Cuộc Sống Hôn Nhân Của Người Sói Và Con Người

Chương 24: Rắc rối?




“Haizzz, Candy chị nghĩ kỹ rồi.”

“Chuyện gì chị?”

“Bon của chị không thể trở thành hình người nữa, em ở lại đây với nó cũng chẳng có nghĩa lý gì giữa một con sói và con người. Nghe lời chị, em ký giấy ly hôn rồi trở về thế giới loài người của mình đi.”

“Hả!?”

“Gừ!!!”

Bon Mars nghe chị gái nói xong thì tức giận vô cùng, anh ngồi dậy nhe răng ra muốn cắn mấy phát vào đầu chị ta. Chẳng có người chị nào lại suy nghĩ như thế với em trai mình cả. Đúng là tức chết anh mà.

“Thôi nha Bon, chị chỉ muốn tốt cho tương lai của Candy. Em ấy không thể ở cùng một con sói suốt đời được. Em từ bỏ đi.”

Song Jun biết Bon Mars đang tức giận nhưng vẫn cố tình khiêu khích. Lý do mà chị ta làm việc này chính là vì Wind.

Đêm hôm đó, sau khi biết được lý do mà anh ta bị bắt Song Jun đã sốc. Một người nặng tình nghĩ như Wind ở vương quốc này rất hiếm gặp. Chính vì thế mà Song Jun muốn nhân cơ hội hiếm có để đưa Candy Thi rời đi, dù biết em trai rất yêu và thương vợ.

“Gừ!!”

Bon Mars tức giận muốn nhào tới để cắn chị ta nhưng Candy Thi đã ôm anh lại, an ủi.

“Đừng Bon, chị ấy chỉ giỡn thôi. Chúng ta có chuyện vẫn cần phải nhờ chị ấy.”

Có lời của Candy Thi, Bon Mars mới chịu im lặng. Còn không anh đã không để yên cho bà chị ngứa đòn này.

Song Jun thở một cách nhẹ nhõm. Dù khiêu khích em trai nhưng chị ta vẫn biết rõ sức mạnh của Bon Mars như thế nào. Một khi bị cắn chắc Song Jun phải nằm trên giường dưỡng sức vài tháng. Cũng may có Candy Thi kịp thời ngăn cản.

Nhưng mà, hình như vừa rồi Song Jun nghe thấy được cuộc nói chuyện của Candy Thi và Bon Mars có liên quan đến mình. Vì bản tính tò mò, Song Jun liền hỏi cô:

“Chị vừa nghe em nhắc đến tên chị đúng không? Hai đứa đang âm mưu chuyện gì?”

Candy Thi cười trừ.



“Em nào dám âm mưu với chị nhưng có một chút rắc rối cần chị giải quyết đây.”

“Rắc rối?”

Trong lòng Song Jun liền dâng lên một cảm giác kỳ lạ. Trực giác cho chị ta biết cần chạy ra khỏi căn phòng này ngay lập tức nhưng lại có thứ gì đó ngăn cản.

Candy Thi đứng dậy, cô từng bước đi đến gần Song Jun, vẻ mặt thân thiện đến khó hiểu. Cô nắm lấy tay Song Jun từ tốn nói:

“Đối với em, chị Song Jun là một người vừa thông minh lại xinh đẹp. Nếu có chàng trai nào lấy được chị chính là niềm vinh hạnh của người đó.”

Chỉ vì những lời nói dỗ ngọt của Candy Thi, trái tim cảnh giác của chị ta hóa tan chảy. Song Jun nhìn cô với ánh mắt trìu mến, yêu thương.

“Candy à…”

Giữa lúc bản thân đang chìm trong thế giới màu hồng thì câu nói tiếp theo của Candy Thi phá nát mọi thứ.

“Cho nên, chị giúp Bon xử lý công việc của vương quốc nhé.”

“Cá…I….!!”

Một cái bẫy, một cái bẫy chết người đã được Candy Thi chuẩn bị từ trước để dụ chị ta vào. Song Jun ý thức được tính nghiêm trọng, chị ta liền muốn bỏ chạy nhưng đã quá muộn.

“Không làm được đâu, để chị đi đi.”

Song Jun bắt đầu giành co với Candy Thi để tìm con đường sống cho mình. Nếu như chị ta có thực lực thì năm xưa cha đã truyền ngôi cho chị ta thay vì Bon Mars. Cũng vì sự vô dụng này mà Song Jun mới có một cuộc sống an nhiên, tự tại. Bây giờ Candy Thi lại bắt chị ta ngồi trong đóng văn kiện chẳng khác nào bắt chị ta ngồi trong đóng lửa.

Chuyện khó thế này cũng chỉ có hai vợ chồng các người nghĩ ra thôi. Ta nguyền rủa tất cả!!!

Sau một hồi giằng co quyết liệt, chưa phân thắng bại, một tiếng gõ cửa bên ngoài đã cắt ngang. Candy Thi và Song Jun dừng lại cuộc chiến, cô đi ra bên ngoài mở cửa.

Trước mặt Candy Thi là một tên lính, hắn ta đến để báo cáo với cô chuyện gì đó trông vẻ mặt rất nghiêm trọng.

“Được rồi, ta sẽ nói lại với chồng ta, ngươi lui ra trước đi.”



Candy Thi đóng cửa phòng lại, cô đi vào vẻ mặt không được tốt lắm. Nhìn cô như vậy, Song Jun lo lắng hỏi:

“Tên đó đã nói gì với em vậy?”

Bon Mars nằm trên giường vểnh tai lên để nghe cô nói.

“Người sói canh gác ở khu vực biên giới nhìn thấy một xác chết của con người. Tên đó nói người đó không có vết thương nhưng nhìn cơ thể thì giống như bị trúng độc hay gì đó. Chị Song Jun à, em cần phải đến đó một chuyến, chị ở lại đây có việc gì cần chị xử lý giúp em.”

“Hả…, nhưng mà chị…”

Song Jun muốn từ chối lời giúp đỡ này nhưng Candy Thi lại không quan tâm đến lời chị ta. Cô thu dọn đồ cần dùng đến chuẩn bị đến biên giới.

Thấy cô rời đi, Bon Mars nhảy xuống giường, chạy theo cô.

“Ê này, hai vợ chồng mấy người cứ vậy mà bỏ tôi đi sao?”

Song Jun phồng má biểu lộ sự tức giận trong người.

Cạch!

Tiếng cửa sổ đột nhiên mở toang ra làm Song Jun giật mình quay lại. Chị ta mắt chữ A, mồm chữ O, thốt lên:

“Ngươi….”

“Là tiểu thư?!”

Wind bất ngờ khi nhìn thấy Song Jun ở trong phòng của phu nhân. Anh ta tưởng mình đã trèo lên nhầm phòng, nhưng rõ ràng anh ta đã từng lên đây một lần rồi mà. Sao lại có thể nhầm lẫn thế này được.

Wind ngượng ngùng, không định giải thích. Anh ta chuẩn bị trèo xuống dưới nhưng Song Jun chạy đến nắm tay Wind lại.

“Chờ đã, ngươi đi đâu đó?”

“Tôi…”