Khuôn mặt giả tạo?
Anh ta ngắn người mãi không có phản ứng lại.
Lâm Tích Bạch hừ lạnh đứng dậy.
Tống Tinh Thần lúc này mới hiểu được chuyện gì.
Nha đầu này nói là mặt mũi anh ta đều là chỉnh sửa!
“Cô nói lại cho tôi, nha đầu thối, cô nói ai chỉnh sửa, lão tử là trời sinh, là trời sinh đấy.”
Tống Tinh Thần nhanh chóng đưa một tay kéo Lâm Tích Bạch lại.
“Cô trả lời cho tôi!”
*Ơ hay cái người này, sao lại đáng ghét như vậy.”
“Tôi chính là đáng ghét vậy đấy, cô ngồi xuống cho tôi!”
Tống Tinh Thần muốn giật giật con mắt, chỉ vì chiếc xe thể thao của anh ta, mà hôm nay anh ta đều nhịn!
Phía bên kia.
Tô Thính Ngôn nhìn ra bên ngoài.
“Hai người bọn họ đã chạy đi đâu rồi?”
Lâm Nhứ nói: “Không biết.”
“Không biết thật hay là giả vờ không biết?” Tô Thính Ngôn nhướn mày.
Lâm Nhứ cười mỉm, bày ra vẻ mặt vô tội: “Em muối nói cái Giốn Tô Thính Ngôn nghiền răng giận dữ.
“Em muốn đi WC.”
Cô liền đứng dậy bước ra ngoài.
Thế nhưng, chưa đi được mấy bước chân, đã lại nghe thấy mấy âm thanh quen thuộc.
“Nơi này thật lớn nha, Khuynh Tình, lần này Tô Tề khai trương, em không phải là cũng muốn quay lại Tô Tề làm chủ sao, dù sao sau này Tô Tề cũng là của em.”
Tô Khuynh Tình cùng mấy bạn học đến chúc mừng khai trương Tô Tê.
Tô Khuynh Tình nói: “Đúng vậy, em chuẩn bị trở về, vốn dĩ đến Lâm Vũ chính là Cảnh Trăn phản đối em tới, em liền đến xem một chút.”
Tô Khuynh Tình sẽ rời khỏi Lâm Vũ, cũng là nhìn ra chỗ đó chẳng đem lại lợi ích gì, bị Tô Thính Ngôn phá đám, không nói đến mọi người đều không có ấn tượng tốt với cô, mà khắp nơi đều chê cười cô.
Xem ra ở lại Lâm Vũ không có tương lai tốt đẹp gì, Tô Khuynh Tình dứt khoát nghĩ, ở lại Lâm Vũ làm một bác sĩ nhỏ bé, không bằng quay về Tô Tề đi.
Tô Thịnh Quốc chắc chắn sẽ cung phụng cô như bảo bối, để các bác sĩ đứng đầu Tô Tè bồi dưỡng, cô lựa chọn Tô Tè rõ ràng rất có lợi.
Đối với người khác tất nhiên không thể nói như vậy.
Vài người ngưỡng mộ nói: “ Trong nhà có gia cảnh xịn thật là tốt.”
*Ò, Tô Thính Ngôn.”
Vài người nhìn thấy Tô Thính Ngôn.