên loạn cào cào.

Làm gì có ai tưởng tượng được một Lam Cẩn vốn vô cùng chán ghét Beta nam, giờ lại cùng cậu làm tình trong lúc còn tỉnh táo cơ chứ? Đã thế còn làm suốt cả đêm!

"Bây giờ em thấy thế nào?". Lam Cẩn bình tĩnh thư thả mặc quần áo, thuận tiện hỏi Nhan Tịch đang cuộn như một quả bóng trên giường. "Có cảm thấy không thoải mái ở đâu không? Hay là lát nữa tôi gọi bác sĩ qua đây khám cho em nhé?".

Nhan Tịch đang trốn trong chăn vội vàng lắc đầu, khàn giọng nói nhỏ. "Không sao! Bây giờ tôi thấy ổn rồi, may mà nhờ có anh... cho nên tuyến thể cũng đỡ hơn!".

"Vậy thì tốt rồi!". Lam Cẩn đáp lại một tiếng, nhìn qua tâm trạng không tệ lắm. "Bữa sáng thì lát nữa thư ký sẽ mang tới, tôi còn có cuộc họp phải đi trước, không thể ăn cùng em được!".

Đối với sự săn sóc của Lam Cẩn, rõ ràng Nhan Tịch không thích ứng được. Giọng nói khàn khàn trả lời. "Trong nhà vẫn còn bánh mì, không cần phiền tới anh vậy đâu!". Ngừng một lát, cậu đưa mắt nhìn về phía người đàn ông trước mặt một cái. Tuy rằng xấu hổ nhưng vẫn mở  miệng. "Lam tổng, anh... ghét Beta nam mà đúng không? Bây giờ cũng không phải kỳ phát tình, sao mà anh ——!?!".

Giọng nói của Nhan Tịch hơi khàn, còn phát run. Bộ dạng cậu bây giờ —— mái tóc lộn xộn, mắt miệng đều sưng lên, trên người chỉ quấn một tấm chăn mỏng, nhưng vẫn có thể nhìn thấy trên cổ và đầu vai lộ ra tràn đầy vết cắn và vết hôn đan xen. Đặc biệt là ở ngay sau gáy, dấu răng dấu hôn lẫn lộn càng trở lên nổi bật trên làn da trắng nõn. Vừa nhìn đã biết từng bị chà đạp quá mức.

Tuy rằng mục đích ban đầu đến nhà Nhan Tịch chẳng đường hoàng gì, nhưng sau khi Lam Cẩn nhìn thấy nơi này quá đơn sơ, phòng vừa hẹp vừa nhỏ, căn bản là không thích hợp để tán tỉnh làm tình. Cuối cùng hắn lại nghĩ, nếu như nhất thời hứng khởi muốn trải nghiệm sự mới mẻ, thì hoàn cảnh ra sao cũng chẳng phải chuyện gì to tát.

Sáu năm trước, khi lần đầu nhìn thấy đối phương, hắn hơi dao động, nhưng đáng tiếc đối phương là Beta nam hắn không thích nhất.

Bốn năm trước, khi gặp lại rồi phát sinh chuyện làm tình kia cùng đối phương, hắn lại cũng dao động, rồi từng tự mình giãy dụa.

Liên tiếp phát sinh chuyện thân mật, hắn vẫn cho rằng hai lần đó là do bản thân mất khống chế trong kỳ phát tình.

Cho đến bây giờ, không nghĩ đến khi bản thân mình tỉnh táo, ôm người kia ở trong lòng mà lại hưng phấn đến như thế. Rõ ràng kỹ thuật giường chiếu của Nhan Tịch khi ở trên giường chẳng có bao nhiêu, so với bạn giường của hắn trước kia thì không được nổi một phần. Nhưng mà suốt quá trình đó hắn lại rất vui vẻ và hưng phấn. Khi ngửi thấy mùi hoa sen chưa nở nhạt nhòa trong không khí, dường như hắn càng lún sâu vào trạng thái mất khống chế.

Chẳng những Lam Cẩn ôm người vào lòng thật chặt, còn không ngừng hôn lên gặm cắn cái gáy trắng nõn có mùi hoa sen kia. Liên tục rót pheromone của mình vào trong cơ thể cậu, muốn đánh dấu cậu, không chỉ tạo kết một lần mà còn bắn hết t/inh d/ịch vào khoang sinh sản mềm mại ướt át đó. Lúc đó hắn cảm thấy, nếu là người con trai này mang thai sinh con cho hắn thì hắn cũng sẽ vui vẻ chấp nhận.

Dù sao thì cũng là do đối phương dụ dỗ hắn trước, hắn cũng đã từ chối nhiều lần. Lúc đó hắn nghĩ mình không cần phải kiềm chế cái gì cả, cứ như thế mà làm tình cho đến rạng sáng hôm sau.

Mà lúc này đây nhìn thấy dáng vẻ run rẩy yếu ớt của Nhan Tịch, cuối cùng Lam Cẩn mới nhận ra tối hôm qua đúng là bản thân đã hơi quá đáng!

Dù là thế nhưng bây giờ nhìn cơ thể gầy gò trước mắt được pheromone của hắn bao phủ, vừa ngại ngùng vừa khó xử nhìn mình, ánh mắt mong đợi câu trả lời kia khiến Lam Cẩn thấy rất đáng yêu.

Nếu không phải lát nữa hắn còn có việc thì hắn ước gì được kéo cậu làm thêm mấy lần nữa.

Tuy rằng trong đầu chen lấn đủ thứ suy nghĩ nhưng ngoài mặt Lam Cẩn vẫn bình thản như trước. Hắn trầm giọng, nói. "Trạng thái ngày hôm qua của em, năm lần bảy lượt tiếp cận tôi, cầu xin tha thiết như thế, giống như tôi không đồng ý thì em sẽ chịu không nổi vây".

Nhan Tịch bị nói không tránh khỏi đỏ mặt. "Anh, anh... cũng biết tình cảnh của tôi mà! Bởi vì tuyến thể Omega bị ảnh hưởng bởi pheromone Alpha nên mới mất đi tự chủ. Nhưng anh là Alpha cấp S kia mà, lúc tỉnh táo ý chí mạnh mẽ như vậy, sao lại có thể để tôi dễ dàng dụ dỗ ngủ với tôi như thế? Lẽ ra anh nên...".

Lam Cẩn dùng ngón trỏ đẩy gọng kính vàng trên sống mũi của mình, dáng vẻ thâm sâu khó dò trước sau như một. Bình thản nói. "Đương nhiên tôi biết trạng thái cơ thể em, nhưng mà lúc đó trông em khó chịu vô cùng. Chúng ta cũng xem như chỗ quen biết, em lại từng giúp tôi vượt qua hai lần phát tình. Nay, sao tôi lại nỡ lòng nào phủi tay không quản lúc em gặp chuyện được chứ?".

Lam —— cầm thú —— tổng: quyết giả làm người tốt đến cùng!