Cùng Mối Tình Đầu Kết Hôn

Chương 29: Giống Tiểu Yêu Tinh




Giang Ly Ly lắc đầu: "Không có."

"Rất tốt." Diệp Gia Diễn nhìn đồng hồ, rồi nhìn qua Giang Ly Ly một chút, cuối cùng nói, "Quên đi, cô có thể bơi qua đó đã là rất tốt."

". . . . . ." Giang Ly Ly nghĩ một hồi, quyết định tự mình cứu lấy tôn nghiêm của mình, "Anh đối với tôi có thể không hi vọng, nhưng tôi đối với mình trong ba mươi phút, nhất định sẽ bơi về đến đây!"

Diệp Gia Diễn nhíu mày: "Đúng là cậy mạnh”

Hắn lại nói từ cậy mạnh không có ý nghĩa, vì cô không nghe!

"Hừ!"

Giang Ly Ly mặc kệ Diệp Gia Diễn, hừ một tiếng quay đầu, dúi vào trong nước, bơi bơi giống con cá.

Cô là người đầu tiên dám không nghe Diệp Gia Diễn nói hết câu.

Kỳ quái chính là, Diệp Gia Diễn không tức giận, ngược lại lặn xuống nước, lặng lẽ rẻ mặt nước hướng phía trước bơi đến.

Giang Ly Ly hỏi hắn có thể đi theo cô không, hắn vẫn chưa trả lời, cô liền tự động não đưa ra một đáp án.

Hắn không nói là sẽ không đi!

Giang Ly Ly bơi gần mười mét, lúc ngẩng đầu hít thở không cẩn thận bị sặc nước, ngừng lại một chút, cô phát hiện mình đàn ở giữa bể bơi, phía xung quanh đều là sóng nước dập dờn . . . . .

Mực nước áp tới lồng ngực, hô hấp có chút khó khăn. . . . . .

Cô lại sẽ nhớ lại cảnh đuối nước ở Maldives. . . . . .

Cô hít sâu một hơi, dúi đầu vào trong nước, đang chuẩn bị bơi về phía trước, đã nhìn thấy Diệp Gia Diễn ——

Hắn không có mang kính lặn, trong nước lông mày nhíu lại đang nhìn cô.

Ai, hắn đang đóng phim kinh dị sao? !

"Khục!"

Giang Ly Ly bị dọa đến bị sặc nước, mất đi cân bằng, không đứng lên được, chỉ có thể giãy dụa lung tung.

Diệp Gia Diễn không ngay lập tức kéo Giang Ly Ly, mà hắn hi vọng cô có thể tự mình xử lí được tình huống, định bơi xuống dưới.

Sự thật chứng minh, hắn đối với cô kỳ vọng quá cao.

"Diệp Gia Diễn!"

Giang Ly Ly vươn tay hướng Diệp Gia Diễn cầu cứu, giọng nói ở dưới nước trở nên ngột ngạt tràn đầy bất lực.

Rất kỳ quái, trái tim Diệp Gia Diễn liền giống như bị cái gì đâm một cái, hắn khẽ vươn tay, ôm lấy Giang Ly Ly, cô lập tức đứng lên.

Giang Ly Ly ho mấy tiếng, phun ra nước, lấy kính lặn xuống u oán nhìn Diệp Gia Diễn: "Anh đi theo tôi làm gì?"

Diệp Gia Diễn bình tĩnh phản kích: "Tôi không đi theo cô thì ai cứu cô?"

Giang Ly Ly thở phì phò nói: "Nếu như không phải anh đi theo tôi, tôi căn bản sẽ không bị dọa!"

"Cô chắc chứ?" Diệp Gia Diễn hoài nghi nhìn Giang Ly Ly, thờ ơ bồi thêm một câu, "Cô thật ngu ngốc."

Giang Ly Ly từ nhỏ ngoại trừ được khen xinh đẹp, cái thứ hai dính trên người cô chính là "Thông minh".

Chỉ có Diệp Gia Diễn, động một chút lại nói cô ngu ngốc!

"Diệp Gia Diễn, anh không nên quá phận!"

Giang Ly Ly tựa như một con thú nhỏ bị chọc giận, giương nanh múa vuốt chuẩn bị lộ ra lực chiến đấu của mình, muốn công kích đối phương, nhưng phát hiện hắn đang ôm cô vào trong ngực, lập tức cứng đờ ——

Ách, sao lại cảm giác như có chỗ nào không đúng lắm. . . . . . ?

Diệp Gia Diễn cũng phát hiện, nhíu mày, buông Giang Ly Ly ra, toàn thân đều có chút không được tự nhiên.

Cuối cùng vẫn là Diệp Gia Diễn mở miệng phá vỡ không khí có chút bế tắc: "Tiếp tục."

"Ờ."



Giang Ly Ly khôi phục lại trạng thái ban đầu, ngoan ngoãn tiếp tục bơi.

Lần này, cô bơi rất thuận lợi, tới cuối bể bơi, lúc cô đứng lên, có chút không dám nghĩ là mình đã làm được

Cô từ nhỏ đã sợ nước, nhiều lần thử vượt qua, không có kết quả.

