Cuối Cùng Anh Cũng Tìm Thấy Em

Chương 52:Chap 53 - Không đủ can đảm để rời xa em




Lục Minh Triết vào phòng, thấy cô đang nằm an tĩnh trên giường, đầu quấn một lớp băng dày. Anh ngồi xuống cạnh cô, đặt một nụ hôn lên trán cô

\- Anh định là sẽ tha cho em rồi đấy, nhưng bây giờ thì anh không còn đủ can đảm để rời xa em nữa rồi

Cánh cửa phòng bệnh đột nhiên bật tung, Hạ Linh cùng Mạc Thiếu Quân bước vào

\- Như, cậu...

Hạ Linh đang định lên tiếng thì thấy Minh Triết đang hôn cô trán bạn cô, thấy thế cô liền theo phản xạ liền quay mặt đi chỗ khác.

\- Cô quay mặt đi làm gì? Làm như cô trong sáng lắm không bằng, phá hỏng hết cả khung cảnh lãng mạn của tôi rồi

Hạ Linh liền quay ra bĩu môi

\- Xí, bạn tôi nằm đấy mà anh còn muốn lãng mạn à?

Lục Minh Triết định cãi lại thì bắt gặp ánh mắt cảnh cáo của Mạc Thiếu Quân liền thôi không nói nữa. Phải rồi, vợ cậu là nhất! Tôi không dám cãi lại đâu

Hai người đàn ông đi ra ngoài để lại hai cô gái trong phòng. Mạc Thiếu Quân lúc này mới hỏi ra thắc mắc của mình

\- Cậu với Bạch Lan Như có quan hệ như thế nào vậy? Có vẻ cậu rất yêu cô ấy

Lục Minh Triết chỉ biết thở dài kể lại cho anh nghe về chuyện năm đó, cả hai là bạn cực thân nhưng cũng có vài chuyện mà đối phương đều không biết. Mạc Thiếu Quân nghe xong rồi cười khểnh một cái

\- Cậu...đúng là thằng đàn ông tồi đấy Minh Triết

\- Thôi đừng trêu tôi nữa. Mà nếu được thì cậu nhờ vợ cậu nói với Lan Như đi, rằng tôi không hề có ý nghĩ rời bỏ cô ấy như cô ấy nghĩ

\- Cái này thì...cậu nên tự nói với Bạch Lan Như thì hơn. Nhờ vợ tôi thì cũng được gì? Quan trọng hơn hết là ai cho cậu cái quyền làm phiền vợ tôi?

\- "..." này cha nội, con đang nghiêm túc đấy

......

Bạch Lan Như cứ nằm yên tĩnh như vậy gần 6 tiếng đồng hồ mới tỉnh lại. Hạ Linh thấy vậy liền tới gần ân cần hỏi

\- Như! Cậu tỉnh rồi. Có cần gì không mình lấy cho, ngồi dậy nào, từ từ thôi

Bạch Lan Như nhăn mặt ngồi dậy

\- Mình nằm đây bao lâu rồi?

\- Gần sáu tiếng đấy. Mình còn định gọi cho bác sĩ thì thấy cậu tỉnh

Bạch Lan Như còn đang đau đầu thì thấy Lục Minh Triết từ phòng vệ sinh bước ra. Cô bất ngờ, sao anh ấy biết cô bị tai nạn?

\- Anh...

\- Em tỉnh rồi! Em khiến anh lo gần chết, lần sau nếu có đi đâu thì anh sẽ đến đón em, anh không nào yên tâm mà để em tự lái xe nữa...

Anh đứng trước mặt cô mà nói một tràng dài như vậy, cô không kìm được mà chảy nước mắt. Lục Minh Triết, anh ấy...không khác là bao so với ngày ấy

\- Sao em khóc? Nín đi, anh xin lỗi

Anh không biết mình có lỗi gì mà cứ xin lỗi theo phản xạ. Hạ Linh bên cạnh nhìn cảnh này mà thở dài, Thiếu Quân đã kể lại cho cô nghe chuyện giữa hai người họ rồi, đúng là trong chuyện này cô không thể giúp gì được

\- Thôi nào. Hai người tính rắc cẩu lương cho tôi ăn đến khi nào đây? Chồng tôi còn chưa mua đồ ăn sáng về mà tôi đã đầy một bụng thức ăn cho chó rồi đây

Cô đứng lên khoanh tay trước ngực mà ra vẻ trách mắng

\- Tiểu Linh, cậu đang nói gì vậy? Cẩu lương gì chứ? Mình...

\- Cô ấy nói đâu sai. Mục đích của anh là cho vợ chồng nhà họ ăn một bụng đầy cẩu lương mà

Anh nói mà không chớp mắt. Được rồi, lại thêm một tên mất hết liêm sỉ, đúng là anh em " nối khố " với nhau.