Liên hoan trao đổi công việc thực tập một chút thật tốt a. . . . . .
Cái này rất khó cự tuyệt a.
Điều Giang Ly Ly nghĩ lúc này chính là, mấy ngày nay mỗi lần đến lúc tan tầm, Diệp Gia Diễn đều đúng giờ tới đón cô, hôm nay hẳn là sẽ không ngoại lệ.
So với việc đi liên hoan, cô giống như. . . . . . muốn cùng Diệp Gia Diễn về nhà.
Ngay tại thời điểm Giang Ly Ly đang nghĩ nên từ chối như thế nào, Kim Du đi tới, kéo tay của cô, nói:
"Tôi có chút không thoải mái, Ly Ly đã hứa sau khi tan việc dẫn tôi đi bệnh viện. Ngại quá, liên hoan chúng tôi không đi được rồi."
Nghe vậy, người tới mời phải trở về.
Giang Ly Ly nhẹ nhàng thở ra, quay về phía Kim Du cười: "Cảm ơn."
"Không khách khí a, vừa vặn mình cũng không muốn đi." Kim Du cầm túi của mình lên, "Chúng ta đi thôi."
Tiến vào thang máy, Giang Ly Ly nhận được tin nhắn của Diệp Gia Diễn, hắn nói hôm nay phải tăng ca, đã để lái xe đến đưa cô về nhà trước.
Giang Ly Ly nghĩ nghĩ, hỏi Kim Du: "Cậu có muốn đi uống chút gì đó hay không? Mình mời!"
Kim Du cũng muốn thừa dịp thứ sáu thư giãn một tí, cùng Giang Ly Ly ăn ý với nhau.
Thế là Giang Ly Ly trả lời tin nhắn của Diệp Gia Diễn là cô cũng có việc cùng đồng nghiệp ở công ty, nói Diệp Gia Diễn làm xong việc hãy nhắn cho cô, bọn họ sẽ cùng nhau về nhà.
Diệp Gia Diễn sau một lúc lâu, gửi lại một cái "Được" .
Giang Ly Ly dắt Kim Du đến một quán cà phê, gọi hai tách cà phê yêu thích, lại gọi thêm hai khối bánh gatô.
Kim Du nhấp một hớp cà phê, đôi mắt sáng lên một cái: "Thì ra cà phê nơi này là cái mùi này, thật dễ uống!"
Giang Ly Ly đem bánh gatô đẩy lên trước mặt Kim Du: "Nếm thử bánh gatô."
Kim Du vừa ăn bánh vừa đoan trang nhìn Giang Ly Ly, đột nhiên hỏi: " Ly Ly, bây giờ tâm tình của cô có phải là đặc biệt tốt?"
Giang Ly Ly áp hai lòng bàn tay vào gương mặt của mình: ". . . . . . Rất rõ ràng sao?"
Kim Du gật gật đầu: "Rất rõ ràng."
". . . . . ." Giang Ly Ly yên lặng, muốn sau này cô thu mình lại một chút, không thể đụng một cái là cô liền cười ngây ngô khi gặp phải chuyện có liên quan đến Diệp Gia Diễn, còn để cho người ta nhìn ra một chút.
Lúc này, Kim Du đột ngột thở dài, nói: " Ly Ly, nếu mình đẹp giống như cậu —— Không phải, dù chỉ một nửa thôi, mình cũng sẽ vui vẻ giống như cậu."
"Nhìn cậu cũng không tệ a." Giang Ly Ly không chút nghĩ ngợi nói, "Cậu chỉ là không đem ưu thế của mình phát huy ra."
"Mình?" Kim Du chỉ mình, một mặt khó tin hỏi, "Mình có ưu thế gì a?"
"Cậu có ngũ quan rất duyên dáng, khuôn mặt cũng không tệ" Giang Ly Ly xích lại gần Kim Du nhìn một chút, "Làn da còn rất tốt. Vấn đề duy nhất là sắc mặt kém một chút, mình dạy cho cậu trang điểm, thế nào?"