Không nghĩ tới cuối cùng hắn lại là người giúp cô vượt qua nỗi sợ hãi, Diệp Gia Diễn là muốn lợi dụng điểm yếu này để hại chết cô . . . . .

Giang Ly Ly nghĩ đến, không tự chủ được nhìn về phía Diệp Gia Diễn, ánh mắt cuồn cuộn lấy phức tạp.

Cô giống như, không hiểu Diệp Gia Diễn. . . . . .

Diệp Gia Diễn biết Giang Ly Ly đang nhìn hắn, nhưng cô mang theo kính lặn, hắn không thấy rõ ánh mắt của cô.

Bất quá, hắn có thể tưởng tượng ánh mắt Giang Ly Ly giờ phút này là gì?

Kích động, vui sướng, còn có như vậy một chút đối với hắn có cảm kích.

Nữ nhân ngu ngốc, nếu như không phải cô liên tiếp ở trong nước xảy ra chuyện, hắn mới sẽ không lãng phí thời gian dạy cô bơi lội!

"Thất thần làm gì?" Diệp Gia Diễn ra lệnh, "Bơi về đây."

Giang Ly Ly cúi đầu xuống, hai chân đạp ở trên vách bể bơi, hai tay rẽ ra mặt nước, dáng người giống như mỹ nhân ngư, thuần thục bơi trở về.

Bơi như thế mấy cái vừa đi vừa về, cô mệt mỏi thở hồng hộc, hỏi Diệp Gia Diễn có thể hay không nghỉ ngơi một chút.

Diệp Gia Diễn dừng một chút, nói: Cô đã học được bơi."

. . . . . . Cho nên?"

"Cô có thể tan lớp."

Cái này rõ ràng là một tin tức tốt, nhưng không biết vì cái gì, Giang Ly Ly dồn lực chú ý trên mặt Diệp Gia Diễn.

Cô hơi nghi hoặc một chút: "Diệp Gia Diễn, tôi cảm giác nhìn anh. . . . . . Không cao hứng lắm a?"

Vẻ mặt Diệp Gia Diễn cứng đờ một giây, lạnh lùng nhìn Giang Ly Ly: "Cô làm sao nhìn ra được?"

Giang Ly Ly chỉ chỉ mặt của hắn: "Dựa vào nét mặt của anh là tôi nhìn ra được."

"Cô suy nghĩ nhiều rồi." Diệp Gia Diễn bỗng dưng tới gần Giang Ly Ly, híp mắt, mỗi chữ mỗi câu nói, "Không ai có thể dựa vào nét mặt của tôi nhìn ra được gì hết."

". . . . . ."

Giang Ly Ly đột nhiên nhớ tới, Tống Tử Sâm đã từng nói Diệp Gia Diễn ở bên ngoài chính là cái mặt đơ.

Quan trọng, hắn là cố ý.

Thời điểm tập đoàn Diệp thị giao đến trên tay hắn, là một giám đốc quốc tế nổi danh cũng không dám tiếp nhận cục diện rối rắm như vậy.

Một năm kia, Diệp Gia Diễn tốt nghiệp thạc sĩ, từ bỏ học vị tiến sĩ trực tiếp trở lại nắm quyền điều hành công ty.

Hắn muốn cứu vớt công ty, càng không ngừng thuyết phục mọi người.

Lúc đàm phán, trên mặt của hắn chưa từng có biểu cảm, chưa từng hiện ra bất kỳ gợn sóng gì, người khác không thể nhìn trên mặt hắn ra được cái gì.

Nhưng là, Giang Ly Ly vững tin, thời điểm cô nói đã biết bơi, Diệp Gia Diễn xác thực rất không tình nguyện!

Cô không ác ý đi phỏng đoán Diệp Gia Diễn, nhưng là, nguyên nhân hắn không cao hứng chính xác có thể là:

Điểm yếu của cô đã mất, hắn lần sau muốn hại cô, đã không còn đơn giản như trước.

Aiza, không thể để cho Diệp Gia Diễn biết cô đã nhìn thấu hắn!

Lúc này, giả ngu là lựa chọn tốt nhất .

"Ờ." Giang Ly Ly ngoan ngoãn thuận theo Diệp Gia Diễn nói, "Khả năng là tôi nhìn lầm đi. . . . . ."

Diệp Gia Diễn bộ dạng không để ý đến biểu cảm Giang Ly Ly, nhìn đồng hồ, nói: "Bơi một vòng nữa, về sau tự cô luyện tập."

"A?" Giang Ly Ly vô ý thức hỏi, "Anh không dạy tôi sao?"

"Cô đã học xong." Diệp Gia Diễn ngoắc ngoắc khóe môi, "Hay là không có tôi cô không thể tự làm được?"



. . . . . ." Giang Ly Ly bị nghẹn họng, dẩy Diệp Gia Diễn ra một bên, "Anh không nên quá tự luyến." Nói xong một mực vùi đầu vào trong nước, vội vàng bơi hướng về phía trước.

