Cuộc Sống Đô Thị Của Trường Sinh Chí Tôn

Chương 51: Thật trùng hợp




“Thật trùng hợp, cô cũng học ở đây?”

Tô Dật nhìn thấy Lâm Dĩ Văn, chủ động chào hỏi. Lâm Dĩ Văn chỉ gật đầu, không đáp lại.

Ấn tượng của cô về Tô Dật không quá tốt.

Mặc dù hai người đều đi làm ở quán bar, nhưng rõ ràng Tô Dật đang làm chuyện không đứng đản.

Đầu tiên Tô Dật chủ động hỏi chuyện tiếp khách, sau đó đi theo mấy phú bà vào phòng, mặc dù cuối cùng không đi cùng bọn họ, nhưng đã để lại ấn tượng bám váy trong lòng Lâm Dĩ Văn.

Mới là sinh viên thôi nhưng đã có suy nghĩ bám váy?

Lâm Dĩ Văn không thèm đáo lại, lôi kéo bạn của mình bước nhanh ra chỗ khác.

Bạn của Lâm Dĩ Văn còn đang quay đầu lại nhìn Tô Dật, nhỏ giọng nói: “Tiểu Vân, cậu quen anh đẹp trai kia hả? Đẹp trai quá! Đó là bạn trai của cậu hả?”

“Sao có thể?” Lâm Dĩ Văn läc đầu nhỏ giọng nói: “Tớ mới quen biết anh ta hôm qua, không muốn tiếp xúc với anh ta.”

“Nói đi, quen biết thế nào?” Bạn của Lâm Dĩ Văn tò mò hỏi: “Cậu không muốn tiếp xúc với anh ta thì có thể giới thiệu cho tớ, từ lúc nhìn thấy anh trai nhỏ này, tớ cảm thấy bản thân đã đảm chìm”

Lâm Dĩ Văn chọc nhẹ lên trán của bạn mình, nói: “Đừng có mê muội như vậy, cậu không trị được anh ta, hình như anh ta bị Dư Huy Âm nhìn trúng”

Theo lý thuyết, đi làm ở quán bar, đáng lẽ Tô Dật không phải kẻ có tiền, nhưng từ lần đầu bọn họ gặp mặt, Tô Dật lại bước xuống từ xe của Dư Huy Âm.

Dư Huy Âm là ai? Thiên chỉ kiều nữ, cô bạn ngốc của cô tranh kiểu gì?

Hiện tại ở trường học có rất nhiều người chụp được ảnh Dư Huy Âm và Tô Dật đi cùng nhau.

“A, tớ nhớ rồi, anh ta chính là bạn trai tin đồn của Dư Huy Âm!!!"

“Biết là được” Lâm Dĩ Văn cũng không muốn nói về chuyện ở quán bar.

Sau khi hai người Lâm Dĩ Văn đi xa, Vương Tuấn Lâm bước đến bên cạnh Tô Dật, mỉm cười nói: “Anh Tô, nhìn trúng người đẹp Lâm sao?”

Tô Dật gật đầu cười: “Coi như vậy.”


” Đám người Vương Tuấn Lâm và Khương Bưu không biết nên nói gì.

Nghe giọng điệu này của Tô Dật, có vẻ không thích Dư Huy Ấm.

Vậy có nghĩa là Dư Huy Âm nhìn trúng Tô Dật, cố sức lấy lòng nhưng Tô Dậy lại không động lòng.

Nữ thần đáng thương!