"Cậu đừng vội mua đồ trang điểm." Giang Ly Ly vỗ vỗ tay Kim Du, "Mình bình thường mua mỹ phẩm đều được tặng rất nhiều bản dùng thử, nếu không dùng sẽ quá thời hạn, thứ hai mình sẽ đưa cho cậu."
Kim Du có chút không biết nên nói gì, nhìn Giang Ly Ly nói: "Nếu mình là nam, mình cũng sẽ thích cậu."
Dừng một chút, nói tiếp, "Cậu không biết đâu, bởi vì chúng ta thân thiết với nhau, mấy ngày nay có rất nhiều đồng nghiệp nam đến hỏi mình cậu còn độc thân hay không. Hiện tại mình cũng rất muốn biến thành đàn ông a, nếu như cậu đang độc thân, mình cũng muốn theo đuổi cậu!"
"Cậu vẫn là đừng thay đổi." Giang Ly Ly cười cười, "Mình đã kết hôn."
Kim Du trừng to mắt, kém chút bị sặc cà phê.
Cô ấy từng nghĩ tới Giang Ly Ly khả năng không phải độc thân, nhưng không nghĩ tới cô đã kết hôn.
"Ai may mắn có thể cưới được cậu a?" Kim Du một nửa là kích động một nửa là hiếu kì, "Là bạn học thời đại học của cậu sao?"
"Không phải, ông nội của bọn mình là bạn tốt, chúng mình từ nhỏ đã quen biết." Giang Ly Ly nói, "Hắn lớn hơn bốn tuổi, sau khi mình tốt nghiệp đại học, chúng mình liền kết hôn."
Kim Du tự động liên tưởng tình cảm lưu luyến thanh mai trúc mã, cuối cùng lại nói về công việc của Diệp Gia Diễn, Giang Ly Ly chỉ nói hắn làm ở tập đoàn Diệp thị.
"Tập đoàn Diệp thị? Mình biết! Bây giờ có thể tiến đến Diệp thị đều là thanh niên tài tuấn a." Kim Du tiếp tục, " Ly Ly, chồng cậu nhất định là người rất ưu tú, cùng cậu rất xứng đôi!"
Giang Ly Ly nghĩ, Diệp Gia Diễn ưu tú bất luận ai cũng không thể phủ nhận, về phần cùng với cô xứng hay không, vẫn là mỗi người một ý. . . . . .
Giang Ly Ly ngồi với Kim Du cho tới sáu giờ, nhận được tin nhắn bằng giọng nói của Diệp Gia Diễn:
"Cô ở chỗ nào? Tôi đi đón cô."
Cô thuận tay gửi cái định vị cho Diệp Gia Diễn,ngẩng đầu đã nhìn thấy Kim Du vẻ mặt hoa si ——
"Ly Ly a, chồng cậu dáng dấp rất đẹp trai?" Kim Du hai mắt phát sáng, "Giọng nói của hắn cũng rất êm tai!"
"Ách, " Giang Ly Ly nói lời trái lương tâm, "Hắn dáng dấp. . . . . . Tạm được."
Giá trị nhan sắc kia của Diệp Gia Diễn còn hơn là tạm được a.
Nếu như hắn chỉ là "tạm được", thì trên đời này sẽ không có người đàn ông nào "ổn".
"Hắn muốn tới đón cậu?" Kim Du khoác tay nói, "Cậu đi trước đi, mình ăn bánh gatô xong rồi về sau!"
Giang Ly Ly cũng không khách sáo nữa, hẹn cô ấy thứ hai gặp, ra ngoài chờ Diệp Gia Diễn.
Kim Du nhìn bóng lưng Giang Ly Ly, xác định cô sẽ không quay đầu về sau, lấy điện thoại di động ra, mở ra máy ảnh. . . . . .