Nhưng

Gò má cô có chút nóng, động tác không nhanh, Diệp Gia Diễn liền sẽ phát hiện cô đang xấu hổ.

Diệp Gia Diễn thình lình bị đẩy đến lui về sau một, nội tâm sinh sôi ra một cái nghi vấn.

Từ Maldives trở về, lá gan Giang Ly Ly có phải là càng lúc càng lớn?

Trước kia, ánh mắt của hắn cô cũng không dám nhìn, hiện tại cũng dám ra tay đẩy hắn?

Không thể tiếp tục như vậy được, hắn muốn tìm cơ hội diệt ngọn lửa phách lối của Giang Ly Ly.

Sau khi bơi một lần, vừa đi vừa về, thể lực Giang Ly Ly đã hoàn toàn hao hết, gục đầu vào bên bể bơi.

Diệp Gia Diễn nhẹ nhõm nhảy lên trên bể bơi, quay đầu trông thấy Giang Ly Ly, nhíu nhíu mày: "Cô có phải hay không phát bệnh? ."

Giang Ly Ly ngoại trừ hai tay, toàn thân chỗ nào cũng đều không có tí sức lực.

Cô đưa tay cho Diệp Gia Diễn, hữu khí vô lực nói: "Anh kéo tôi đi."

Diệp Gia Diễn càng phát giác hắn nhận biết ban đầu không có sai: Phụ nữ thật rất phiền phức!

Mặc dù ghét bỏ, nhưng vì phát sinh từ tấm lòng, Diệp Gia Diễn vẫn là kéo Giang Ly Ly lên.

Lực cánh tay hắn rất lớn, dưới sự lôi kéo của hắn, Giang Ly Ly không cần tốn nhiều sức liền đứng lên, hướng về phía hắn cười cười: "Cảm ơn."

Có lẽ là bởi vì ngâm trong nước lâu, mặt của cô nhìn so thường ngày càng thêm trắng nõn, bộ da toàn thân cũng khiến cho người khác cảm giác phát sáng hơn một chút, một đôi mắt sáng lấp lánh, cười một tiếng, trông giống như một nàng tiên nhỏ.

Diệp Gia Diễn giống như bị chạm phải điện buông tay Giang Ly Ly ra, quay người đi.

Giang Ly Ly không rõ ràng cho lắm sờ lên chóp mũi, phủ khăn lên, dọn xong đồ, một đường chạy đến phòng tắm vòi sen.

Ăn xong cơm tối, Giang Ly Ly cùng ba mẹ nói chuyện điện thoại, họ hỏi cô ngày đầu tiên đi làm cảm giác thế nào, có gặp vấn đề gì hay không.

Giang Ly Ly nói baba và mama yên tâm, cuối cùng không quên cam đoan, cô nhất định có thể hoàn thành xuất sắc công việc.

Lòng tin của cô tràn đầy, nhưng rất rõ ràng, trưởng bối đối với cô cũng không yên tâm.

Lâm Trán Nhan là ngoại lệ duy nhất.

"Mình tin tưởng cậu nhất định có thể làm được!" Lâm Trán Nhan nhắn Wechat nói với cô,

"Trong suy nghĩ của mình, không có chuyện gì mà cậu không làm được."

". . . . . ."

Giang Ly Ly giật mình, trong lúc nhất thời không biết nên trả lời lại làm sao.

Từ nhỏ đến lớn, cô gặp phải chuyện khó khăn nhất, đơn giản chính là kiểm tra, kiểm tra đủ loại độ khó dễ.

Nhưng là, kiểm tra khó, đối với cô mà nói đều không phải vấn đề, cô thường có thể đạt được điểm cao thông qua.

Trong lòng "học tra" Lâm Trán Nhan, cô tự nhiên thành nữ thần của cô ấy.

"Học tra": Là những bạn học yếu kém.

Lâm Trán Nhan không biết là, lần này, việc cô cần phải làm, độ khó so với bài kiểm tra cao hơn rất nhiều.

Mà nói tiếp, đối thủ của cô là Diệp Gia Diễn, còn có một người thực lực chưa chắc sẽ thua cô - Trang Nhã Nghiên.

Ngẫm lại đều cảm thấy trái ngược!

Cô không nghĩ đến nữa, nhắm mắt ngủ say.

Hai ngày sau, Giang Ly Ly mỗi ngày đều đi làm đúng giờ, công việc cũng giống với, sau đó đúng giờ lại tan làm.

Bởi vì nội dung công việc bây giờ không có khó khăn gì, cho nên, mỗi ngày thời khắc nhịp tim cô tăng nhanh nhất, là lúc Diệp Gia Diễn tới đón cô.

Đối với điều này, Giang Ly Ly cũng rất bất đắc dĩ.

Ngày thứ ba, đã là thứ sáu, bầu không khí căng cứng ở Luật sở rốt cục cũng có một tia buông lỏng.

Tới gần lúc tan việc, có mấy luật sư thực tập đến tìm Giang Ly Ly, cùng nhau ăn cơm, nói: "Chúng ta chỉ là mấy luật sư thực tập, mọi người có thể trao đổi một chút về kế hoạch mấy ngày nay a."