Khoảng cách từ tập đoàn Diệp thị đến quán cà phê không đến ba trăm mét, Giang Ly Ly vừa ra ngoài đã nhìn thấy xe của Diệp Gia Diễn, cô trực tiếp vào xe.
Diệp Gia Diễn ngồi ở bên trái, trên đùi đặt Laptop, ánh mắt tập trung ở trên màn hình, không biết đang nhìn cái gì.
Tài xế theo thường lệ lên tiếng chào hỏi, nói: "Phu nhân, nhìn cô tâm tình rất tốt a."
. . . . . ." Giang Ly Ly không dám nhìn Diệp Gia Diễn, tìm không ra lỗ hỏng để lấy cớ, "Bởi vì ngày mai là cuối tuần a!"
Tài xế cười một tiếng, nói: "Diệp tổng liền không phải vì ngày mai là cuối tuần mà vui vẻ."
Giang Ly Ly lúc này mới nhìn một chút Diệp Gia Diễn, hỏi: "Ngày mai anh phải tăng ca sao?"
Cô đoán trúng, Diệp Gia Diễn rầu rĩ “Ừ" một tiếng.
"Ờ." Giang Ly Ly đeo tai nghe điện thoại, một bên nói, "Khó trách tâm tình không tốt."
Diệp Gia Diễn tựa như là nghĩ đến cái gì, động tác đột nhiên dừng lại, vươn tay lấy tai nghe của Giang Ly Ly xuống, nhìn chằm chằm vào cô: "Ngày mai cô được nghỉ?"
Giang Ly Ly mơ hồ có một loại dự cảm không tốt: . . . . . . Đúng a."
Diệp Gia Diễn ngoắc ngoắc khóe môi: "Đi với tôi đến chỗ này."
Giang Ly Ly trong lòng "Lộp bộp" một tiếng, nhớ tới lần trước đi Maldives kém chút về không được, có chút sợ hỏi: "Đi chỗ nào a?"
"Đến nơi cô sẽ biết."
“. . . . . ."
Giang Ly Ly nhất thời không quyết định chắc chắn được, trong nháy mắt, trong đầu cô xẹt qua rất nhiều ý nghĩ ——
Diệp Gia Diễn có phải là lại nghĩ tới cách gì có thể đẩy cô vào chỗ chết?
Vậy thì, cô đi, hay là không đi?
Nếu như không đi, Diệp Gia Diễn có thể sẽ nghi ngờ cô đã nhận ra cái gì.
Nhưng nếu như đi, cô rất có thể sẽ không trở về.
Sau khi suy nghĩ kỹ, Giang Ly Ly nói:
"Được."
Nếu như Diệp Gia Diễn thật sự ra tay, đối với cô mà nói cũng không phải hoàn toàn là chuyện xấu.
Bởi vì lần này, cô đã có phòng bị, như vậy cô có thể nắm giữ chứng cứ, chứng minh Diệp Gia Diễn và Trang Nhã Nghiên đối với cô có âm mưu.
Diệp Gia Diễn khép máy tính lại, phảng phất là người lãnh đạo của Giang Ly Ly trực tiếp dặn dò: "Buổi tối hôm nay thu thập xong đồ đạc, sáng sớm ngày mai chúng ta sẽ xuất phát."
"Chúng ta muốn đi phương bắc hay là phương nam —— Cái này cũng có thể nói mà đúng không?" Giang Ly Ly có chút khó khăn, "Bằng không tôi không biết mang quần áo gì a."
"Phương bắc." Diệp Gia Diễn nói, "Mấy ngày nay nhiệt độ thấp, mang quần áo dày một chút."
Giang Ly Ly yên lặng ra vẻ đã nhớ kỹ, đưa tay muốn Diệp Gia Diễn trả lại tai nghe cho cô nghe nhạc.
Ban đêm trước khi ngủ, Giang Ly Ly chuẩn bị xong đồ đạc, cuối cùng chui vào chăn, nhận được tin nhắn Wechat của Lâm Trán Nhan.
Cô chủ động nói cho Lâm Trán Nhan, ngày mai cô cùng Diệp Gia Diễn đi đến một nơi.
Lâm Trán Nhan đầu tiên là gửi đến một cái icon mặt cười ẩn ý, nói tiếp:
"Lần trước các cậu đi Maldives, trở về mà không có tiến triển gì, lần này cần nắm lấy cơ hội a."
"Ai, Ly Ly, cậu có muốn hay không mang một bộ áo ngủ tình thú a?"
"Không muốn." Giang Ly Ly phủi một chút khóe miệng, "Mình với hắn chắc hẳn là vẫn tách ra ngủ riêng."
Lâm Trán Nhan gửi một icon hộc máu.
Giang Ly Ly không có đáp lại, dùng ngón tay thon dài, trắng nõn xoa xoa điện thoại, trong lòng kỳ thật cũng không chắc.
Lỡ như cô và Diệp Gia Diễn ngủ chung một phòng thì sao?
Một giây sau, Giang Ly Ly nhảy dựng lên, đem váy ngủ trong vali đổi thành một bộ quần áo dài tay. Có thể che người cực kỳ chặt chẽ, còn có rất nhiều nút thắt!
Cô mới không muốn cùng Diệp Gia Diễn phát sinh cái gì!
Ngày thứ hai, Giang Ly Ly sáng sớm liền tỉnh, thay xong quần áo, trang điểm xong, vừa kéo cửa phòng ra đã nhìn thấy Diệp Gia Diễn —— Hắn đứng ở ngoài cửa, giơ tay lên, hẳn là chuẩn bị gõ cửa.
Diệp Gia Diễn trông thấy Giang Ly Ly, thả tay xuống, nhìn xem cô, ánh mắt thâm thúy như màn đêm vừa mờ nhạt, khiến cho người khác không hiểu.
"Khụ!" Giang Ly Ly che dấu sự mất tự nhiên của mình, nói, "Tôi đã chuẩn bị xong."
"Đi thôi."
"Đi liền sao?"
Giang Ly Ly cho là bọn họ sẽ ăn sáng xong mới ra ngoài, vội vàng xoay người kéo hành lý.
Diệp Gia Diễn nhận lấy hành lý của Giang Ly Ly, đi thẳng xuống lầu.
Xe đã chờ ở cửa, hai người sau khi lên xe, liền lái đi hướng đến sân bay.
Buổi sáng cuối tuần, trên đường cao tốc xe không nhiều, xe một đường phi nhanh đến nơi.
Giang Ly Ly nghĩ, quyết định thỉnh thoảng "lơ đãng" cùng Lâm Trán Nhan tiết lộ vị trí và tình huống của cô một chút.
Cứ như vậy, nếu như cô thật sự xảy ra chuyện gì, cũng có dấu vết mà lần theo.
Cô thật sự là thông minh!
Giang Ly Ly vừa nghĩ vừa gửi tin nhắn cho Lâm Trán Nhan, khoé môi của cô vô thức cười ra, không tránh được ánh mắt của Diệp Gia Diễn.
Diệp Gia Diễn nghĩ, cùng hắn đi công tác, Giang Ly Ly cao hứng như vậy sao?
Vậy lần trước thời điểm xuất phát đi Maldives, trên mặt cô không phải cười nở hoa chứ?
Thật sự là như vậy, từ Maldives trở về, sau mấy ngày nay, tất cả những bất thường của cô đều có thể được giải thích.
Cô chờ mong đi Maldives, kết quả không nhìn thấy hắn, liền trở về.
Cô rất thất vọng, cho nên mỗi ngày đều không cho hắn sắc mặt tốt.
A, phụ nữ thật là!